Thân thể như bị muôn vàn con côn trùng cắn xé, chỉ trong nháy mắt, Cửu Thiên đã bị kiếm hồn vô tận đè chặt xuống đất.
Những kiếm hồn này, căn bản giống như một đám ma tu điên cuồng, liều mạng muốn chui vào cơ thể Cửu Thiên.
Cửu Thiên thật sự không rõ, cho dù là giết hắn, đối với những kiếm hồn này thì có gì tốt chứ.
Nhưng rõ ràng, bây giờ không phải là lúc tự hỏi mấy vấn đề này. Việc cấp bách bây giờ là xử lý đám kiếm hồn đáng chết này.
Cắn chặt răng, Cửu Thiên đột nhiên quát lên một tiếng.
Canh khí phóng ra, đám kiếm chỉ hơi trùng lại, ngay sau đó lại tăng tốc lao lên người Cửu Thiên.
Lực lượng đáng sợ khiến toàn thân Cửu Thiên không có chỗ nào là không đau. Đáng sợ nhất chính là, những kiếm hồn này, có vẻ còn có khả năng tấn công. Có vẻ chúng muốn hủy diệt thần hồn của Cửu Thiên, khiến hắn trở thành một tên ngu ngốc!
Cửu Thiên vung tay chém ra trọng kiếm Vô Phong, lửa giận đầy trời đột nhiên thổi quét tứ phía.
Âm dương lực kết hợp với dương viêm, một kiếm này của Cửu Thiên chém ra, mang theo ánh lửa âm dương hai màu đen trắng.
Nếu thật sự là đối đầu với ma tu, một kiếm này của Cửu Thiên, khí thế hùng hổ này tất nhiên có thể giết sạch. Nhưng những hồn kiếm này lại chỉ có rút nhỏ lại một chút, rồi lại tiếp tục lao tới.
"Chủ nhân vĩ đại, dùng thần hồn chi lực ngăn cản chúng. Chúng chỉ sợ thần hồn chi lực!"
Lúc này Cửu Long Huyền Cung Tháp trong cơ thể Cửu Thiên đột nhiên lên tiếng.
Nó không lên tiếng cũng không được, bởi vì nó đã cảm giác được Cửu Thiên đã bị bao vây chặt chẽ, nếu cứ tiếp tục như vậy, Cửu Thiên thật sự có thể bị đám kiếm hồn này khiến cho bị thương nặng.
Cửu Thiên nghe được lời của Cửu Long Huyền Cung Tháp, vội vàng thả thần hồn chi lực ra.
"Hồn thiểm!"
Một luồng gió xuất hiện trong Mộ Kiếm, cứ như vậy mà thổi cho kiếm hồn ngã trái ngã phải.
Cùng lúc đó, những kiếm hồn trước mặt Cửu Thiên cứ như vậy bị Hồn Thiểm chém thành hư vô.
Ánh mắt Cửu Thiên sáng ngời, chỉ cần tìm được cách tấn công. Thì hắn không còn gì phải sợ.
Duỗi tay, canh khí hóa thành thần hồn chi lực, rót lên thân trọng kiếm Vô Phong,
Tức khắc, trọng kiếm Vô Phong phát ra một luồng ánh sáng từ sâu bên trong, chỉ múa may một chút, lại khiến cả đám kiếm hồn diệt vong.
"Kiếm như long, đoạt hồn diệt phách!"
Cửu Thiên vừa lật tay, trọng kiếm Vô Phong đột nhiên to ra.
Thần hồn chi lực đột nhiên hóa thành ảo ảnh của trọng kiếm Vô Phong, khiến cho trọng kiếm Vô Phong thoạt nhìn như lớn thêm mấy chục lần.
Nhất kiếm quét ngang một lần nữa, lúc này kiếm hồn bị thương đã rất nhiều.
Chỉ là một kiếm đã ngang nhiên giết ra một khoảng đất trống.
Rất nhiều kiếm gãy kiếm hỏng đều bị chém thành mảnh vụn dưới nhát kiếm này của Cửu Thiên.
Tức khắc, kiếm hồn tứ phía nhao nhao lui lại, trong nhất thời không dám tiến lên nữa.
Bên ngoài, đệ tử Thần Hoàng nhất mạch lúc này hét lớn: "Hay lắm!"
"Làm tốt lắm!"
"Thì ra kiếm hồn có thể dùng phương pháp này để chém!"
Rất nhiều đệ tử Thần Hoàng nhất mạch như bừng tỉnh, thật sự thì không có mấy người trong số họ biết cách đối phó với kiếm hồn.
Bởi vì bọn họ cũng chưa có mấy người từng luyện thần hồn của mình. Dù sao, có liên quan đến công pháp thần hồn, trên đời vẫn còn khá ít.
Tam trưởng lão nhíu mày nói: "Đoạt Hồn Diệt Phách, còn có thần hồn chi lực mạnh mẽ như vậy. Chẳng lẽ Cửu Thiên này lại là ma tu."
Nhị trưởng lão lắc đầu nói: "Không nhất thiết. Năm đó Ngô Tân ở bên cạnh Tố Thu, sau đó không phải là đến ma tu tu luyện sao? Không chừng mấy chiêu này của Cửu Thiên,
chính là Tố Thu kia dạy. Đừng xem bà ta là ma tu, không chừng còn có quan hệ với Ngô Tân"
Tam trưởng lão nói: "Tố Thu kia thật ra là một nữ tử kiên cường. Kỳ thật năm đó nếu bà ta làm tông chủ thì không chừng đại trưởng lão sẽ đồng ý."
Đám người tứ trưởng lão, ngũ trưởng lão đều gật đầu. Có vẻ nhớ tới một hồi hỗn loạn kia, đại trưởng lão đã đánh với Tố Thu mấy chiêu.
Nếu năm đó không phải là bà ta thì sao Ngô Tân có thể bình yên vô sự trốn thoát. Đại trưởng lão rất tán thưởng bà ta mà cũng không giữ bà ta lại được. Năm đó nghe nói Tổ Thu vì tìm kiếm công pháp vô địch mà trở thành ma tu, bao nhiêu người vì vậy mà tiếc nuối. Trong đó có cả đám người nhị trưởng lão.
Ánh mắt mấy vị trưởng lão nhìn về phía Cửu Thiên lại mang theo vài phần hâm mộ.
Tiểu tử Cửu Thiên này, sư phụ là Ngô Tân, lại có được chỉ dạy của Tố Thu. Hai đại cao thủ đứng đầu của Cửu Tiêu nhất mạch, đều dạy một đồ đệ, xem ra thật sự là dạy ra thành quả rồi.
Một quyết đoàn hồn diệt phách này, đúng thật là mạnh mẽ. Khó trách ở bên trong ma tu, cũng là chiêu chết người.
Cửu Thiên cầm trường kiếm đứng tại chỗ, lại bỏ vào miệng mình mấy viên đan dược. Sau đó còn phải tiếp tục. Hắn cần phải duy trì trạng thái tốt nhất của mình.
"Lão Cửu, chẳng lẽ ta không thể giết những kiếm hồn này. Có cách nào không, làm cho những kiếm hồn này đừng tới làm phiền ta nữa!"
Cửu Thiên thở dốc nói.
Tấn công của những kiếm hồn vừa rồi, thật sự khiến hắn có hơi chật vật. Từ trước đến nay Cửu Thiên không hề biết, kiếm hồn không còn chủ nhân, một khi đã tấn công lại có thể sắc bén như vậy.
Khó trách năm đó khi Cửu Thiên có được Cửu Long Huyền Cung Tháp, sư phụ Ngô Tân muốn dùng cách này để cảnh cáo lão Cửu một chút.
Quả nhiên giống với kiếm hồn, thứ như khí linh này một khi tấn công, nếu thần hồn chi lực không thể áp chế, thì sẽ biến thành một chuyện cực kỳ phiền phức.
Cửu Long Huyền Cung Tháp trả lời: "Chủ nhân vĩ đại, thật ra rất đơn giản. Người chỉ cần thả những kiếm hồn hoặc là khí linh lợi hại hơn những kiếm hồn này, bọn chúng sẽ không dám tấn công người!"
Cửu Thiên hơi hơi nhướng mày, hắn nghe ra ý của Cửu Long Huyền Cung Tháp, nhẹ giọng nói: "Ý của ngươi là, để ta thả ngươi ra ngoài sao?"
Cửu Long Huyền Cung Tháp cười hi hi nói: "Chủ nhân vĩ đại. Người yên tâm đi, ta sẽ không phản phệ người. Huống hồ hiện tại, thật đúng là người đang cần đến ta giúp đỡ
không phải sao?"
Cửu Thiên có hơi do dự, nhưng nghĩ nghĩ, vẫn gật đầu.
Lúc này đây. Hắn vẫn nguyện tin tưởng lão Cửu một lần.
Cửu Thiên từ tốn phóng Cửu Long Huyền Cung Tháp ra. Hư ảnh của lão Cửu vừa xuất hiện, tức khắc kiếm hồn bốn phía đều nhao nhao lui ra.
Cửu Long Huyền Cung Tháp đắc ý nói: "Xem đi, chủ nhân vĩ đại, ta không lừa người chứ. Chỉ cần ta xuất hiện, những kiếm hồn này, không một cái nào có can đảm đến gần. Ây da, lực lượng ở đây dày đặc. Đối với khí linh chúng ta mà nói, thật sự là đại bổ."
Vừa nói, Cửu Long Huyền Cung Tháp bắt đầu tự động hấp thụ lực lượng bốn phía.
Lực chú ý của Cửu Thiên không đặt trên người nó, mà nhìn chằm chằm kiếm hồn bốn phía.
Không lâu sau, lũ kiếm hồn có vẻ cảm giác thấy tấn công không có hiệu quả, tất cả như thủy triều lùi hết lại.
Cửu Thiên hơi hơi mỉm cười, nói: "Cũng ổn. Lão Cửu, cảm ơn ngươi. Không ngờ, ở trong khí linh, ngươi cũng coi như là tồn tại nhất đẳng"
Cửu Long Huyền Cung Tháp cười nói: "Đúng vậy, chủ nhân vĩ đại, không phải ta khoác lác, những kiếm hồn này muốn đụng đến ta, quả thật là không biết sống chết, ta... Cái gì, sao ta lại bay lên!"
Lời còn chưa nói xong, Cửu Long Huyền Cung Tháp đột nhiên lóe lên một luồng sáng, sau đó bắt đầu nhấp nháy.
"Lão Cửu! Ngươi làm gì đó, lão Cửu!"
Cửu Thiên muốn duỗi tay tóm lấy lão Cửu, lại đột nhiên bị một luồng lực lượng đánh văng ra, ánh sáng của lão Cửu thế mà bắt đầu nhấp nháy.
Lão Cửu kinh ngạc hô lên: "Chủ nhân, cứu ta, chủ nhân vĩ đại, cứu ta!"
Cửu Thiên há to miệng. Giây phút này, đột nhiên bốn phía xung quanh lại tối sầm lại. Bốn dáng người rõ ràng xuất hiện từ phương xa.
Hai nam hai nữ như ma quỷ bay tới.
"Lại có khí linh đến, chào mừng, chào mừng!"
"Đây là chỗ chết chóc, sao người sống có thể ở lại chứ, còn không mau lui ra!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất