Các trưởng lão khẽ gật đầu, sau đó từng người hóa thành ánh sáng rời đi.
Không lâu sau, toàn bộ đại điện chỉ còn lại hai người Tố Thu trưởng lão và Cửu Thiên. Cửu Thiên cười nhìn Tố Thu trưởng lão nói: "Tôi vốn tưởng rằng bà muốn hại tôi"
Tố Thu trưởng lão đạm nhiên nói: "Có vẻ cậu có rất nhiều vấn đề"
Cửu Thiên nói: "Đúng vậy, Tổ Thu trưởng lão có thể giải đáp cho tôi không?"
Tố Thu trưởng lão gật đầu nói: "Đương nhiên có thể, nhưng đây không phải là nơi nói chuyện!"
Nói xong, Tố Thu trưởng lão vung tay lên, hai người cùng biến mất tại chỗ.
Xuất hiện lại một lần nữa, Cửu Thiên lập tức phát hiện bọn họ đã về lại trong hoàng cung.
Thị vệ bốn phía thấy hai người xuất hiện, cũng đều giống như người mù, làm như không thấy.
Hoặc là nói chính xác hơn, bọn họ căn bản không dám nhìn nhiều hơn một lần, mồ hôi trên mặt chảy ra từng giọt từng giọt, nhưng lại không dám quay đầu nhìn lại.
Tố Thu trưởng lão cất bước đi trước, Cửu Thiên nhanh chóng đuổi kịp.
"Hiện giờ cậu có thể hỏi rồi"
Tố Thu trưởng lão lên tiếng.
Cửu Thiên cười nói: "Vấn đề đầu tiên. Vì sao lại muốn giúp tôi? Chẳng lẽ bà không định khiến tôi trở thành ma tu sao?"
Tố Thu trưởng lão cười khẽ nói: "Cậu nói hiến tế máu tươi vừa rồi sao? Thôi đi, đó chỉ là thủ đoạn để chúng ta không chế thuộc hạ mà thôi. Đó là một trận pháp nguyền rủa cực lớn. Một khi máu tươi tích tụ bên trong, trận pháp nguyền rủa có thể đánh nát thân thể cậu bất kỳ lúc nào, đánh tan thần hồn của cậu. Nguyền rủa chi đạo bên trong, không phải cậu có thể hiểu được. Còn lời thề mà nói, chỉ là thề với thiên địa chi đạo mà thôi, nhiều nhất nếu đến lúc đó không hoàn thành nhiệm vụ, sẽ bị thiên địa đại đạo tấn công. Không đến nỗi phải chết, nhưng có thể sẽ tàn phế. Cho nên không cần để ý quá!”
Nói đến đây, Tố Thu trưởng lão tạm dừng một chút: "Tôi giúp cậu chỉ là không muốn thấy cậu chết không rõ ràng trên một tay ma tu khác mà thôi."
Cửu Thiên cười nói: "Nhưng bà vẫn giúp tôi. Là nể mặt sư phụ của tôi sao?"
Tố Thu trưởng lão nói: "Cứ xem như vậy. Cậu còn gì muốn hỏi không?"
Cửu Thiên nói: "Vì sao muốn tôi tham gia kỳ thi. Bà không muốn hoàn thành nhiệm vụ phải không? Dù sao tôi sẽ cũng sẽ không coi nhiệm vụ này là thật."
Tố Thu trưởng lão cười nói: "Cậu cũng không cần chỗ tốt sao?"
Cửu Thiên lắc đầu nói: "Không, không, chỗ tốt vẫn muốn chứ. Thiên hạ này không có chuyện gì tốt hơn là lấy được chỗ tốt."
Tố Thu trưởng lão nói: "Tôi không hề có ý muốn hoàn thành nhiệm vụ. Ngược lại, tôi thật sự hy vọng cậu có thể bái sư làm đệ tử của ba lão đó, làm một đệ tử chân truyền. Sau đó cầm đồ của Đạo Tâm Ma Tông đưa cho cậu giết chết bọn họ."
Cửu Thiên nói: "Vậy không nên đưa nhiệm vụ cho tôi. Tôi sẽ không làm như vậy"
Tố Thu trưởng lão chợt ha ha cười ra tiếng, nói: "Không, cậu sẽ làm. Hơn nữa, cậu sẽ cam tâm tình nguyện làm."
Cửu Thiên cảm giác có hơi không đúng, nhíu mày hỏi: "Vì sao?"
Tố Thu trưởng lão nói: "Nếu tôi nói cho cậu, ba người này, là tiểu nhân còn ti tiện hơn so với ma tu, là lũ khốn còn tàn nhẫn hơn cả ma tu, còn là ngụy quân tử vô sỉ hơn cả ma tu thì sao?"
Cửu Thiên lắc đầu nói: "Cái này không đủ để thuyết phục tôi. Thậm chí nó còn chẳng phải là lý do."
Trong mắt Tố Thu trưởng lão lóe lên ánh sáng khác thường nói: "Cậu muốn nghe lý do sao?"
Cửu Thiên nói: "Đương nhiên là muốn"
Tố Thu trưởng lão chợt dừng bước, gắn từng chữ nói: "Được, tôi sẽ đưa lý do cho cậu. Bởi vì cậu là tông chủ của Cửu Tiêu Môn, bởi vì cậu là truyền nhân của Cửu Tiêu nhất mạch chúng ta, cho nên cậu phải có trách nhiệm, cho nên cậu cần phải giết chết bọn họ!"
Cửu Thiên đại khái đóan được là gì, nhất thời cũng dừng bước lại, lên tiếng: "Chẳng lẽ nói. Ba người này, đã từng là đầu sỏ gây tội hại Cửu Tiêu Môn sụp đổ sao?"
Tố Thu trưởng lão nói: "Xem ra cậu vẫn biết một chút chuyện. Là sư phụ của cậu nói cho cậu à? Không giống với tác phong của ông ấy. Trọng trách nặng nề như vậy, ông ấy sẽ
không giao cho người khác.
Ánh mắt Cửu Thiên hơi sắc bén, nói: "Tố Thu trưởng lão. Bà xác định lời này là thật à?"
Tổ Thu trưởng lão cười ba tiếng: "Làm người tự mình trải qua, tôi xác thực. Để tôi nói cho cậu một chuyện thực tế, sư phụ của cậu, đường đường là tiên thánh, vì sao lại đi đến nỗi sắp chết? Cho dù là cường giả cực hạn, bị thiên địa áp chế thế nào, ông ấy hẳn là phải cường đại hơn cả tôn giả mới đúng. Nhưng sư phụ của cậu thì sao? Ông ấy còn lại bao nhiêu lực lượng? Ông ấy còn có thể làm gì?"
Cửu Thiên chậm rãi nói: "Không phải sư phụ nghiên cứu công pháp đặc thù gì đó mới biến thành như vậy hay sao?"
Tố Thu trưởng lão nói: "Đây chỉ là một phần nguyên nhân, còn một phần khác để tôi nói. Chính là bởi vì ba tên khốn này, phái năm mươi cao thủ, đến giết sư phụ của cậu. Vào lúc mấu chốt nhất của sư phụ cậu, hung hăng đánh ông ấy rơi xuống thánh đàn. Cho nên, ông ấy mới biến thành một lão già lôi thôi bán rượu trong một con hẻm nhỏ ở một thành trấn cũ kỹ trong một nước nhỏ bé. Thân là đệ tử của ông ấy, cậu không cảm thấy nên báo thù cho sư phụ của cậu sao?"
Cửu Thiên trầm mặc, không nói một lời, lập tức đi về phía trước.
Hắn không biết Tố Thu trưởng lão nói phải sự thật hay không.
Nếu đúng như vậy, hắn đúng thật là phải giúp sư phụ nhà mình rồi.
Cho dù là tam đại thánh giả, hắn cũng muốn nhổ mấy sợi lông từ trên người đối phương.
Nhìn thấy ánh sáng thay đổi trong mắt Cửu Thiên, Tố Thu trưởng lão liền biết lời của mình đã có tác dụng.
Bà ta không hề nói sai, đúng thật là sự thật không sai.
Cũng chính vì chuyện của năm đó, cho nên bà ta mới...
Suy nghĩ bay xa, Tố Thu trưởng lão vội vàng lắc lắc đầu thu hồi lại.
Hai người vừa đi vừa nói, thế mà không bao lâu sau, thế mà đã tới trước phủ đệ Đại hoàng tử.
Tố Thu trưởng lão dừng bước nói: "Tôi nói xong rồi. Nếu cậu không tin, có thể tự mình điều tra. Hiện giờ cậu cũng là một đường chủ ma tu, tuy rằng không có địa bàn và nhân thủ, nhưng có thân phận thì điều tra một vài chuyện thì cũng không thành vấn đề"
Cửu Thiên nói: "Đây là chính là nguyên nhân bà nói tôi nhất định sẽ ra tay sao."
Tố Thu trưởng lão nói: "Không sai. Đây là nguyên nhân. Cậu chỉ có thời gian ngắn ngủi ba ngày, nghỉ ngơi cho tốt, điều trị thương thế. Ba ngày sau, tôi sẽ phái người tới đón cậu. Cậu cần phải tiến hành một lần lột xác. Nói thật ra, tu vi hiện giờ của cậu vẫn còn hơi yếu, muốn lọt vào hạng mười của cuộc thi đấu vạn phương chư quốc, ít nhất hẳn phải là tu vi Thiên Canh đỉnh phong."
Cửu Thiên nói: "Tôi cần suy nghĩ thật kĩ.
Tố Thu trưởng lão cười nói: "Đối thủ quá mạnh, dọa cậu sợ phải không?"
Cửu Thiên trả lời: "Không, tôi chỉ là đang nghĩ, nếu bà nói sự thật với tôi, tôi nên làm gì bây giờ."
Tố Thu trưởng lão nói: "Làm chuyện cậu nên làm, như vậy là đủ rồi. Tận hưởng ba ngày nghỉ ngơi của cậu đi. Sau ba ngày, đau khổ sẽ xâm nhập toàn thân cậu.
Nói xong, Tố Thu trưởng lão xoay người rời đi, chớp mắt mấy cái cuối cùng cũng không nhìn thấy bóng dáng nữa.
Cửu Thiên cười nói: "Ai bắt nạt anh? Nói với tôi một chút. Vừa hay, mấy ngày nay tôi đang rảnh"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất