Thịt béo bị ngọn lửa đốt cháy hoàn toàn, Dương Viêm dường như rất hiệu quả trong việc đốt cháy loại máu thịt này bằng thi khí.
Tất cả Ma Tu xung quanh đều dùng ánh mắt điên cuồng nhìn Cửu Thiên.
Ngay cả Nam Cung Lê cũng không ngoại lệ!
Hắn ta biết Cửu Thiên rất cường đại, rất lợi hại. Nhưng lại không ngờ Cửu Thiên thật sự có thể đánh bại Chúc béo, thậm chí còn giết chết Chúc béo trước mặt mọi người..
Cách làm như vậy chỉ có thể hình dung bằng hai chữ điên cuồng.
Ngay cả những người không biết nhiều về Ma Tu cũng biết, trừ Ma Đầu trong những Ma Tu thượng tầng, những người giết chết đường chủ Ma Tu đều không có ngoại lệ, bọn họ sẽ nhận phải sự trả thù mãnh liệt.
Chưa kể đến việc giết người trực diện không lưu tình như vậy!
Nam Cung Lê đang suy nghĩ, hiện tại có phải nên nhanh chóng chạy trốn hay không!
Thân thể Cửu Thiên thu nhỏ lại, khôi phục nguyên trạng, vươn tay rút trọng kiếm Vô Phong của mình ra.
Quay đầu lại, Cửu Thiên nhìn về phía Lệ đường chủ cùng Khuê đường chủ, nói: "Thế nào, các ngươi cũng muốn đấu với ta sao?"
Hai vị đường chủ đồng thời lùi về sau một bước, bọn họ dường như cũng bị khí thế của Cửu Thiên làm cho sững sờ.
Hay nói cách khác, bọn họ đơn giản là không muốn đối đầu trực diện với một kẻ điên liều mạng, đặc biệt là một kẻ điên vừa mới liều mạng giết chết một đường chủ. "Tất cả mọi người, phong bế nơi này!"
Lệ đường chủ đột nhiên gầm lên.
Lúc này, những Ma Tu khác có mặt tại đây mới tỉnh táo lại, nhanh chóng bố trí trận pháp để bao vây nơi này, hoàn toàn phong tỏa.
Cửu Thiên khó hiểu nhìn bọn họ nói: "Các ngươi sợ ta chạy trốn sao?"
Lệ đường chủ cùng Khuê đường chủ đứng chung một chỗ, ma khí trên người đã ngưng tụ thành ma giáp phòng ngự, khoác ở trên người bọn họ.
Khuê đường chủ nói: "Tiểu tử, ngươi chết chắc rồi. Tự tiện giết chết đường chủ của bổn tông, ngươi sẽ chết rất khó coi. Chờ một chút trưởng lão sẽ nhanh đến đây, ta rất nóng lòng chờ xem kết cục của ngươi."
Nam Cung Lệ lúc này đột nhiên đứng dậy, liều mạng bắt đầu ra hiệu với Cửu Thiên, ý bảo Cửu Thiên nhanh chóng rời đi, không cần lo cho hắn ta.
Cửu Thiên cười nhạt, lắc đầu nói với Nam Cung Lê: "Thật sao? Vậy ngược lại ta muốn nhìn xem rốt cuộc kết cục của ta sẽ như thế nào!"
Cửu Thiên trở lại chỗ ngồi của mình, tiện tay cầm đồ bên cạnh, tiếp tục uống rượu ăn thịt, có vẻ vô cùng bình tĩnh.
Lệ đường chủ cười lạnh nói: "Không biết sống chết"
Khuê đường chủ thấp giọng nói: "Chúng ta có nên bắt hắn trước không?"
Lệ đường chủ giật giật mí mắt, nói: "Muốn đi thì ngươi đi đi, ta không muốn đi"
Khuê đường chủ cứng họng, hai người đứng thẳng người sang một bên.
Tất cả Ma Tu đều nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Cửu Thiên, tựa như trên đó có thứ gì đặc biệt đẹp đẽ.
Khóe mắt Nam Cung Lệ giật giật, nhỏ giọng truyền âm nói: "Cửu Thiên huynh, anh thật sự không chạy sao? Chờ lát nữa sẽ không kịp đâu"
Cửu Thiên mỉm cười trả lời: "Chạy có ích lợi sao? Yên tâm đi, tôi có lý do của mình, tới ăn thịt uống rượu nào!"
Nam Cung Lê đương nhiên một giọt rượu cũng uống không trôi, nhưng Cửu Thiên lại ăn uống rất vui vẻ.
Tất cả mọi người nhìn hắn ăn thịt, Cửu Thiên ngược lại rất thản nhiên tự đắc, nhàn nhã vui vẻ.
Đột nhiên, trước mắt lóe lên một đạo hắc quang, một bóng người đi tới từ bên trong hậu viên.
"Là ai, ở chỗ này đại khai sát giới!"
Giọng nói trong trẻo, ánh mắt sắc bén nhưng người đến lại là một phụ nữ.
Lập tức, Lệ đường chủ, Khuê đường chủ cũng đi về phía người này, chỉ vào Cửu Thiên nói: "Chính là hắn, chính là tên tiểu tử này, hắn vừa giết chết đường chủ Chúc Hào của phân đường 15. Người này thật sự rất hung hãn, xin trưởng lão diệt trừ hắn ta hoàn toàn!"
"Đúng vậy, người này lại dám phạm thượng. Xin trưởng lão xử lý thật nghiêm khắc!"
Ma Tu bốn phía cũng lớn tiếng kêu lên.
"Chúng ta đều có thể chứng minh!"
"Chính là hắn, tên Dạ Ảnh này đã giết người!"
Trong số đó, đám người của tứ hoàng tử Nam Cung Phi là lớn tiếng nhất.
Nhưng sau khi Cửu Thiên liếc nhìn bọn họ, những người này lập tức bắt đầu ẩn nấp sau đám đông.
"Thứ hèn nhát!"
Cửu Thiên cười mắng một tiếng, nhìn về phía người vừa đi tới.
Vừa thấy được người đến, Cửu Thiên tươi cười đầy mặt.
Vị trưởng lão vừa đến không phải là Tổ Thu thì là người nào.
Cửu Thiên nâng vò rượu lên, nhìn về phía Trưởng lão Tố Thu nói: "Trưởng lão Tố Thu, tới uống một chén không?"
Trưởng lão Tố Thu cúi đầu nhìn mặt đất đen dưới chân, sau đó nhìn xung quanh, mỉm cười nói: "Dạ Ảnh à, Dạ Ảnh. Cậu thật sự muốn gây phiền toái mà! Chỉ mới được một
chút công phu thì cậu lại tới giết người chơi.
Nói xong, Trưởng lão Tố Thu thật sự bước tới cầm lấy vò rượu mà Cửu Thiên đưa cho.
Cảnh tượng này, Lệ đường chủ, Khuê đường chủ vừa nhìn thấy thì gần như rớt hàm, con ngươi cũng sắp rớt xuống đất.
Đây có phải là ảo giác không?
Trưởng lão Tổ Thu lại quen biết một tên tiểu tử như vậy sao?
Nam Cung Lê cũng không thể tin được.
Lệ đường chủ là người đầu tiên thu hồi kinh ngạc, giọng the thé nói: "Trưởng lão. Hắn vừa mới giết một đường chủ!"
Trưởng lão Tổ Thu lãnh đạm nói: "Vậy thì sao, cũng chỉ là cuộc chiến sinh tử thông thường, sinh tử đều do số mệnh mà thôi"
Khuê đường chủ lớn tiếng nói: "Sao có thể là một trận tử chiến bình thường được. Người chết cũng không phải là chấp sự Chúc Hào hay sứ giả Chúc Hào, mà là đường chủ Chúc Hào của phân đường 15! Trưởng lão, người đã làm rõ ràng chưa?"
Trưởng lão Tổ Thu nghe vậy thì nhìn sâu vào Khuê đường chủ, ánh mắt này suýt chút nữa dọa trái tim của Khuê đường chủ ngưng đập, bắp chân cũng run rẩy.
Trưởng lão Tổ Thu nói: "Ngươi cho rằng ta không biết quy củ như ngươi sao? Ta nói với ngươi một lần nữa, đây là một trận tử chiến thông thường. Dạ Ảnh thân là đường chủ, giết chết một đường chủ khác, loại chuyện này cho dù là tông chủ thì cũng không thèm quản. Chỉ cần Dạ Ảnh bù đắp tổn thất tông môn là được, ngươi có nghe rõ không?"
Cửu Thiên mỉm cười gật đầu.
"Cái gì?"
Vô số người lúc này đều hét lớn.
"Hắn cũng là đường chủ? Trưởng lão, ngài đang nói đùa sao?"
Lệ đường chủ hoảng sợ đến mức suýt chút nữa nhảy dựng lên.
Đám Ma Tu xung quanh cũng đang xì xào nói nhỏ, bàn luận sôi nổi. Bọn họ cũng không tin Cửu Thiên là đường chủ.
Điều này sao có thể, rất nhiều người ở đây đều biết Cửu Thiên vừa mới đến nước Kình Thiên mấy tháng trước, thân phận chẳng qua chỉ là một sứ giả mà thôi.
Trưởng lão Tổ Thu quay sang nói với Cửu Thiên: "Đưa lệnh bài của cậu ra đi, nhanh lên"
Cửu Thiên nghe vậy gật đầu, lấy lệnh bài đường chủ của mình ra, ném lên.
Lệnh bài trôi lơ lửng trên không trung, lập tức sáng lên hào quang ma khí yếu ớt.
Mọi người mở to mắt nhìn tấm lệnh bài, bọn họ chợt phát hiện đó là thật.
Tiểu tử trước mặt này thật sự là đường chủ!
Lệ đường chủ cùng Khuê đường chủ giống như đang uống canh thì uống phải một nồi phân chuột, sắc mặt thay đổi liên tục, càng lúc càng khó coi.
Mọi thứ khác đều có thể bị làm giả, duy chỉ có lệnh bài là không thể làm giả được. Đây đều do mười vị trưởng lão chung tay đúc ra.
Bọn họ cũng không thể nói được lời nào, bởi vì Trưởng lão Tố Thu đã nói đúng.
Nếu như Cửu Thiên cũng là đường chủ, vậy hắn giết chết Chúc béo chỉ có thể xem như trận tử chiến bình thương, sống chết đều do số mệnh!
Cửu Thiên cười nói: "Không thành vấn đề. Cứ quyết định thống khoái như vậy đi!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất