"Nhẫn tông chủ!" 

Đại trưởng lão Lương Long nhìn thoáng qua, ánh mắt liền hơi thay đổi. 

Cách đó không xa, những vị trưởng lão khác thấy vậy, sắc mặt trong nhất thời trở nên khó coi. 

Nếu Cửu Thiên chỉ là một đệ tử bình thường của Cửu Tiêu nhất mạch, bọn họ còn có thể dùng thân phận trưởng lão mà chỉ trích Cửu Thiên đã tự tiện xông vào sơn môn. 

Nhưng Cửu Thiên đã lấy ra thân phận tông chủ của mình, ai có thể chỉ trích được hắn nữa. 

Cho dù là Cửu Tiêu nhất mạch và Thần Hoàng nhất mạch quan hệ có không tốt đi nữa. Hai mạch cũng vẫn là môn đệ của Cửu Tiêu môn mà thôi, bọn họ vẫn phải phục tùng tông chủ Cửu Tiêu môn. 

Trừ phi bọn họ rời khỏi Cửu Tiêu môn, tự lập sơn môn, nếu không thân phận của Cửu Thiên chính là đang đè ép bọn họ. 

Đừng nói là xông lên núi Cửu Tiêu, cho dù là có đánh hết tất cả một trận, cũng đều hợp tình hợp lý. 

Sắc mặt cửu trưởng lão lập tức trở nên cực kỳ khó coi, chuyện mà ông ta lo lắng nhất vẫn xảy ra. 

Không chỉ không thể chặn được Cửu Thiên lại, mà lại còn khiến Cửu Thiên bộc lộ thân phận của mình. 

Vậy thì ông ta đột nhiên đánh lên cũng coi như không. 

Cửu trưởng lão theo bản năng lùi lại hai bước. 

Thần sắc của đại trưởng lão Lương Long lại nhu hòa hơn, vốn dĩ ông ta còn có vài phần tâm tư muốn dạy dỗ Cửu Thiên. 

Nhưng sau khi Cửu Thiên đưa nhẫn ra, ý nghĩ này của đại trưởng lão Lương Long đã hoàn toàn thu lại. 

"Thì ra tông chủ mới nhậm chức là cậu, sư phụ của cậu là Ngô Tân?" 

Lương Long bình tĩnh lên tiếng hỏi. 

Cửu Thiên gật đầu trả lời: "Không sai, Ngô Tân là sư phụ của tôi. Tôi tên Cửu Thiên, mới nhậm chức tông chủ Cửu Tiêu môn! Các người gọi tôi Cửu Thiên là được" 

Lương Long cười nói: "Cái này cũng không dám, quy củ chính là quy củ. Cửu tông chủ, vậy hôm nay cậu đến đây, chính là nói cho chúng tôi biết, cậu chính là tông chủ vừa mới nhậm chức hay sao? Sư phụ của cậu đâu? Người khác đâu? Cậu bước lên vị trí tông chủ Cửu Tiêu môn, nhưng đã trải qua Đăng Thiên Cửu Nạn? Hay đã có được đồng ý của chín vị trưởng lão Cửu Tiêu chưa?" 

Lương Long liên tiếp đặt ra vấn đề, khiến Cửu Thiên không biết nên trả lời thế nào. 

Cái gì mà Đăng Thiên Cửu Nạn, cái gì mà đồng ý của trưởng lão. 

Khi hắn có được nhẫn Cửu Tiêu, chính là lúc sư phụ khai trương quán rượu nhỏ. 

Sư phụ ném nhẫn cho hắn như ném rác vậy. 

Ánh mắt đám người nhị trưởng lão sáng quắc nhìn về phía Cửu Thiên. 

Bọn họ từ biểu cảm của Cửu Thiên có thể nhìn ra, có vẻ khi Cửu Thiên có được nhẫn, cũng không có trải qua chuyện gì cả. Vậy thì thú vị rồi. 

Lương Long nở nụ cười tươi rói: "Thế nào, Cửu tông chủ không biết những quy tắc này? Vậy thì vị trí tông chủ này của cậu kế thừa có vấn đề rồi. Nếu cậu cho rằng chỉ cần có được nhẫn, thì đã là tông chủ của Cửu Tiêu môn. Vậy thì đã không để vị trí này trong lòng rồi. Thần Hoàng nhất mạch của chúng ta, sẽ không thừa nhận một tông chủ có vấn đê." 

Từ lời của Lương Long, Cửu Thiên nghe ra ý tứ không muốn hợp tác. 

Cửu Thiên lắc đầu cười khẽ, nói: "Mục đích đại trưởng lão nghi ngờ thân phận của tôi là để không phải hỗ trợ phải không?" 

Lương Long cực kỳ dứt khoát trả lời: "Đúng vậy. Đầu tiên tôi nói cho cậu biết, thân phận tông chủ này của cậu, bây giờ muốn được thừa nhận, thì không có khả năng. Trừ phi cậu bảo sư phụ của cậu tới đây, chúng ta bàn về vấn đề kế thừa vị trí tông chủ. Còn nữa, Thần Hoàng nhất mạch theo cậu đã phân một mạch thành hai, nếu cậu cho rằng chỉ cần có được thân phận tông chủ này, thì có thể tới núi Thần Hoàng chỉ trỏ, vậy thì cậu sai hoàn toàn rồi. Sư phụ của cậu không làm được, vậy thì cậu không thể nào làm được." 

Đại trưởng lão Lương Long nói cực kỳ trực tiếp dứt khoát. 

Trên mặt đám người nhị trưởng lão đều treo tươi cười. Đây mới là lý do bọn họ tôn kính đại trưởng lão. Năm đó Thần Tiêu Võ Thánh tùy ý ném chí bảo tông chủ, chính đại trưởng lão là người đầu tiên đứng ra phản đối, sau đó bọn họ mới theo sau, cuối cùng hình thành Thần Hoàng nhất mạch cùng Cửu Tiêu nhất mạch. 

Sau đó đại trưởng lão Lương Long bị ám toán ở Cửu Tiêu môn, khi bị đánh lén, cố gắng ngăn cản tình thế, lúc này mới bảo vệ được một chút căn cơ còn lại của Cửu Tiêu môn. 

Đại trưởng lão Lương Long phất tay nói: "Cửu tông chủ, đi đi. Thần Hoàng nhất mạch của chúng tôi không chào đón cậu. Mau rời đi, nhân lúc tôi còn chưa thay đổi chủ ý, chạy càng xa càng tốt. Khi nào Cửu Tiêu nhất mạch của các người thực sự có hào khí, chấn hưng được Cửu Tiêu nhất mạch môn kỳ cổ, một lần nữa giúp Cửu Tiêu môn ngạo nghễ thiên hạ. Khi nào cậu lại mang nhẫn tông chủ tới khoe khoang. Lúc ấy, nói không chừng, Thần Hoàng nhất mạch của chúng ta sẽ quỳ lạy cậu, hoàn toàn quy thuận!" 

Đại trưởng lão không hề khách khí ra lệnh đuổi khách. Căn bản không có ý trao đổi chút nào. 

Nhị trưởng lão ở bên cạnh nghe vậy liền tiến lên một bước, lớn tiếng nói: "Từ từ đã, Cửu tông chủ, cậu thì có thể đi. Nhẫn tông chủ thì phải để lại. Cửu Tiêu nhất mạch đã gần tàn lụi, cậu có nhẫn hay không cũng như nhau. Vẫn nên giao lại lá cờ chấn hưng lại Cửu Tiêu môn cho chúng ta. 

Đám người tam trưởng lão lập tức phụ họa theo đuôi. 

Nháy mắt khi Cửu Thiên đưa nhẫn ra, bọn họ liền đã tính toán xong rồi. Chẳng qua bọn họ không rõ ý của đại trưởng lão lắm, cho nên không lên tiếng. Lúc này thấy đại trưởng lão không hề khách khí với Cửu Thiên, bọn họ có thể đưa ra yêu cầu giao nhẫn ra. 

Thoạt nhìn, hôm nay nếu Cửu Thiên không để nhẫn lại thì sẽ không thể nào rời đi. 

Đại trưởng lão bình tĩnh uống trà, không nói gì, cũng không ngăn cản đám người nhị trưởng lão có ý đòi nhẫn. 

Rốt cuộc Cửu Thiên cũng hiểu năm đó sư phụ của mình ở Thần Hoàng nhất mạch đã gặp phải cảnh tượng gì. Khó trách sư phụ không thích nói với hắn về Thần Hoàng nhất mạch gì đó, xem ra sư phụ đã cảm thấy Thần Hoàng nhất mạch căn bản không thuộc về Cửu Tiêu môn. 

Cửu trưởng lão ở trong các vị trưởng lão, đột nhiên cao giọng: "Cửu tông chủ, chức tông chủ này của cậu không biết có được thế nào. Không chừng chính là giết sư phụ để đoạt lấy, nhanh giao ra đây, lương tâm cũng có thể an ổn một chút. 

Lời của cửu trưởng lão đúng là cực kỳ ác độc. 

Cửu Thiên nhìn về phía ông ta, ánh mắt cũng mang theo vài phần tàn khốc, xem ra vừa rồi ra tay vẫn không đủ tàn nhẫn lắm! 

Lời này ngay cả đại trưởng lão Lương Long cũng nghe không nổi nữa. 

Đại trưởng lão Lương Long quay đầu trừng mắt nhìn cửu trưởng lão nói: "Nếu đã không biết nói gì thì im lặng luôn đi. Chuyện giết sư phụ cướp nhẫn sẽ không lấy được nhẫn Cửu Tiêu!" 

Cửu trưởng lão lúc này tựa hồ mới nhớ đến quy củ của Cửu Tiêu môn, môi nhếch nhếch, lui về. 

Ngón tay Cửu Thiên gõ gõ trên bàn, đột nhiên ở xa xa có giọng nói quen thuộc vang lên. 

"Đại trưởng lão, trên danh nghĩa Cửu tông chủ vẫn là tông chủ của Cửu Tiêu môn, đuổi người đi như vậy, không tốt lắm đâu, có vẻ cũng không hợp quy củ lắm." 

Thân hình to lớn, uống vò rượu nhỏ. Đúng là Đông mập đang chậm rãi đi đến. 

Nhìn thấy Đông mập, tức khắc, đám người nhị trưởng lão nhao nhao nghển cổ lên. 

Đại trưởng lão Lương Long nhìn Đông mập cười nói: "Mập, ông đã quay về. Đến đây đi, ngồi đây. Thế nào, ông muốn nói chuyện thay cho Cửu tông chủ sao?" 

Đông mập tùy tiện ngồi xuống bên cạnh đại trưởng lão và Cửu Thiên, vò rượu đặt trên bàn, phất tay hất đổ bát trà đi, nói: "Trà thì có gì ngon, nào, uống chút rượu. Tôi không 

giúp ai cả, tất cả đều theo quy định. Đại trưởng lão, Cửu Thiên, các người cảm thấy thế nào?" 

Cửu Thiên cũng đã hiểu ít nhiều, trên mặt hiện lên nụ cười, nói: "Không sai, đại trưởng lão, không phải ngài nói thân phận tông chủ này của tôi có vấn đề sao? Vậy chúng ta cứ 

làm theo quy củ, làm theo cách không có vấn đề. Để chư vị trưởng lão thừa nhận, chỉ sợ là tôi không làm được, bởi vì chín vị trưởng lão của Cửu Tiêu môn, chỉ sợ bây giờ cũng không có ai tìm đủ. Nhưng Đăng Thiên Cửu Nạn, thật ra tôi cũng tình nguyện thử một chút" 

eyJpdiI6Ik5rc1UxNVE1bjR3Nis3UHFwNmNTTVE9PSIsInZhbHVlIjoiSU9xVjBDSjlUd0F6WWQ2bHRiYmdUd1B2bG9WMjF4NStoOVwvY2Z2bU1LOUlTNzNNQyt3cHZ3QjlrR0ZYdjVidGlweXVmZUdQSllJV0daNjh6QVNXRmtqem4zZkc0YjNhWU8xN1JJWUU3dUtIUXk4dGltK1ZwWE9HRWNYdWNoUWtselV3U1phUnBqOG1NSlhhOGttSmVYNHJKWDRXeEpcL2MzcFRWaUJ0QUY5U2gzNzNhMUxVenNtc3l6MXRRZ0t2czNJNEoxdTFkdDRkY1VKMXVWazlKaUMxNjZcL2c0aWI1b0JPNVhKYldRNGxWNFdNaFwvK25MSHJPUkcwaGZiVWZNend0Z3MyOU4xbXZ5NTlRWmhLbzMxUXBBPT0iLCJtYWMiOiI0NWM3NTFlYzc1NTE5NjA3Y2RiZGMwZmU3M2E2ZmM1NmU0NmRlMjg0MzkzZTgwMzFmNDYyNTMxZWZlOGZmYmEwIn0=
eyJpdiI6Im1GclNBdmtEdkdqOHQ3ejZ6Q0ZwTHc9PSIsInZhbHVlIjoiRTNkRHRqMEpneExsTkYwZ2RvZGFXQm5cL2hUa2E4eHRCbjBGS1BabTdmNEl0Tjh3UXhaZVNGQjhEMFNVNElCbUk2NmVOZFRrYTZzY3I2dWZZeFZ6Nk1lTVJtK2R5ZlRERjRMck1reEk5RHI1UE9EbVFLajJCOXBNeFNRVHBWS1VjQU9xNlRRaW1weWpEeU5XaGt4WWU0WkZIVW5pVDljMSs4VGVHRTg0TU1TQmxnVmN5NWhnQ2dIRnZvREpXdTVtNyIsIm1hYyI6ImRlY2Y2NGE5ODIyMzk1NzI2NzMyZjExNDVhYTE2NTZlZjljYjIwMzFmMGY0MzQxZDlkNzZjMTMyOGQ3Zjk3MWQifQ==

"Thú vị."

Ads
';
Advertisement
x