Nước Võ Đỉnh.
Đô thành, điện Thái Hòa.
Văn thần võ tướng đứng sẵn ở hai bên, Tần Chính đại đế mỉm cười nhìn mọi người, đanh giọng nói: “Các vị ái khanh, trẫm có một tin tốt muốn nói cho các người. Cuộc thi đấu vạn phương chư quốc sắp bắt đầu rồi. Vốn dĩ, với thực lực của nước Võ Đỉnh chúng ta không thể mang quá nhiều người cùng tới xem thịnh hội thiên hạ này. Nhưng bá tước phu nhân – Linh Bối từ bên ngoài lịch luyện trở về lại mang về cho chúng ta mấy chiếc thuyền có thể phi hành trong hư không. Vậy nên lần này, chúng ta có thể đi thêm vài người.
Vừa dứt lời, tất cả mọi người đều nhìn về một hướng.
Ở đó, đám người Linh Bối đứng thẳng mặt nở nụ cười.
Người đứng ở bên cạnh Linh Bối dĩ nhiên là đám người Hàn Liên, đại sư huynh. Bọn họ ai ai cũng tươi cười, bởi vì Linh Bối đã đồng ý với bọn họ, lần này dẫn theo bọn họ tới
đó.
Tần Chính đại đế khựng lại một chút rồi nói tiếp: “Bây giờ trừ người đã xác định sẵn ra, còn dư hai suất. Các người có thể chọn lửa, còn ai đi cùng thì tốt. Đương nhiên, trẫm và hai vị hoàng tử tự có thuyền để đi, các người không cần chọn trẫm. Hai suất này, nhất định phải dùng vào chỗ cần thiết.
Ngay lập tức, một lão thần đứng ra nói: “Thần đề cử Thiên Vĩnh Phúc của Thiên gia. Tuy ở trong cuộc tuyển chọn, Thiên Vĩnh Phúc đã thua Cửu bá tước nhưng trải qua nỗi đau, sự suy ngẫm và bế quan tu luyện trong khoảng thời gian này, Thiên Vĩnh Phúc nhất định đã có tiến bộ. Để Thiên Vĩnh Phúc đi, nhất định có tác dụng”
Tần Chính đại đế gật đầu nói: “Không tệ, Thiên Vĩnh Phúc quả thật có thể. Kêu cậu ta tới đây, trẫm muốn xem bây giờ cậu ta có tiến bộ không!”
Lúc này Lữ thừa tướng cũng đi ra nói: “Thần cũng muốn đề cử một người.
Tần Chính đại đế đáp: “Ổ? Lữ thừa tướng định đề cử ai? Không phải là cháu gái Lữ Âm của ông đấy chứ?”
Lữ thừa tướng đáp: “Đương nhiên không phải, thần vẫn tự biết rõ về cháu gái của mình. Ở nước Võ Đỉnh, nó có thể. Nhưng đặt trong thiên hạ, chắc chắn không được. Thần muốn đề cử người khác.
Tần Chính đại đế nhíu mày nói: “Là ai? Trong nước Võ Đỉnh chúng ta, còn có thanh niên tuấn kiệt nào có tác dụng lớn?”
Lữ thừa tướng cười nói: “Bệ hạ hãy mời cậu ta lên là được.
Tần Chính đại đế cười nói: “Thì ra vẫn là có chuẩn bị mà tới. Cho cậu ta vào!”
Sau đó, một người đàn ông từ từ đi vào đại điện.
Sau khi nhìn thấy dung mạo của người đàn ông này, tất cả mọi người lập tức sững người.
Hàn Liên còn sửng sốt kêu lên đầu tiên: “Hàn Vĩnh Tường.
Hắn ta khoác võ bào, mặt đầy sẹo, Hàn Vĩnh Tường của hiện nay nhìn trông vô cùng tang thương, cũng vô cùng trưởng thành.
Trong mắt mang theo ánh sáng sắc bén, Hàn Vĩnh Tường đanh giọng nói: “Tham kiến bệ hạ”
Thái tử Tần Cảnh chỉ vào mặt của Hàn Vĩnh Tường, nói: “Anh không phải là người đã bị Thiên Vĩnh Phúc phế hay sao? Sao lại..”
Hàn Vĩnh Tường bình tĩnh trả lời: “Không sai. Tôi từng bị phế, nhưng bây giờ tôi đã trùng sinh!”
Tần Chính đại đế nhìn ánh mắt của Hàn Vĩnh Tường, cảm nhận sự tự tin và khí thế mãnh liệt trên người Hàn Vĩnh Tường, khẽ cười nói: “Không tệ. Có điều trẫm vẫn không thể tin thực lực của cậu.
Hàn Vĩnh Tường thản nhiên nói: “Ba ngày sau tôi sẽ hạ chiến thư với Thiên Vĩnh Phúc. Bệ hạ có thể tin tôi không, chờ xem sẽ rõ.
Ánh mắt nhìn Hàn Vĩnh Tường của mọi người lập tức thay đổi, vừa quay về thì muốn hạ chiến thư với người lúc đầu đã phế mình, đây là sự tự tin và khí phách cỡ nào.
Hơn nữa, khi nói lời này, biểu cảm của Hàn Vĩnh Tường vô cùng bình tĩnh, dường như không có chút tâm thái thù hận nào!
Tần Chính đại đế cười nói: “Được, vậy thì ba ngày rồi bàn tiếp, bãi triều”
Mọi người cúi người hành lễ, dõi theo Tần Chính đại đế rời đi.
Cho tới khi bóng dáng của Tần Chính đại để biến mất khỏi tầm mắt, Hàn Liên lao lên đầu tiên, túm lấy vai của Hàn Vĩnh Tường nói: “Cậu về sao không về gia tộc trước, cậu giở trò quỷ gì thế?”
Hàn Vĩnh Tường cười nói: “Trước khi chưa giải quyết sự việc, không gây phiền phức cho gia tộc. Ba ngày sau, tôi sẽ trở về"
Hàn Liên gật đầu nói: “Được. Nghe giọng điệu cậu nói chuyện, sao càng lúc càng giống Cửu Thiên sư đệ của tôi thế”
Hàn Vĩnh Tường khẽ mỉm cười, lúc này lại đi tới trước mặt Linh Bối, nói: “Cửu Thiên đâu? Cậu ta đang ở đâu?”
Linh Bối thản nhiên đáp: “Vẫn đang xông pha ở bên ngoài.
Hàn Vĩnh Tường nhíu mày nói: “Vậy cậu ta có tham gia cuộc thi đấu vạn phương chư quốc không?”
Trong mắt Linh Bối mang theo ánh sáng, gật đầu nói: “Anh ấy sẽ đi.
Hàn Vĩnh Tường cười nói: “Rất tốt”
Hàn Vĩnh Tường dứt lời thì bước về phía ngoài.
Đại sư huynh vỗ vai của Sở Trực nói: “Hàn Vĩnh Tường này thật sự có chút giống Cửu Thiên sư đệ”
Sở Trực khẽ cười nói: “Nhưng cậu ta vẫn không bằng được Cửu Thiên sư đệ. Đi, về thôi, đệ phải nắm chắc thời gian tu luyện, đệ còn đợi cho Cửu Thiên sư đệ một bất ngờ.
Sở Trực, Sở Chính, đại sư huynh, Hàn Liên đều cười.
Mấy người khoác vai nhau rời đi, Linh Bối đi theo bọn họ ra khỏi hoàng cung, sau đó bèn nói: “Các anh về trước đi. Em tới Đan Tháp một chuyến.”
Hàn Liên nói: “Không phải là nói sư phụ của Cửu Thiên không sao rồi sao? Em còn đi làm gì?”
Linh Bối nói: “Đi tạm biệt. Lại sắp đi xa rồi.
“Không cần tạm biệt, chúng ta sẽ đi cùng với các con.
Một giọng nói đột nhiên vang lên. Vừa nói hết lời, đám người Cửu Thiên bèn nhìn thấy mấy lão giả tới.
Ngô Tân, Lão Lưu, Dương bà tử, Hiên Viên lão quỷ cùng đi tới.
Đám người Hàn Liên nhìn thấy bọn họ, vội vàng cúi người hành lễ: “Sư phụ!”
“Chào sư phụ!”
Ngô Tân mỉm cười nhìn Linh Bối nói: “Thịnh hội như này, chúng ta cũng muốn đi xem. Huống chi, Cửu Thiên liều mạng mang về đồ kéo dài mạng sống cho ta, ta phải để nó nhìn thấy ta bình an, ta cũng muốn thấy nó bình an.
Trong mắt Linh Bối có hơi sương, nói: “Nhưng...
Ngô Tân giơ tay lên nói: “Nó là đệ tử của ta, ta có lòng tin với nó. Nó nhất định còn sống”
Linh Bối gật mạnh đầu: “Vâng, anh ấy nhất định còn sống”
Lão Lưu vỗ một phát vào đầu của Hàn Liên, nói: “Nếu mấy đứa đi mà làm mất mặt ta, mấy đứa thì không cần trở về gặp ta nữa.
Hàn Liên ôm đầu vâng dạ.
Ở một bên khác..
Tử Hồn Tông, khu trong của tông môn.
Một trận pháp xoáy nước ngưng tụ ở trong khu vực trong.
Tông chủ của Tử Hồn Tông đứng ở trước trận pháp xoáy nước, nhìn các ma tu ở trước mặt, nói: “Các người đều là tinh anh của Tử Hồn Tông chúng ta. Bây giờ sẽ đại diện Tử Hồn Tông chúng ta đi tham gia nhiệm vụ chí cao vô thượng nhất trong các ma tu, vì tương lai của ma tu, cống hiến một phần lực lượng của mình. Ta không hy vọng có ai phạm sai, hiểu chứ?
Mọi người lớn giọng đáp lại, trong đám đông, Vũ Hoàng Yến đứng ở hàng trước, ánh mắt bình tĩnh nhìn trận pháp đó.
Đằng sau cô ta, Tĩnh Như khẽ nói: “Sư phụ, thật sự rất cảm ơn người, dẫn con tham gia nhiệm vụ lớn như này. Con thật sự rất hưng phấn.
Vũ Hoàng Yến thản nhiên đáp lại: “Có hưng phấn nữa cũng phải hoàn thành nhiệm vụ. Nhớ lấy, đây là cơ hội cực tốt để gặp được ma tu tầng trên của Đạo Tâm Ma Tông. Tương lai của chúng ta, có thể sẽ vì nhiệm vụ lần này xảy ra thay đổi trời nong đất lở, hiểu chứ?”
Tĩnh Như gật đầu liên tục nói: “Con hiểu rồi!
Vũ Hoàng Yến khẽ mỉm cười, nói: “Không, con vẫn chưa hiểu”
Ngay lập tức, tất cả các ma tu đi về phía xoáy nước.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất