CHƯƠNG 1775
“Anh Cửu Thiên, anh muốn làm như nào?”
Nam Cung Lệ lên tiếng hỏi.
Cửu Thiên cười đáp: “Rất đơn giản. Nếu hắn muốn giả thành anh, vậy thì chắc chắn sẽ giống như lúc đầu. Trường hợp ra vào cũng gần như nhau. Như vậy mới có thể mê hoặc người đời. Anh Nam Cung, nếu là anh, lúc này ra ngoài thì sẽ đi đâu?”
Nam Cung Lệ nói: “Ra ngoài đi dạo thôi, hoặc là ở chỗ bán đấu giá, đấu trường. Có điều bọn họ đều đã khống chế hoàn toàn thành Kình Thiên rồi, còn cần làm loại chuyện này sao?”
Cửu Thiên nói: “Theo tôi thấy vẫn cần. Nhưng cụ thể liệu bọn họ có làm như vậy không, vậy thì phải xem vận may. Đi, chúng ta cũng tới chỗ bán đấu giá, đấu trường đi dạo, xem thử có thể tìm được hắn hay không!”
Truyền canh khí vào trên thân rồng địa hành, Cửu Thiên nhanh chóng bay về phía cửa cung.
Thành Kình Thiên, đấu giá Cửu Lê.
Đây là chỗ bán đấu giá lớn nhất trong thành Kình Thiên, chỉ nhìn kiến trúc của nó đã là một bức tượng điêu khắc người khổng lồ màu vàng, có thể biết chỗ bán đấu giá này chắc chắn không tầm thường.
Ở cửa người xe qua lại không ngớt. Dường như bất luận khi nào, cửa lớn của chỗ bán đấu giá chỉ cần mở thì sẽ có người tới.
Hơn nữa, có thể người ở đây đều là người có thân phận, địa vị trong nước Kình Thiên.
Quần áo lộng lẫy không nói, cơ thể cũng khống chế ở trong mười trượng.
Ai cao hơn mười trượng, về cơ bản là không thể đi vào.
Cách chọn khách như này chỉ có thể chứng minh chỗ dựa của chỗ bán đấu giá không tầm thường.
Cửu Thiên cũng đi theo dòng người tới cửa chính của chỗ bán đấu giá.
Ngẩng đầu nhìn cánh cửa cực lớn, Cửu Thiên quay đầu nhìn xung quanh.
“Anh Nam Cung, chắc chắn là nơi này chứ?”
Giọng nói của Nam Cung Lệ vang lên bên tai hắn.
“Anh Cửu Thiên. Chính là nơi này. Nhưng muốn đi vào vẫn cần thân phận nhất định để chứng minh, anh..”
Lời của Nam Cung Lê còn chưa nói hết thì nhìn thấy Cửu Thiên túm một tên mập cao năm trượng lại.
Sau đó, Cửu Thiên bay tới trước mặt của tên mập, khẽ nói: “Tôi là sứ giả của phân đường 33, Dạ Ảnh, dẫn tôi vào.
Cửu Thiên vừa nói vừa âm thầm lộ ra lệnh thạch cho tên mập.
Ngay lập tức, thần sắc của tên mập thay đổi, lập tức cung kính dẫn Cửu Thiên đi lên phía trước.
Nam Cung Lệ khẽ nói: “Anh Cửu Thiên. Sao anh biết hắn là ma tu?”
Cửu Thiên cười nói: “Ma khí trên người hắn có giấu cũng không giấu được, nhìn một cái thì biết.”
Tên mập rõ ràng ở nước Kình Thiên vẫn có chút thân phận, nói vài câu với người trông cửa của chỗ bán đấu giá thì thuận lợi để Cửu Thiên đi vào.
Vừa đi vài, cái xuất hiện ở trước mắt chính là chỗ ngồi và sân khấu hoành tráng.
Vô số chiếc ghế lơ lửng lượn quanh, giống như sao mây bao phủ.
Ở chính giữa là một phiến cột ánh sáng chín màu, chiếu sáng tất cả. Nhìn một cái là biết mô phỏng cột Kình Thiên, điểm rất đặc sắc của nước Kình Thiên.
Trong cột ánh sáng, không ngừng có vật phẩm xuất hiện. Nó không ngừng lưu chuyển từ dưới lên trên để tất cả mọi người đều có thể nhìn rõ.
Một giọng nữ trong trẻo dễ nghe không ngừng giải thích về lai lịch, tác dụng và giá của từng vật phẩm.
Nhìn ra được, bọn họ tới vừa đúng lúc, giá của vật phẩm không ngừng nâng cao, rõ ràng đồ áp chót của ngày hôm nay còn chưa bán ra.
Đồ ăn, đồ dùng không thiếu thứ gì. Thậm chí, Cửu Thiên nhìn thấy mấy con linh thú còn mang phụ nữ đưa cho một công tử ăn mặc lộng lẫy.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất