CHƯƠNG 1789 

Thoáng cái đã qua ba ngày, Cửu Thiên rất nhàm chán, trong ba ngày chỉ đành tự mình chơi luyện đan, bổ sung đan dược cho mình. 

Tay cầm một viên đan dược, Cửu Thiên đang tấm tắc khen trình độ luyện đan hiện nay của mình, bỗng có một âm thanh vang lên, trước giường ấm nhuyễn ngọc, cánh cửa hư không lần nữa mở ra, Nam Cung Lệ bước ra. 

Vẫn là dáng vẻ đó, chỉ là Nam Cung Lệ của hiện nay nhìn trông có vài phần khí thế hơn. 

Cửu Thiên cất đan dược đi, đi lên nói: “Anh Nam Cung, cơ thể của anh cuối cùng cũng khôi phục rồi sao?” 

Nam Cung Lê cười nói: “Khôi phục rồi, anh Cửu Thiên. Để anh đợi lâu rồi!” 

Cửu Thiên đánh giá Nam Cung Lệ từ trên xuống dưới vài lần, cười nói: “Thật ra anh trong dáng vẻ đầu lâu đẹp hơn một chút. 

Nam Cung Lệ nói: “Anh Cửu Thiên, anh lại đang nói mát tôi. Đi thôi, chúng ta còn có chuyện quan trọng phải làm. 

Nam Cung Lệ nói xong thì đẩy cửa phòng đi ra ngoài. 

Cửu Thiên đi ở đằng sau Nam Cung Lệ, giống như một quản gia. 

Hai người vừa ra khỏi trách viện của phòng ngự, bỗng Nam Cung Lệ nhìn thấy bên người tụ tập một đám người ở đây. 

Trong đám người, dĩ nhiên có bốn người vào hai ngày trước vừa bị Cửu Thiên đánh. 

Bốn người này vừa nhìn thấy Nam Cung Lệ đi ra, đầu tiên là sững người. 

Sau đó tất cả mọi người đều hành lễ với Nam Cung Lệ, nói: “Tham kiến đại điện hạ. 

Nam Cung Lệ liếc nhìn những người này, hơi nhíu mày. 

Những người này đã không phải những hạ nhân của hắn ta lúc đầu, hoàn toàn không có ai hắn ta quen biết. 

Nam Cung Lê khựng lại một chút rồi đanh giọng nói: “Đứng lên hết đi. 

Mọi người đứng dậy, bỗng bốn ma tu đó đi ra từ trong đám người, mặt mày phẫn nộ nói: “Điện hạ, ngài cuối cùng cũng ra ngoài rồi. Chúng tôi đều tưởng ngài xảy ra chuyện rồi!” 

“Điện hạ, xảy ra chuyện lớn rồi, bệ hạ triệu kiến tất cả các hoàng tử tới Ngự lâm viên” 

“Điện hạ, mệnh lệnh đã ban ba ngày rồi. Chúng tôi là muốn lập tức thông báo cho ngài nhưng bị tên oắt này chặn ở ngoài cửa. 

“Đúng, chính tên oắt này còn đánh chúng tôi một trận!” 

Bốn người ông một câu, tôi một câu, tố giác tội ác của Cửu Thiên. 

Cửu Thiên nghe thì buồn cười, thì ra sau khi bốn người này đánh không lại thì định dùng thủ đoạn này để đối phó hắn. 

Nếu là hoàng tử giả mạo lúc đầu, chiêu này nói không chừng thật sự có tác dụng. 

Nhưng bây giờ thì sao... 

Nam Cung Lệ lạnh lùng nói: “Chuyện quan trọng như vậy, tại sao các người không trực tiếp nói với người anh em Dạ Ảnh. 

Bốn người sững người, trợn to mắt nhìn Nam Cung Lệ. 

“Người anh em... Dạ Ảnh?” 

Bốn người đều nghi ngờ nói. 

Nam Cung Lệ lớn giọng nói: “Không sai. Hôm nay chính thức thông báo cho các người, người ở bên cạnh ta đây chính là người anh em Dạ Ảnh. Sau này các người nhìn thấy anh ấy thì như nhìn thấy ta. Ai dám có bất cứ sự bất kính nào, xử tử ngay!” 

Bốn người há to miệng, cả người run rẩy một trận. 

Theo bọn họ nghe, đây không phải mệnh lệnh do hoàng tử nước Kình Thiên hạ xuống, mà là mệnh lệnh của thủ lĩnh ma tu của bọn họ hạ xuống. 

Mệnh lệnh đáng sợ hơn quốc pháp của nước Kình Thiên, chết cũng không phải cách chết bình thường. 

Nói xong những điều này, Nam Cung Lệ nói: “Còn không đi trước dẫn đường, đã muộn ba ngày rồi. Còn muốn để ta muộn nữa mới đi à?” 

Bốn người vội vàng đáp lại, lập tức đi chuẩn bị xe. 

Nam Cung Lệ cất bước đi về phía trước, Cửu Thiên đi ở đằng sau hắn ta, truyền âm nói: “Anh Nam Cung, rất bá khí nha. 

eyJpdiI6ImJ5NG8xQzk2T05hYXB6aWY1MGhpd2c9PSIsInZhbHVlIjoiQVlvQ2ZHblN4VktzS0FcL0JOaHJ4cTVpTVJSXC9MVWJ3b3BhTlpGMTVOWHdwYUxZUFY5ejZ0Q1U0NlBrNDJ0RkdBVmVaRDVKbllZS0tkdGxTcnZSUHN5MG5Zb3gwaUl4MUZUTVQxTitodW1lNUFSMVwvSEw5alNmRVwvY3ZiMXVxTjFlOU1PNXYzajJuWHJzUjA4QmVyRTdYTitzdU55WWZmazAzQzFrdFUzanUwNzBjcFd3U2pmcnlrNDlGanpXQVVcL3EiLCJtYWMiOiI5N2QyZjgyNmEwYzFkZTdkZjliOGYzNjlmZmUwOGM4MTU1MmRlNDAzNjQxOGNmNTFkNzE0YmM3MzJlZDRjMDMwIn0=
eyJpdiI6IjN1bnhhZXlmTEdxQnBRS0RrMEhtcVE9PSIsInZhbHVlIjoiUXIwR1ZlT01taTg1S2pwRjJIVEFzdXp5ZGR5U3M1YkhxODZMZmtLRG1iZGFNMFdyVXprR1BkNTBOMW95VDVIMHFZVFh0a0pmSmZUb1wvRnBFckRFXC9YRUhNN3I1MWRjUDJkV1ZsWVZTdFBta1oyVHlXXC9zQVwvYXRPbFBcL0xEb1FtdGdcL0ErN2tWYjdnMktNYXNZMUJJTUd6MzNcL1wvMm1QY3BiYUlmbjhEcjhrNnFXSlZuU29OTms3QjhBanJaZ1o0Qm1lR1cxMlZBKzhZWnRrTmVmUEhrVUVlQ0UwWmE3VWh4K2pKYlZ3MlNNVFdJPSIsIm1hYyI6IjZkNGYyMmZkMmExNGQxMGE2ZWQ2ZTY4M2ZkZTY0YjcwOTY5Yzk5ODBmMzJjYmVjOTlhYmFkNjJhYTNkNWQyMjIifQ==

Vẫn là rồng phượng kéo xe, bay về phía xa. Người đánh xe là bốn ma tu đó. Ngồi lên xe, bốn người liên tục nở nụ cười nịnh nọt với Cửu Thiên: “Dạ Ảnh sứ giả, mấy ngày trước là chúng tôi đường đột, tôi Chu Khả, xin lỗi ngài”

Ads
';
Advertisement
x