Nam Cung Lê khẽ cười mấy tiếng, nói: "Cho dù anh trở về chỉ sợ cũng không giúp được gì, đi theo tôi. Đợi lát nữa anh sẽ biết người bắt nạt tôi là ai." 

Nói rồi, Nam Cung Lệ kéo Cửu Thiên đi vào bên trong. 

Cửu Thiên cười nói: "Không phải anh muốn ra ngoài làm việc sao?" 

Nam Cung Lệ nói: "Làm chuyện gì chứ, tôi chỉ là ra ngoài tránh đầu sóng ngọn gió mà thôi." 

Bước nhanh vào phủ Đại hoàng tử, nhất thời Cửu Thiên liền cảm giác được không khí bốn phía không đúng. 

Cho dù là thị vệ đang đứng thẳng bên cạnh, hay là nô bộc tới lui. Ánh mắt bọn họ nhìn về phía Nam Cung Lệ, tựa hồ đều không hề cung kính như trước! 

Tuy rằng bọn họ vấn hành lễ với Nam Cung Lê, lên tiếng "Điện hạt 

Cửu Thiên hạ giọng hỏi: "Sao lại thế này. Thân phận của anh bại lộ rồi à?" 

Nam Cung Lệ khẽ lắc đầu nói: "Không. Chỉ là có một tên thân phận còn cao hơn tôi đến" 

Đang nói, trong căn phòng cách đó không xa chợt truyền đến một tiếng cười hào phóng. 

"Ha ha ha ha ha. Thoải mái, chính là như vậy. Đúng, tiếp tục như vậy, đừng có dừng!" 

Cửu Thiên quay đầu nhìn Nam Cung Lệ một cái, nhăn mày lại, nói: "Chuyện sẽ không giống như tôi tưởng tưởng chứ. 

Nam Cung Lê cười nói: "Tuyệt đối trái với những gì mà anh tưởng tượng. Vào xem đi, an toàn sẽ không có vấn đề gì. Nhưng anh cần phải chuẩn bị tốt tâm lý vì sắp thấy thứ ghê tởm." 

Nói xong, Nam Cung Lệ và Cửu Thiên nhanh chóng đi vào trong thiên viện. 

Đi vào trong, Cửu Thiên liền nhìn thấy một tên mập mạp như núi, ngồi trên nóc nhà, vỗ tay để một đám con gái khiêu vũ trên bụng của hắn. 

Khóe miệng còn chảy dãi, gương mặt đầy thịt như lợn, cả người như một quả cầu. 

Cửu Thiên cũng coi như nhìn thấy nhiều người béo, nhưng chưa bao giờ từng thấy ai, có thể béo đến nông nỗi này. 

Thân hình cao lớn thì không phải nói, có thể lớn bằng một căn phòng ở nước Kình Thiên, nói là một ngọn núi cao di động, tuyệt đối không phải nói quá. 

Chỉ là thịt trên người hắn, có vẻ rất không bình thường. 

Phải gọi là tầng tầng lớp lớp, liếc nhìn một cái, giống như là bị người nặn ra vậy. 

Thịt mỡ chồng chất thành tầng, Cửu Thiên ngẩng đầu nhìn về phía xa xa, chỉ có loáng thoáng nhìn thấy trên những tầng mây trên bầu trời, là một cái đầu lớn đầy thịt. 

Nhìn thế nào cũng thấy giống một con thú hoang lợn rừng biết nói tiếng người. 

Cửu Thiên hơi hơi nhếch miệng, khiếp sợ nhìn người này. 

Ánh mắt của tên béo cũng không tệ, liếc mắt một cái đã thấy Cửu Thiên và Nam Cung Lệ. 

"Tào Kim, ngươi mang ai tới đây. Tên nhóc mặt hoa da phấn này là ai đấy? Nhìn có vẻ ăn rất ngon đấy!" 

Cửu Thiên hơi hơi mỉm cười, vừa nghe ngữ khí người nói, liền biết tên béo chết tiệt này chắc chắn là một tên ma tu. 

Người bình thường nhìn thấy người không quen biết, câu đầu tiên chắc chắn sẽ không thể nói ăn có ngon miệng không. 

Nam Cung Lệ lớn tiếng nói: "Đây là bạn của ta, tới giúp đỡ, là anh em của ta. Dạ Ảnh, hắn là sứ giả của phân đường 33" 

Tên béo nghe được Cửu Thiên đến từ phân đường 33, vội vàng quơ cái móng lợn của mình, nói: "Phân đường 33 à? Ta biết rồi, đường chủ của các người là Hỏa Nguyên thánh nữ đúng không. Hừm, ta thích cô ta, cô ta rất đẹp. Cho dù là dùng hay là ăn, chắc chắn đều không tồi, a ha ha ha ha. 

Lớn tiếng cười lên, tên béo vừa cười vừa vỗ cái bụng của mình. 

Đồng thời, từ mông hắn, một luồng ác khí phun ra. 

Nhất thời, Cửu Thiên và Nam Cung Lệ vội vàng lui ra sau. 

Tên béo chết tiệt này thật đúng là ghê tởm, rằm hắn đánh ra, cũng biến thành làn sương mù màu xanh dày đặc, sau đó theo chiều gió tản đi. 

Những nơi đi qua, cực kỳ tanh tưởi, Cửu Thiên cảm giác hai mắt mình suýt chút nữa không thể mở ra nổi. 

Tên béo lớn tiếng cười: "Ha ha, hôm nay ăn nhiều một chút. Người khác ăn mấy miếng thì no rồi, còn ta thì no rồi vẫn có thể ăn thêm mấy miếng, Tào Kim, tên phế vật nhà ngươi, mau tìm đồ ăn cho ta đi. Đúng rồi, tối nay ta còn muốn thiết yến hội, có mấy vị đường chủ cũng đến nước Kình Thiên rồi, không phải chúng ta nên mở tiệc chiêu đãi bọn họ một chút sao? Bây giờ ngươi mau đi bắt mười nghìn cô gái sạch sẽ đến đây, trước tiên lấy máu đã, chuẩn bị đi" 

Cửu Thiên phất tay xua đi khói độc, Nam Cung Lệ ngẩng đầu lớn tiếng nói: "Mười nghìn cô gái? Ngươi thấy cộng tất cả những người trong phủ lại có được như vậy không?" 

Tên béo trừng mắt nhìn Nam Cung Lê: "Ngươi càng ngày càng to gan. Tào Kim, chớ có quên, ta mới là đường chủ phân đường 15. Ngươi chỉ là một tên khốn ti tiện, chỉ có thể dâng hiến tất cả cho ta, mới có thể nhận được tư cách sống sót. Mau đi đi!" 

Nam Cung Lệ siết chặt nắm tay, trong mắt đã có ngọn lửa trào ra. 

Cửu Thiên nhẹ lắc đầu với Nam Cung Lệ. Nam Cung Lệ hừ lớn một tiếng, xoay người rời đi. 

Cửu Thiên đi theo Nam Cung Lệ rời đi, cuối cùng quay đầu nhìn tên béo kia một cái. 

Đường chủ phân đường 15, mở tiệc chiêu đãi những đường chủ của đường khác. 

Đám tu ma cư nhiên còn tăng nhân thủ ở nước Kình Thiên. Rốt cuộc là chuyện gì mà cần nhiều người vậy chứ! 

Cửu Thiên không cảm thấy những người này có liên quan gì đến nhiệm vụ đối phó với Tam Thánh giả của hắn. 

Rời khỏi thiên viện, Cửu Thiên đi theo Nam Cung Lệ một đường về đến phòng ngủ của hắn ta. 

Vừa mới đóng cửa phòng, Nam Cung Lê đã lớn tiếng nói: "Cửu Thiên huynh, anh thấy không? Chỉ là một tên đường chủ hèn mọn của Phân đường 15, mà dám lại dám diễu võ dương oai ở trong nước Kình Thiên tôi. Tôi còn phải chuẩn bị mười nghìn cô gái cho hắn, tôi thà chết cũng không muốn làm loại chuyện này" 

Cửu Thiên kéo một cái ghế ngồi xuống nói: "Thấy rồi. Nhìn rõ ràng. Trong khoảng thời gian nay anh phải chịu đựng thế nào chứ. Nếu tôi là anh, chỉ sợ đã nghĩ cách làm sao giết tên khốn đó từ sớm" 

Mặt Nam Cung Lệ mang theo sát khí, nói: "Anh cho rằng tôi chưa từng làm sao? Nói cho anh biết, kể từ khi hắn đến đây từ một tháng trước, tôi đã tiến hành ám sát hắn ba lần. Nhưng mỗi một lần, đều không thể nào phá vỡ lớp mỡ của hắn được. Kỳ thật tu vi của hắn không cao lắm, chỉ là Thiên Canh đỉnh phong mà thôi. Nhưng tảng mỡ trên người hắn kia, thật sự rất ghê tởm. Căn bản không đánh được!" 

Nam Cũng Lệ vừa nói, chợt vung tay đập vỡ cái bàn trong phòng thành bột phấn. 

Cửu Thiên nhìn thấy cũng đau lòng, thứ này nếu mang về nước Võ Đỉnh, vậy thì sẽ trị giá bao nhiêu tiền chứ, thật là lãng phí. Gật gật đầu, Cửu Thiên cười nói: "Yên tâm đi. Không phải tôi đã trở lại rồi sao. Có tôi giúp anh vậy thì không có vấn đề gì cả. 

Nam Cung Lê chợt nhoẻn miệng cười, nhìn Cửu Thiên nói: "Cửu Thiên huynh, tôi biết anh nhất định có cách. Ý đồ xấu của anh... không đúng, phải gọi là mưu kế của anh không phải nhiều bình thường. Nhanh, nhanh nói, chúng ta nên làm thế nào?" 

Cửu Thiên nói: "Rất đơn giản. Buổi tối anh xử lý yến hội cho hắn, sau đó tôi giúp anh đòi lại công bằng là được" 

Nam Cung Lệ kinh ngạc nói: "Chỉ đơn giản như vậy sao?" 

Cửu Thiên cười nói: "Chỉ đơn giản như vậy thôi. Không phải chỉ là chuyện đơn giản như vậy mà anh sẽ không làm xong chứ! Đúng rồi, chuyện bắt mười nghìn đương nhiên 

eyJpdiI6InFCVFdyMHE5WVlaRXdQMWp1dWFMXC9RPT0iLCJ2YWx1ZSI6InRpNlVcL3lCeUtcL2ZuT1RcL2FNdHhQUGt0NG1lclpJUDU2a050TnZ6VDFjRXk3T2JTaDFYUFNjUFdkOVpiSDRMUEtuTXpCeVwvXC8yZDRCY1NBSjd6NFczNGZwaGs3cjQ0NTEraUR2OEJmNkVtQ3RCVno2dCtWSzRNV3I3d2U1ZkRlM1lYNWdVSkQ1TWN1TmIrcU9zQWtud1NZTHNUNUlDaFwvU1pGbThERlYzV1lxTzBsNzlycTZwUEFhSEE1dWIwRjZtTmJ3WE5Dd29UYmF2N2xsNVNiR0x1bFBMdkpNWlhaZDVtaDZTMm54aWVYU0U9IiwibWFjIjoiYjViOWFmMzMyYWQxZWNmMGYwNjU0MWFjZmFlZmU4YzlmNGVkZjNhNzczMjVlYzFmOGRjOGRhNWJiOWZmODc0NiJ9
eyJpdiI6IlhzR05yaFFuK3RHakVDS290Z2h1NGc9PSIsInZhbHVlIjoiSkhTOHp5b1pvenZQaHEzSVpBbERpejgrNUx1cEgzMlJmR3dDcG53Z25zcFlWSEY4Wjh2N3A5NUN6bHJKcUR6OXQycVNCWXBQMDJxanJCSEJnWVMwcjAyM1FLQkM4S0xnVThkSjRhTE84aHA2aUZiVEVuYm1GZXQxSkJVNFE2TmNGZDBIVk9ZZlhFN0hoazFhU2Z1M0RyQ0hYdlhSTEFLVWhjclhlY1llejNORUYySXNtZ1E1b3BZMzZxQ2N2M3FFSXc4VU5icXZmYkpVWWVKWVFKWUlkR0NsVjJLSUpCZ1llQmJTK1ZzYlFVcFNpK2hOMVBQK0xSejNPSDltd3JOTG15RVBnbytWVG9XZng1QTJVRHl0Y1ZvT3A4dHFSbjExazFFT3EyeGUydlwvVmtoTUJ4RE1nREhDS3NNK0xPeUdlTFBONytIckNLeWtkaUQ4WVk1OVRQbHJvdUZMWjl2OW9wQ0F4VFpQTkVsQVRvbnpBUUxodjkwUUNxeEFsRk4zODVkdW9cL3cxcVZGUXlPc1NrSDdTbWJUR3pMejZibUVBTW82TzFvM3BVMmsxSUJGYk9tNjdPSG0ydHRLS29LUjNBYkI0UzYra2NoTkZUODlSR0Y3SG9NTlVnbGk3QXgxYk1aNEppNjZBaFBCcnlJKzRqZjQ2WDcrT3plOWNkQmhDYnlrWlhJN3hyU3ZoYjd1U0FRdGJkR1dMcVVIY1NRUUxQYlRzU3ZRQ1ZsRW89IiwibWFjIjoiMDcyZDFmNThkMzM1NTExMWFiOWE4M2ZlNDhiMzI2OTA2Y2MyZjk2MWQxMGI3MTA4NmYyYjMzY2Q3NzY4NzRiOCJ9

Chợt, Nam Cung Lệ từ trong tay lấy ra một hạt châu đưa cho Cửu Thiên nói: "Nhìn cái này xem, tôi đã điều tra ra được ma tu cần nhiều người như vậy làm gì!"

Ads
';
Advertisement
x