CHƯƠNG 1779 

“Tên khốn ở đâu ra. Người đâu, để ý tên này cho ta, một khi hắn ra ngoài. Ta muốn tự tay giết hắn!” 

“Đại hoàng tử” tức giận đùng đùng ra khỏi chỗ bán đấu ra. 

Vừa ngồi lên xe ngựa của mình thì nói với người ở bên cạnh. 

Một người đàn ông trung niên khẽ nói: “Điện hạ. Chút chuyện nhỏ này giao cho chúng tôi là được. Ngài tự làm, hình như có chút không ổn. Đừng quên thân phận của ngài. Lời này có hàm ý, khiến “Đại hoàng tử” bình tĩnh lại một chút. 

Nhưng suy nghĩ một lúc, hắn ta vẫn tức vô cùng, nghiến răng nghiến lợi nói: “Ta vẫn muốn thấy tận mắt tên này chết. Ta muốn các người hành hạ hắn, bắt hắn cầu xin, khiến hắn sụp đổ, cuối cùng tuyệt vọng chết ở trước mặt ta 

Người đàn ông trung niên gật đầu nói: “Mọi thứ theo ý nguyện của ngài, điện hạ!” 

Trong chỗ bán đấu giá, Cửu Thiên cũng thuận lợi lấy được đồ của mình. 

Ba quả chi đạo vào tay, trong lòng Cửu Thiên đã vững chắc hơn. 

Thứ này còn có tên khác là quả đạo sinh, thần dược đúc nhục thân thật sự. Cửu Thiên chỉ nắm trong tay thì có thể cảm nhận rõ sinh linh chi đạo bên trong. 

Thứ này e rằng đối với hắn mà nói cũng có tác dụng lớn. 

Có thứ này, cho dù đoạt xá không thành công, cũng có thể giúp Nam Cung Lệ khôi phục cơ thể. 

Nam Cung Lệ phấn khích nói: “Anh Cửu Thiên. Một quả có thể giúp tôi khôi phục hơn nửa nhục thân, tôi chỉ cần một quả là được. 

Cửu Thiên cười nói: “Yên tâm. Nếu đoạt xá không thành công thì tôi cho anh hai quả, bao đảm anh khôi phục như ban đầu, sắc mặt hồng hào, tinh thần phơi phới” 

Nói xong, Cửu Thiên cất bước ra khỏi chỗ bán đấu giá. 

Vô số người nhìn bóng lưng của Cửu Thiên, thầm lắc đầu. 

Theo như bọn họ thấy, Cửu Thiên nhất định chết chắc. 

Ra khỏi cửa lớn của chỗ bán đấu giá. Ngay lập tức, Cửu Thiên cảm nhận được một phiến ánh sáng u tối từ chỗ tối nhìn hắn. 

Cửu Thiên khẽ mỉm cười, không cần đoán cũng biết những người này là thuộc hạ của ai. 

Vỗ nhẹ đầu của Tiểu Hắc, ngay lập tức Tiểu Hắc biến to, cõng Cửu Thiên bay về phía xa. 

“Lão Cửu, dò xét thực lực của những người này ở đằng sau. 

Cửu Thiên khẽ nói. 

Nam Cung Lệ không hiểu mà hỏi: “Lão Cửu? Anh Cửu Thiên, anh đang gọi ai thế? 

Ngay lập tức, trong tay Cửu Thiên từ từ xuất hiện hư ảnh của Cửu Long Huyền Cung Tháp, Lão Cửu cười nói: “Chủ nhân vĩ đại. Người lại gây ra loại chuyện nguy hiểm rồi” Cửu Thiên nói: “Đừng nói nhảm, mau dò xét” 

Cửu Long Huyền Cung Tháp lập tức phóng ra lực lượng, sau đó nói: “Chủ nhân vĩ đại, ở đằng sau tổng cộng có bốn người, ba Thiên Canh, một Tiên Khí Sư. Tất cả đều là ma 

tu!" 

Cửu Thiên cười nói: “Đội hình không nhỏ, xem ra là muốn mạng của ta! Tiểu Hắc, tìm một nơi ít người rồi đáp xuống!” 

Tiểu Hắc phát ra một tiếng rồng gầm, bay về phía hồ nước. 

Hồ trong thành này, theo người của nước Kình Thiên thấy là một cái hồ. Nhưng theo Cửu Thiên thấy, thật ra gần như một vùng biển. 

Tiểu Hắc dừng ở trên mặt nước, lập tức chui vào trong cơ thể của Cửu Thiên. 

Bàn chân đứng ở trên mặt nước, sóng xung quanh dâng lên. 

Cửu Thiên ngẩng đầu nhìn bầu trời, đanh giọng nói: “Ra đây đi. Đường đường là Đại hoàng tử của nước Kình Thiên, cũng chơi loại thủ đoạn bỉ ổi này ư? Vô sỉ” 

Nam Cung Lệ trong tay tiếp tục buồn bực nói: “Anh Cửu Thiên. Có thể đừng như vậy không? Nghe thì không thoải mái. 

Cửu Thiên cười rất tươi, bốn bóng người ở xung quanh cùng lúc xuất hiện. 

eyJpdiI6ImdwZTRCb2VPQzZiU01uZzFLM3dUNkE9PSIsInZhbHVlIjoidUNqeFMxam1iMWc4a1ZycEFUVld1YlBmMENRMFp4OWp4djZpYW9BTVJZY0p4dDFtbDVvK3hLZGZMWTdoQ1hSRVpuTUpoZndTK1pjU3JOeTd3cFwvM2ZFaFwvdVE5bEdqK2o4ZXAySUZTd0Q4N0VIdW1vU1Y5SUpvTThRekJJSUVGMWp2MVlKSVc0amNjMmFuZ2pcL0V1YUNLellDS0xuTUZZTXkxZm1YbklmN2NBbHAzWm94Z2hva2lwN2VZbUNPMnE5eDVWS1orNHZ2KzFtbDlWWWd6TjR2UHQ4aDB2MlVNT3MrSFQ3WjdEK2FzQT0iLCJtYWMiOiJkMjMyZWQ3NjE5ZmRkMWI0NTM0Yjc5OTQxYjZmODNkYTJjOTIyNTE2OTMwMDhhOWQ2NTkxZGI5NDA3MDM4YmJjIn0=
eyJpdiI6Im5pdUJnMkJnaHFIU3VXdlBDWjNVcmc9PSIsInZhbHVlIjoibW5jVURVS3VaSnRZRStvcWgwNWwwYUJRV0Vta3JNRnF0enFkUThEYjl5MkFKZHo2bHpXWDdPTGFSemtwNzczRTZaSm1KWWo0aVZhN0dZZmk5cU1vdEIzTGViQ0dnaTc5Zk1QV2RjUVFpNDJwbnBMS0FlRzBFOTVpNVNqYzdhMHJyOU1ZeHNPbmIwZnV2YlFtN3E3VkRIeGdmbHM0ZjJnS295YU1XUWhoVHJNUmJvXC9lRXRIMTRMTlFOT3BRKzhKaU54cnI1V1lWWHdHdFRkZVdsNjVxdVIxQVh5RmxmcFVzdk9nc3VuXC9NXC85aG9pQktxOFBXd2NzV2V4eU01TFZpejdiOEtxRytrd0R0Zm1rVk5RUndUWWF1U0FsRU1QR0FIK0ltbHYyNVZlYnpUUkE3MUZnOXRBK0RTbzYwQU5GWkJCYnNTR2xaZFRodVwvY1hsM3U4TkxuNE1BZkxodm5yNDZDZWJWbWRCTTZ5TFwvRVVwZWJkSHpXWlluUHMzVHh4NVwvcHJQcytMY0dDbWtkOWRPSytNZHpYb2Eyc1R0eFZiZ1J4UHNkTjdxQWNZMzlXdlBzZFwvaVB1MGtHUG1rTmQ1NmdncW5McEROSDdJRVwvdmpCbFlVUmhpUnBENDFoUDdRa0tZdlR3dUdDem5jaWJieTlJS1ZTSTRVaURFclRHU3NVczh5QWREXC8rVHVXZFZzY28yZzJsRStYSm1NbWphSHZZWHpzWHVBQ1NtS25NPSIsIm1hYyI6IjRjM2E0MjkxNGMyYWNiODBlZjMzMjVhYmNhNTk1NjVjZjQxMzU0ZDFiYzU2ZTcxNTJiNTk3YzA0MTkxMzNjNDIifQ==

Cửu Thiên cười to vài tiếng, nói: “Đám người ngu xuẩn các người lẽ nào không nhìn ra, tôi là cố ý làm vậy sao?”

Ads
';
Advertisement
x