CHƯƠNG 1780
Người đàn ông trung niên quát to: “Chính vì vậy mới càng đáng chết. Ra tay!”
Ngay lập tức, lực lượng trên người bốn người dâng lên, ma khí cuồn cuộn bắt đầu công kích.
Bốn người như tia điện cùng lúc giết về phía Cửu Thiên. Cửu Thiên lật tay, trọng kiếm Vô Phong xuất hiện, nhìn bóng người khổng lồ hùng hổ giết qua.
Cửu Thiên không chút do dự, ma giáp bọc người, trọng kiếm xuất thủ.
“Thiên Địa Nhất Kiếm!”
Vừa lên thì dùng kiếm quyết mạnh nhất, Cửu Thiên cũng đã có ý giết.
Đối với những ma tu này, hắn không có chút lòng thương xót nào cả. Cảnh tượng biển máu nhìn thấy trong Ma Vực đã khiến hắn hoàn toàn hiểu rõ đạo lý ma tu đều nên giết.
Ngọn lửa bốc lên, kiếm quang hiện ra.
Bốn người lao về phía trước mặt Cửu Thiên, nhìn thấy trên người Cửu Thiên bỗng xuất hiện ma giáp thì hơi sững người.
Chính cái sững người này, bốn người bị một kiếm của Cửu Thiên chém trúng.
Ngọn lửa lập tức bùng lên, bốn người lùi lại liên tục.
Ngọn lửa ngập trời lập tức khiến hồ nước dưới chân bốc hơi, dưới chân Cửu Thiên đã xuất hiện đáy hồ trắng đỏ.
Một kiếm chém lui tứ ma, danh hiệu trên người Cửu Thiên ở nước Võ Đỉnh trước đây, hôm nay đã được thực hiện.
Kiếm xuất, tứ ma lùi, Cửu Thiên hào khí vạn trượng.
“Tại sao cậu lại có ma giáp?”
Người đàn ông trung niên dùng kim chi đạo của mình phá ngọn lửa của Cửu Thiên đầu tiên, nhìn Cửu Thiên lớn giọng nói.
Ba người còn lại vẫn đang trong cảnh tay chân luống cuống. Đặc biệt là tiên khí sư đó, rõ ràng là dùng pháp quyết, còn dám xông lên, một kiếm này của Cửu Thiên giáng xuống, lập tức khiến ông ta bị thương không nhẹ.
Sau đó, Cửu Thiên lấy ra lệnh thạch, nói: “Sứ giả của phân đường 33, Dạ Ảnh ở đây, yêu cầu đơn độc gặp Đại hoàng tử, có chuyện bẩm báo!”
Người đàn ông trung niên nhìn thấy lệnh thạch trong tay Cửu Thiên, sửng sốt nói: “Cậu vậy mà là ma tu?”
Cửu Thiên kích hoạt pháp quyết Đoạt Hồn liếc nhìn ông ta, nói: “Ông nói xem.”
Người đàn ông trung niên liên tục lùi lại, sắc mặt hơi trắng bệch.
Lúc này bốn người nhìn nhau, không biết nên phải làm sao.
Cửu Thiên lại lớn giọng nói: “Tôi muốn gặp Đại hoàng tử, sự việc cấp bách, các người không chậm trễ nổi đâu, mau đi gọi Đại hoàng tử tới đây. Tôi biết hắn ở cách đây không
xa."
Người đàn ông trung niên thầm nghiến răng nói: “Cậu rốt cuộc có chuyện gì, nói với tôi đi. Điện hạ không thể gặp cậu!”
Cửu Thiên nói: “Chuyện liên quan tới việc lớn của bản tông, mệnh lệnh chí cao, ông dám chậm trễ ư?”
Người đàn ông trung niên hơi há miệng ra, con mắt cũng sắp trợn ra.
“Cậu nói cái gì? Mệnh lệnh chí cao? Cái này...
Còn chưa dứt lời, trong bầu trời xuất hiện một chiếc xe ngựa.
“Đại hoàng tử” đi ra khỏi xe ngựa, lơ lửng trên không nhìn Cửu Thiên, nói: “Không ngờ cậu lại là ma tu
Cửu Thiên cười nói: “Điện hạ không phải cũng vậy sao?"
“Đại hoàng tử” lạnh lùng nói: “Vậy tại sao cậu lại sỉ nhục tôi?”
Cửu Thiên nói: “Không như vậy, điện hạ làm sao lại theo tôi tới nơi này”
“Đại hoàng tử” nói: “Thủ đoạn này của cậu thật sự khiến tôi rất muốn xé cậu thành tám mảnh. Mau nói đi, sứ giả tới từ phân đường 33, nếu chuyện cậu nói không thể khơi dậy hứng thú của tôi thì vẫn sẽ chết”
Môi của Cửu Thiên hơi mấp máy, bỗng truyền âm một câu cho “Đại hoàng tử”.
Ngay lập tức, thần sắc của “Đại hoàng tử” thay đổi.
Cửu Thiên cười nói: “Như thế nào, có thể kêu bọn họ lui xuống rồi chứ?”
“Đại hoàng tử” nhìn mặt của Cửu Thiên, từ từ phất tay nói: “Các người lui xuống hết đi!”
Cửu Thiên nhìn Đại hoàng tử bay tới, khẽ giải thích: “Tôi chỉ nói với hắn hai chữ, Cửu Thiên!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất