Thế nào gọi là giễu cợt, thế nào gọi là khinh bỉ. 

Mặc dù Cổ An cảm thấy hàm dưỡng của bản thân không tệ, nhưng vào lúc này, hắn ta cũng bị một câu nói của Cửu Thiên làm cho tức giận. 

Giận dữ mỉm cười, trong mắt Cổ An lóe lên sát khí, trừng mắt nhìn Cửu Thiên nói: "Tôi đã từng gặp người tự cao tự đại, nhưng chưa từng gặp ai kiêu ngạo như anh. Nhường tôi hai tay, hừ, toàn bộ núi Thần Hoàng cũng không có mấy người dám nói chuyện với tôi như vậy!" 

Cửu Thiên ngoắc ngoắc ngón tay, hướng về phía Cổ An nói: "Anh có thể tới thử xem!" 

Nụ cười trên mặt Cổ An lập tức hóa thành sương lạnh, hắn ta quay đầu nói với đám cao thủ sau lưng: "Các người cũng không được phép xuất thủ. Hôm nay tôi muốn cho vị đồng môn của Cửu Tiêu nhất mạch biết rằng kiêu căng cũng phải xem xét là địa phương nào" 

Nói xong, Cổ An từ giữa không trung nhảy xuống, bàn chân đạp trên mặt đất tạo ra vô số vết nứt. 

Ánh sáng trong đạo vực dưới chân sáng lên, khí thế và phong độ rất lớn. 

Xét về tuổi tác của hắn ta, có thể đạt được tu vi như vậy quả thực không tầm thường. 

Nếu như đi tham gia cuộc thi đấu vạn phương chư quốc thì nhất định sẽ giành được một thứ hạng tốt. 

Nhưng Cửu Thiên vẫn có thể nhìn ra, tu vi Võ Tôn cảnh của Cổ An có chút yếu. Đạo vực của hắn ta thật sự không ngưng tụ tốt. 

Thoạt nhìn, có vẻ như đã dùng một số phương pháp đặc thù nào đó để tích lũy tu vi. 

Căn cơ không ổn, canh kình trống rỗng, đạo vực không có thật. 

Cửu Thiên khẽ lắc đầu, lúc thực sự khai chiến tên Cổ An này chỉ sợ còn không bằng Phong Tuấn Kiệt. 

Cửu Thiên rất thất vọng, hắn cảm thấy vừa rồi mình đã nói sai rồi. 

Nhường hai tay làm gì chứ, quả thực là quá hiếp người rồi. 

Đối phó với loại người có tiếng không có miếng như Cổ An, tu vị không vững chắc, hắn nên nói nhường tứ chi mới đúng. 

Tach! 

Bảo kiếm xuất ra khỏi vỏ, hàn quang tỏa sáng rực rỡ, ngũ hành bao phủ thân kiếm. 

Âm dương kình được truyền vào, thanh kiếm trong tay Cổ An thật sự giải phóng ra sức mạnh tương tự như sức mạnh của đạo vực. 

Không còn nghi ngờ gì nữa, bảo kiếm trong tay của hắn ta tuyệt đối là một thần binh. 

Cửu Thiên chỉ vào thanh kiếm trong tay Cổ An và nói: "Kiếm của anh nhìn có vẻ mạnh hơn anh nhiều đấy. 

Cổ An cất cao giọng nói: "Cửu Thiên, nói đi, mặc sức mà nói. Chờ sau này anh muốn nói cũng không thể nói được. Cửu Tiêu nhất mạch ngu xuẩn quá, anh đi đến Hỗn Độn chính là sai lầm lớn nhất của anh!" 

Nói xong, Cổ An dẫn đầu xuất thủ, trường kiếm nhằm thẳng vào đầu của Cửu Thiên. 

Kiếm quang mang theo đạo vực mênh mông, đạo vực dưới chân lan ra khắp cơ thể Cửu Thiên. 

Chỉ một thoáng, âm dương kình rơi xuống như tia chớp, bầu trời rung chuyển bởi những tiếng nổ vang. 

Xung quanh, các đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch trên núi Bích Tiêu rối rít lùi về sau, nhường chỗ cho hai người giao chiến. 

Nhìn thấy một chiêu sắc bén của Cổ An, không ít người cũng bắt đầu trầm trồ khen ngợi. 

Nhưng bọn họ còn chưa kịp hét lên chữ “thật tốt”, lại thấy Cổ An đánh như thế nào thì lại bay trở về như thế đấy. 

Đạo vực vỡ nát, âm dương kình biến mất như bọt nước, Cổ An phun máu tươi, ngã mạnh xuống đất, trợn to hai mắt, không thể tin nổi nhìn về phía Cửu Thiên! 

Hai tay chắp sau lưng, Cửu Thiên đi về phía Cổ An. 

Trên người hắn thậm chí không có một vết kiếm, chiêu kiếm của Cổ An lợi hại như vậy nhưng ngay cả một sợi tóc của Cửu Thiên cũng không bị thương tổn. "Quá yếu!" 

Cửu Thiên bình tĩnh lên tiếng. 

Hắn quả thực không cử động, để Cổ An tùy ý dùng kiếm chém vào trên người mình. 

Cái gì âm dương kình, cái gì đạo vực, căn bản không thể phá nổi cơ thể hắn. Chỉ dựa vào sức đàn hồi của thân thể mà đạo vực của Cổ An liền sụp đổ, thậm chí người còn bay ngược ra ngoài. 

Ở trình độ tu vi như này, lại còn không biết được cách giữ lại sức lực khi xuất thủ, khi tấn công cũng phải cẩn thận phòng thủ. 

Chỉ có thể nói Cổ An này chính là một đóa hoa trong nhà kính, công pháp chiêu thức đều luyện rất tốt, tu vi nhìn cũng không tệ. Nhưng xét về kinh nghiệm chiến đấu và sinh tử đời thực thì vẫn còn kém quá xa. 

Trong khoảnh khắc sinh tử vừa rồi, nếu Cửu Thiên thật sự muốn ra tay, ít nhất có mấy phương pháp để giết chết hắn ta. 

Trong một trận chiến thực sự giữa các cao thủ, điều quan trọng nhất thường không phải là đại chiêu hoa lệ hay đáng sợ như thế nào, mà ở ba từ cơ bản nhất là “nhanh, chuẩn, 

ác". 

Về điểm này mà nói, Cổ An thậm chí còn không bằng Cửu Thiên năm đó lúc đang học tài nghệ ở học viện nữa. 

Cửu Thiên thậm chí còn lười nhìn Cổ An, bước về phía đỉnh núi. 

Cửu Thiên chậm rãi bay lên, hắn dường như cảm thấy bước đi còn quá chậm, không bằng bay lên sẽ nhanh hơn một chút. 

Nhưng còn chưa bay được bao xa, Cổ An đã hét lên từ phía sau Cửu Thiên: "Đứng lại. Người đâu, ngăn hắn lại cho ta!" 

Lập tức, một đám cao thủ núi của núi Bích Tiêu đi theo Cổ An vây quanh Cửu Thiên, Cửu Thiên nhìn lướt qua bọn họ nói: "Các người hay là nên tránh đường đi. Động thủ quá nhiều sẽ tổn thương hòa khí hai bên đấy" 

Một đám cao thủ không nói lời nào, chỉ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Cửu Thiên. 

Biểu hiện vừa rồi của Cửu Thiên đã khiến đám người này lập tức đề phòng. 

Cảnh tượng Cửu Thiên còn chưa giải phóng bất cứ canh kình nào đã đánh bay Cổ An quả thực khiến bọn họ cảm thấy có chút sợ hãi. 

Lúc này, còn ai dám nghi ngờ Cửu Thiên 

Cổ An cũng không thèm lau máu trên người, lại bay lên, sắc mặt có chút hung dữ, toàn thân tức giận run rẩy, hắn ta chỉ vào mặt Cửu Thiên và nói: "Tự tiện xông vào sơn môn, đánh người khác bị thương, tội ác tày trời, giết hắn!" 

Cửu Thiên nghe vậy thì vẻ mặt hơi biến sắc, có chút kinh ngạc nói: "Anh muốn giết tôi?" 

Cổ An ngẩng đầu nói: "Thế nào, không giết được à? Anh thật sự cho rằng mình vô địch sao? Đả thương người khác còn muốn rời đi?" 

Lập tức, sức mạnh của tất cả cao thủ xung quanh bắt đầu bắt đầu hội tụ, bầu trời cùng đất đai đột nhiên tối sầm lại. 

Cảm nhận được sức mạnh đang cuồn cuộn dâng lên của những cao thủ này, nhìn thấy đạo chi lực đang không ngừng điên cuồng lao tới trong trời đất. 

Cửu Thiên biết Cổ An không nói đùa, hắn ta thật sự rất nghiêm túc. 

Cửu Thiên đột nhiên cười lớn, trong mắt mang theo một tia sắc bén, nói: "Cổ An, tôi còn tưởng rằng mặc dù Thần Hoàng nhất mạch và Cửu Tiêu nhất mạch không hòa hợp, nhưng nói tóm lại vẫn là người một nhà. Xem ra, tôi có chút ngây thơ rồi! Tôi chỉ muốn gặp mặt đại trưởng lão của các người thôi, vậy mà còn phải dùng tính mạng để chiến đấu. Tôi rất muốn biết có phải suy nghĩ của đại trưởng lão của các người cũng nghĩ như vậy, toàn bộ Thần Hoàng nhất mạch đều nghĩ như vậy hay không?" 

Sắc mặt của Cổ An thay đổi đáng kể trước những câu hỏi của Cửu Thiên, nhưng vào giờ phút này, hắn ta đã là tên nằm trên dây không thể không bắn, điên cuồng hét lớn. "Giết hắn, mau ra tay, các người còn chờ gì nữa?" 

Mấy tên cao thủ đều có chút do dự, mặc dù bọn họ cũng không thích người của Cửu Tiêu nhất mạch nhưng cũng không thật sự muốn giết người. 

Một người đàn ông mặc áo xanh nói: "Cổ lãnh sự, đại trưởng lão nói qua... 

Cổ An lạnh giọng quát lên: "Tôi nói giết là giết. Các người muốn tạo phản sao? Đừng quên, các người vẫn là thuộc hạ của ông nội tôi, cửu trưởng lão, vẫn là người của núi Bích Tiêu" 

Nhìn thấy cảnh này, Cửu Thiên gật đầu nói: "Hiểu rồi." 

Những cao thủ khác thấy vẻ mặt điên cuồng của Cổ An thì không còn cách nào khác đành phải ra tay. 

"Ha!" 

Có tổng cộng tám tên cao thủ, mỗi người đều có tu vi từ Tôn cảnh trở lên, sức mạnh được tạo ra khi đồng thời xuất thủ có thể nói là long trời lở đất. 

Cổ An lại dùng một chiêu kiếm khác điên cuồng đâm vào ngực của Cửu Thiên. Một kiếm này, Cửu Thiên nhìn có chút quen mắt. 

Đây không phải là kiếm pháp của Phong Tuấn Kiệt sao? 

eyJpdiI6Iml0NElJV05BTWkxckVYRnlYeDZYSnc9PSIsInZhbHVlIjoidE1pM2M2NHgrV0gzK0wyXC8yVStuWGo3SjV5XC9EaEhXa051NWRUeXloTUdjR1NPQUozdmY4ekw5eVBFZnNuQmVRakRTVlwvK2locmF6bk5BeXNERHpmTEtCK1lkSDU5VUNUVFR5YW4yczJhcTliMXg3dkRnRTRsQ2xSS09cLytvTVZSYUJtM0dSTjdtUzM0UTMyVSs0OGtOOXBNdEhjWTRRa2sxblB1RUJlSVBGSDVUNWV1QnZ4dGNJRTM1TUxLdDNPZSIsIm1hYyI6ImRlNDgzMTM4OTE2YmE2YThmZmZlODMzMDEzY2IzNWUyOWU4MzU2ZjI0YTg2ZDhiYzBmMmQzM2UwNzY5YTUxZTYifQ==
eyJpdiI6InVsYVpFNmhMNkZVUzhLZ01yWHBOaUE9PSIsInZhbHVlIjoibjBDMkx1YWhaSXBwRTg0eW9uUEFKNGI4UVNUXC9pSDBmeGNaTGU4T1c5MUpUYUN1dmw4RlRyVnRmbDNGWHFnWnBpaFhWSVNWWmRkV2JtcjNLVzFZQjB6c0dcL0t4ZGI4VVZmMk9vRHI5cks4ak1aUUxTNm1zRFwvbUhES1drRG05V0FmWkd4V3l5S1psVTdKQ243SUpuTVlESk91b3ppNWFwNXpiaU9cL3hnUmZYS1RGY3VPYzhYZHV1b0FLT1N6THpSY0NJdEViUmJydGV6eHBcL0JEZ1YySnVlUEhUOG55cnFTZHgzMDdKeklFbWxkRzhcL3hWTXBrbWVaUUhPaFJOK01aNlwvbUZKNGd4ell1QnZLSGw2TE9xamU2S085SWl2dGxOZytIbHpNVEtLZ1MrcnJGOVF2OFVIVCtzY1dNbExnTWZaYmxHU0JFRnd1Y3VEaHhKRmFac2JTQT09IiwibWFjIjoiYmRiY2IxN2Q1YTQ0OTc3NjYzZDk0Zjg1MWQ0ZTYzN2U2NjFjMzQwMzM0Y2I0NmRiOGNlYTQ4OWM5N2I3MDdkNiJ9

"Chấp Chưởng Thiên Hạ!"

Ads
';
Advertisement
x