“Vũ Hoàng Yến của Tử Hồn Tông ở nước Võ Đỉnh thuộc Đông Giới. Ừm, cô gái này, tôi muốn, còn cả đồ đệ của cô ta, tôi cũng muốn.
Một ông lão sắc mặt trắng bệch, vẻ ngoài thô tục, bị còng, để bộ râu xồm nón chỉ vào thông kinh nói.
Ở bên cạnh, một tên mập khác xoay đầu liếc nhìn, sửng sốt nói: "Tống đường chủ, ánh mắt không tệ. Hai mỹ nhân này, không thấy nhiều. Không bằng nhường cho tôi được không, tôi dùng mười suất đối với ông!”
Khóe miệng Tống đường chủ nở nụ cười tà, vuốt bộ râu xồm của mình, nói: “Không đổi. Mỹ nhân hiếm có, giữ lại bên người làm lô đỉnh cũng tốt. Chuyện đổi người này giống như mua đồ, ai tới trước được trước, Chu đường chủ, xin lỗi!”
Nói xong thì Tống đường chủ khế phất tay.
Lập tức một ma tu mặc đồ đen bay lên đỉnh đầu của Vũ Hoàng Yến, đanh giọng nói: “Cô, còn cả cô, đi theo tôi!”
Vẻ mặt của Vũ Hoàng Yến hơi thay đổi, thần sắc có vài phần phấn khích, có vài phần khát khao, bay theo ma tu mặc đồ đen này.
Tĩnh Như không bay được, chỉ có thể rảo bước đi ra khỏi đám người.
Mà vào lúc này, Cửu Thiên bỗng ngẩng đầu nhìn thấy bóng dáng của bọn họ, lập tức lông mày nhíu chặt.
“Khoan đã, đó là.”
Cửu Thiên nhìn quen mắt, rất nhanh đã nhận ra bóng dáng của Vũ Hoàng Yến.
Nếu Vũ Hoàng Yến vẫn ở trong đám đông, không đi ra thì Cửu Thiên chưa nhất có thể nhìn thấy cô ta, nhưng bây giờ cô ta vừa bay ra, Cửu Thiên lập tức nhìn thấy rõ.
Vẻ mặt có vài phần sửng sốt, Cửu Thiên vội vàng tìm kiếm trong thông kính.
Sau đó, Cửu Thiên nhìn thấy giới thiệu của Vũ Hoàng Yến và Tĩnh Như.
“Thật sự là cô ta! Còn cả Tĩnh Như? Cô ta sao cũng tới?”
Vẻ mặt Cửu Thiên hoảng hốt. Hoàn toàn không hiểu là chuyện gì.
Có điều Cửu Thiên vẫn lập tức phản ứng lại, chỉ về phía Vũ Hoàng Yến nói: “Đưa Vũ Hoàng Yến và Tĩnh Như qua cho tôi!”
Lữ Duy ở bên cạnh nói: “Đường chủ, hai người đã bị...
Cửu Thiên nhìn vào mắt của Lữ Duy nói: “Tôi nói, đưa hai người này tới cho tôi!”
Sát khí nồng đậm khiến Lữ Duy nuốt lại lời còn lại vào bụng, rảo bước rời đi.
Ở bên cạnh, Đọan đường chủ cảm nhận được sát ý của Cửu Thiên, ánh mắt cũng hơi thay đổi, vẻ mặt có chút nghiêm trọng.
Mà lúc này, Vũ Hoàng Yến và Tĩnh Như đã đi tới trước mặt của Tống đường chủ.
Nhìn thấy người thật, trên mặt Tống đường chủ bỗng có thêm vài phần huyết sắc.
Đôi mắt mờ phát ra ánh sáng mãnh liệt, có dáng vẻ hận không thể ăn luôn hai mỹ nhân trước mắt.
Ở bên cạnh, Chu đường chủ đanh giọng nói: “Thật xinh đẹp. Tống đường chủ, hai mươi suất thì như nào? Nhường cho tôi một người đi. Tôi không cầu hai người, chỉ một người là được.
Tống đường chủ xua tay nói: “Không được, đừng hòng ai cướp hai mỹ nhân này từ tay tôi.
Nói xong, Tống đường chủ chỉ vào hai người nói: “Tôi là đường chủ của phân đường 24, quỳ xuống, hôn lên giày của tôi. Dâng hiến sự trung thành của hai người!”
Vũ Hoàng Yến lập tức nhíu chặt mày và do dự.
Cô ta nhìn ánh mắt không có ý tốt của Tống đường chủ, lập tức cảm nhận được mình có phải rơi vào ổ cướp không?
Bỗng nhiên, trên người Tống đường chủ phát ra khí tức vô cùng đáng sợ.
Lực lượng che phủ trời đất đó đè lên người của Vũ Hoàng Yến và Tĩnh Như.
Vũ Hoàng Yến chỉ cảm thấy hai chân của mình phát ra âm thanh rắc rắc, nhưng cô ta lại cố chống lại, không quỳ xuống.
Nhìn sang Tĩnh Như, vào lúc Tống đường chủ phát ra lực lượng thì trực tiếp nằm bò xuống đất, đanh giọng nói: “Đường chủ đại nhân, tôi hiến dâng sự trung thành của tôi với ngài.
Tĩnh Như vừa nói vừa hôn nhẹ lên giày của Tống đường chủ.
Tống đường chủ gật đầu khẽ mỉm cười, dùng ngón tay khẽ nâng cằm của Tĩnh Như lên nói: “Cố gắng làm. Phân đường 24, có vị trí của cô. Cô hiểu chứ?”
Tĩnh Như mỉm cười quyến rũ nói: “Cố gắng làm? Làm cái gì? Đường chủ đại nhân”
Tống đường chủ cười nói: “Tiểu yêu tinh, cô đang giả bộ hồ đồ với tôi à? Cô rất hiểu!”
Vũ Hoàng Yến có chút không nhìn nổi nữa, lùi lại một bước.
Nhưng lúc này, hai ma tu mặc đồ đen lại cản ở đằng sau cô ta.
Lúc này Tống đường chủ mới nhìn sang Vũ Hoàng Yến nói: “Còn không quỳ xuống?”
Vũ Hoàng Yến cười nói: “Đường chủ. Tôi là sư phụ của cô ta, cô ta quỳ, tôi cũng quỳ, có hơi không thích hợp lắm. Tin tưởng tôi, tôi có thể cho ngài sự trợ giúp lớn hơn. Thậm chí giúp ngài biến phân đường 24 thành Ma Sát Đường!”
Tống đường chủ nghe vậy thì cười ha ha nói: “Cô giúp tôi ư? Còn biến phân đường 24 thành Ma Sát Đường? Ồ, câu chuyện cười thật nực cười. Đáng tiếc, cho dù điều cô nói là thật, tôi cũng không cần cô làm, tôi chỉ muốn cô giống như cô ta, làm tốt chuyện cô nên làm là được. Bây giờ, quỳ xuống, nếu không thì chết!”
Trong mắt Tống đường chủ đã tràn ngập ý lạnh.
Chu đường chủ ở bên cạnh thở dài nói: “Mỹ nhân, quỳ xuống đi. Nếu cô chết thì đáng tiếc!”
Vũ Hoàng Yến cắn môi, nắm đấm đã siết chặt.
Mà vào lúc này, bóng dáng của Lữ Duy bỗng đi tới trước mặt Tống đường chủ, cười nói: “Vị đường chủ này, rất xin lỗi. Tôi thay mặt đường chủ của chúng ta tới đây. Đường chủ của chúng tôi cũng nhìn trúng hai cô gái này. Mong ngài nhường cho!”
Tống đường chủ nghe vậy thì lập tức có vẻ mặt không vui, đanh giọng nói: “Cút. Muốn tôi nhường ư, nực cười! Nói với đường chủ của các người, ai tới trước được trước, nếu không phục, kêu hắn tự tới tìm tôi”
Lữ Duy liên tục nói: “Đúng, đúng, đúng. Quy tắc ai tới trước được trước này tôi cũng biết. Nhưng tôi nghĩ, nếu tôi quay về như này, đường chủ của chúng tôi chắc chắn sẽ đích thân qua đây. Ngài sẽ không muốn chạm mặt với đường chủ của chúng tôi đâu. Vẫn là mong ngài đưa người cho tôi!”
Tống đường chủ nhíu mày nói: “Sứ giả quèn như cậu muốn chết đúng không? Có tin bây giờ tôi giết cậu không? Đường chủ của các người là ai?”
Lữ Duy cười nói: “Dạ Ảnh của phân đường15
Người của phân đường 15 cỏn con lập tức khiến sắc mặt vừa mới hồng hào vài phần của Tống đường chủ, biến mất không thấy đâu.
Chu đường chủ ở bên cạnh cũng lập tức quay đầu đi, không dám nói thêm một câu.
Đáng chết, vậy mà là tên điên Dạ Ảnh đó.
Bây giờ ngoài Ma Sát Đường ra, có phân đường nào dám tìm hắn gây sự.
Giọng của Tống đường chủ bỗng nhỏ đi không ít, nói: “Cậu nói cái gì? Đường chủ của các người là Dạ Ảnh của phân đường 15 ư?”
Lữ Duy cười nói: “Phải. Mong động tác của ngài nhanh một chút. Đưa người cho tôi, tôi cũng tiện quay về báo cáo với đường chủ. Sau đó chúng tôi có thể thương lượng dùng mấy suất để bù đắp cho ngài.
Sắc mặt của Tống đường chủ thay đổi, ông ta lại nhìn dung mạo tuyệt thế của Vũ Hoàng Yến, nghiến chặt răng, đang muốn nói.
Đột nhiên, Lữ Duy đã nói: “Vị đường chủ này, đừng quên chuyện của mấy ngày trước, đường chủ của chúng tôi là giết người không chớp mắt đó.
Tống đường chủ nuốt lại lời mình muốn nói.
Mỹ nhân quả thật quan trọng, nhưng mạng của mình quan trọng hơn.
Sau đó, Tống đường chủ xua tay nói: “Cậu dẫn đi đi”
Lữ Duy: “Cảm ơn.”
Lữ Duy xoay đầu liếc nhìn Vũ Hoàng Yến và Tĩnh Như nói: “Mỹ nhân, đi theo tôi đi”
Bỗng nhiên, trái tim bất an của cô ta bắt đầu đập, giống như có chuyện tốt gì đó sắp xảy ra.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất