"Tránh ra, tránh ra. Đừng cản đường!"
Mấy tên nô bộc trói chặt Lê Thuận đang hôn mê, nhanh chóng khiêng ra hậu viện.
Khi bước ra khỏi cổng hậu viện, suýt chút nữa đụng phải Tĩnh Như đang chạy tới.
Trong mắt Tĩnh Như mang theo sợ hãi, nhìn cả người Lê Thuận đầy máu, bàn tay không nhịn được run rẩy.
Đây chính là kiệt tác của Cửu Thiên sao?
Vốn dĩ Tĩnh Như còn cảm thấy có chút may mắn, Cửu Thiên không phải là người có lòng dạ ác độc.
Nhưng bây giờ nhìn lại, hoàn toàn không biết rõ Cửu Thiên đang muốn đối phó với ai.
Cô ta đứng sững sờ tại chỗ. Lúc này, thân ảnh của Cửu Thiên cùng đám người Vũ Hoàng Yến đột nhiên bước ra.
Liếc mắt, Cửu Thiên đã thấy Tĩnh Như đứng sững sờ bên cạnh.
Cửu Thiên cau mày, nói: "Cô tới đây làm gì?"
"Tôi... tôi.."
Tĩnh Như căng thẳng đến mức không thể nói được.
Khí tức trên người Cửu Thiên vẫn chưa hoàn toàn lắng xuống, uy lực náo loạn bên trong hậu viện lại kích thích thân thể của Tĩnh Như.
Nuốt một ngụm nước miếng, Tĩnh Như vội vàng quỳ xuống, nói: "Bẩm đường chủ, tôi tới xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì, tôi cảm thấy mình có năng lực giúp đỡ"
Lời nói dối khập khiễng như vậy khiến Tiểu Vân đi theo bên cạnh Huyễn Tâm cũng khẽ cau mày.
Ánh mắt Cửu Thiên sắc bén nhìn cô ta.
Yên lặng trong chốc lát, Cửu Thiên nói: "Xem ra cô không muốn làm việc nữa, ném cô ta vào đại lao đi"
Những nô bộc xung quanh lập tức bước tới và trói Tĩnh Như lại.
Tĩnh Như lớn tiếng gào thét: "Đường chủ, tôi sai rồi, xin ngài buông tha tôi đi. Tôi cũng là người của Cửu gia ngài! Ngài không thể giết tôi!"
Nam Cung Lệ nghe tiếng thì vội vàng vung tay lên.
Nhất thời, một gã đại hán trực tiếp trói chặt Tĩnh Như, sải bước rời đi.
Toàn thân bị trói bằng những sợi xích làm từ đá phong lực, tiếng hét của Tĩnh Như nhanh chóng chuyển thành tiếng nức nở.
Nam Cung Lệ ở phía sau hỏi nhỏ: "Đường chủ, cô ta là ai?"
Cửu Thiên lãnh đạm đáp: "Một người không quan trọng. Nam Cung huynh, tôi giới thiệu cho anh biết một chút. Đây là bạn cũ của tôi, Vũ Hoàng Yến"
Trên mặt mang theo tươi cười, Vũ Hoàng Yến hơi hành lễ với Nam Cung Lệ, nói: "Bái kiến Nam Cung công tử"
Nam Cung Lệ nhìn thấy khuôn mất gần như hoàn mỹ của Vũ Hoàng Yến, nhướng mày nói với Cửu Thiên: "Chỉ sợ không chỉ là bạn cũ thôi"
Cửu Thiên xấu hổ mỉm cười, sắc mặt Vũ Hoàng Yến tỏ vẻ bình thường.
Ngược lại, Huyễn Tầm ở phía sau liếc nhìn Cửu Thiên, lại nhìn sang Vũ Hoàng Yến, đột nhiên tức giận, cất cao giọng nói: "Tôi mệt rồi, đi về nghỉ ngơi trước"
Nói xong cũng rời đi, Huyễn Tầm kéo Tiểu Vân đi.
Cửu Thiên cau mày nhìn cô ta, cũng không biết rốt cuộc cô ta lại lên cơn gì, nhưng cô ta không nói gì tất nhiên hắn cũng không để ý tới nữa.
Chỉ vào Nam Cung Lệ, Cửu Thiên nói với Vũ Hoàng Yến: "Đây là phó đường chủ Nam Cung Lệ, anh ấy cũng là Đại hoàng tử của nước Kình Thiên. Từ nay về sau, cô cùng làm việc với anh ấy. Nam Cung huynh, anh xem cô ấy có thể nhận chức vụ gì?"
Nam Cung Lệ xòe hai tay ra nói: "Sứ giả trong đường, thế nào?"
Cửu Thiên gật đầu nói: "Được, cứ như vậy đi."
Vũ Hoàng Yến nhất thời cười vô cùng xán lạn, nói: "Đa tạ đường chủ, đa tạ phó đường chủ."
Nam Cung Lệ lắc đầu nói: "Không cần cảm ơn tôi. Đều do đường chủ định đoạt, cô trở về trước chuẩn bị một chút đi, ngày mai tôi sẽ đưa cô sứ giả lệnh"
Vũ Hoàng Yến khom người rời đi, trước khi rời đi, cô ta còn nhìn Cửu Thiên với ánh mắt quyến rũ.
Cửu Thiên đột nhiên nhớ tới chuyện gì, lớn tiếng nói: "Vũ Hoàng Yến, cô vẫn là nên đeo khăn che mặt đi, tránh cho gặp phải rắc rối!"
Vũ Hoàng Yến mỉm cười đáp lại, dùng lòng bàn tay chạm nhẹ vào mặt mình, một chiếc khăn che mặt xuất hiện.
Khóe mắt mang theo ý cười, Vũ Hoàng Yến rời đi dưới sự hướng dẫn của nộ bộc.
Nhìn bóng lưng của Vũ Hoàng Yến, Nam Cung Lệ nói: "Cửu Thiên huynh, có thể tin tưởng cô ta không? Tôi cảm nhận được một luồng ma khí nồng đậm trên người cô ta, cô ta chính là một ma tu"
Cửu Thiên không chút do dự, khẳng định nói: "Có thể!"
Nam Cung Lệ cau mày nói: "Cửu Thiên huynh, tôi phải nhắc nhở anh một câu, quan hệ nam nữ không thể lấy làm căn cứ tin tưởng được. Lời thề đầu giường là lời thề không đáng tin cậy nhất trên đời. Về điểm này, tôi đã có trải nghiệm vô cùng sâu sắc"
Cửu Thiên vỗ vào bả vai của Nam Cung Lệ, nói: "Yên tâm, tôi biết rất rõ. Nam Cung huynh, lại phải làm phiền anh một số chuyện rồi"
Nam Cung Lệ nói: "Chuyện gì, trực tiếp ra lệnh cho tôi không phải được rồi sao? Hiện tại anh đã là đường chủ!"
Cửu Thiên cười nói: "Anh thật sự xem mình là một ma tu à? Tôi muốn nhờ anh giúp đỡ, đối phó với một người"
Nụ cười của Nam Cung Lệ nhất thời nhạt đi, nói: "Là Vũ Hoàng Yến kia sao? Yên tâm, tôi sẽ phải một trăm người theo dõi cô ta cả ngày lẫn đêm, cam đoan sẽ không xảy ra
chuyện gì!"
Cửu Thiên lắc đầu nói: "Không phải vậy, tôi đã nói với anh rồi, có thể tin tưởng Vũ Hoàng Yến. Tôi muốn anh đối phó với một người khác. Đó là Tĩnh Như, người vừa mới bị tôi ném vào đại lao"
Nam Cung Lệ nghi hoặc nói: "Anh cũng đã vứt vào đại lao rồi, còn có thể nói gì nữa. Tư lao bên trong phủ của tôi được xây dựng rất kiên cố. Đúng rồi, đã quên nói cho anh biết. Tất cả mọi thứ mà anh bảo tôi thu thập trong phân đường 15, tôi cũng đều đã đặt ở đó"
Cửu Thiên vội vàng nói: "Dời ra ngoài, toàn bộ đều lấy ra hết đi. Chỉ cần giữ một mình Tĩnh Như ở đó thôi. Trên người cô ta cũng có một thứ, hoặc là một loại công pháp rất hữu dụng đối với tôi. Anh phải giúp tôi lấy được, nhưng không thể để cô ta chết, bởi vì cô ta có thể đã khống chế một trong những huynh đệ ở quê hương xa của tôi. Dù sao mặc kệ như thế nào, anh giúp tôi tìm ra bí mật trên người cô ta, còn về biện pháp thì anh tự mình tìm cách đi"
Nam Cung Lệ gật đầu nói: "Đã hiểu, xem ra cũng không khó lắm. Cửu Thiên huynh, e rằng không có công pháp nào có thể khống chế người huynh đệ ở quê hương xa của anh, có phải anh suy nghĩ quá nhiều rồi không?"
Cửu Thiên nói: "Cho nên, tôi cần anh lập tức phái người đi đến nước Võ Đỉnh, châu Đông Hoa, Cửu thành, tìm trấn thủ Cửu Minh, dẫn anh ấy đến đây. Sống phải thấy người chết phải thấy xác, trước lúc đó, Tĩnh Như không thể chết được. Anh có thể làm được không?"
Nam Cung Lê cười nói: "Đương nhiên được, đơn giản chỉ là nhờ các phân đường khác ở Đông Giới giúp đỡ thôi, tôi biết tìm ai"
Cửu Thiên nói: "Vậy thì tốt. Còn nữa, anh thuận tiện phái người đi tìm hiểu xem có đội ngũ nào đến từ Đông Giới, nước Võ Đỉnh hay không? Nếu có thì lập tức báo lại với tôi!" Nam Cung Lệ nói: "Được. Cửu Thiên huynh, còn có một việc, tôi sợ rằng mình có chút xử lý không được"
Cửu Thiên nói: "Tôi biết anh đang nói chuyện gì, chuyện của Ngự Thú trai, phải không?"
Nam Cung Lệ thở dài một tiếng nói: "Đúng vậy. Chuyện này rất phiền phức, cô gái Huyễn Tầm mà anh dẫn về chính là người mà Ngự Thú trai muốn mang về. Mà bây giờ, anh lại còn đánh trọng thương một trong tám vị thống lĩnh của Ngự Thú trai. Tôi sợ Ngự Thú trai sẽ nổi trận lôi đình"
Chẳng lẽ Cửu Thiên huynh có chút ý tưởng gì đối với Ngự Thú trai sao?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất