CHƯƠNG 1714 

Cửu Thiên gật đầu nói: "Được rồi, xem như ta trách lầm ngươi. Kiếm của ta đâu? Pháp khí của ta đâu?" 

Cửu Long Huyền Cung Tháp lập tức lấy đồ vật ra, đưa cho Cửu Thiên nói: "Chủ nhân vĩ đại, cũng đều ở chỗ này, số lượng cũng không ít!" 

Cửu Thiên nhất thời thở phào nhẹ nhõm, có binh khí ở trong tay, hắn cũng an tâm một nửa. 

Sức mạnh có thể từ từ hồi phục, nhưng nếu mất đi vũ khí tốt thì xem như đánh mất luôn. Cửu Thiên hiện tại đã xem trọng kiếm Vô Phong của mình như một người thân. 

Sau khi thu dọn đồ đạc, một tay bưng lọ thuốc đi về phía trước. Vừa đi vừa hỏi: "Lão Cửu, đây là nơi nào? Ta nhớ rõ một khắc cuối cùng kia, hình như ta đã bị pháp quyết của Đan Thánh quốc chủ bắt đi. Chẳng lẽ nơi này còn ở bên trong nước Đan Thánh sao? Chúng ta bị nhốt rồi à?" 

Cửu Long Huyền Cung Tháp trả lời: "Không giống vậy. Nếu như ở bên trong nước Đan Thánh thì một tháng qua, bọn họ không thể nào không tới gặp chúng ta. Hơn nữa, ta biết pháp khí mà hắn ta đã dùng để đưa chúng ta đi, chính là thước Di Thiên tiếng tăm lừng lẫy có thể thay trời đổi đất! Di Thiên trận đều được cải thiện từ những pháp quyết này. Bây giờ chúng ta có thể đã đến một góc nào đó của thế giới. Thước Di Thiên có thể đưa chúng ta đến bất kỳ nơi nào nó đã đến" 

Cửu Thiên cười nói: "Nói như vậy chúng ta đã chạy trốn rồi? Đây cũng là một tin tức tốt. Chạy trốn cũng tốt, chỉ cần không bay quá xa, chúng ta có thể trở về nước Võ Đỉnh. Ta nghĩ Linh Bối nhất định đã trốn đi rồi, nói không chừng bây giờ đang ở nước Thú Tây Lương" 

Cửu Long Huyền Cung Tháp nói: "Tại sao lại ở nước Thú?" 

Cửu Thiên nói: "Rất đơn giản. Dựa vào tính cách ương bướng của Thập Tam, hắn ta nhất định sẽ không chờ đợi dựa theo thời gian mà ban đầu ta nói. Hắn ta nhất định dẫn người chờ chúng ta ở bên ngoài hư không. Nếu như không có chuyện ngoài ý muốn, Linh Bối chỉ cần rời khỏi phạm vi truy đuổi của nước Đan Thánh thì sẽ gặp Thập Tam hoặc là người của Triệu Vũ Chi, bọn họ đương nhiên sẽ ở nước Thú. Triệu Vũ Chi này nói không chừng còn dẫn người đánh nhau với luyện khí sĩ đuổi bắt Linh Bối, cũng có khả năng lắm." 

Cửu Long Huyền Cung Tháp nói: "Ồ, ta hiểu rồi. Chủ nhân vĩ đại, ban đầu ngài lưu lại Thập Tam là vì muốn hắn ta mượn người của nước Thú đến tiếp ứng các người, phải không?" 

Cửu Thiên nói: "Không sai. Chính là muốn làm theo kế hoạch này. Ta không tin Triệu Vũ Chi, nhưng ta có thể tin Thập Tam. Hy vọng bọn họ đã gặp nhau!" 

Vừa nói, Cửu Thiên vừa đi nhanh về phía trước. 

Mặc dù tạm thời hắn không thể sử dụng canh khí, nhưng thân thể vẫn rất rắn chắc, nhất là bây giờ hắn còn đang không ngừng khôi phục. 

Bước chân như gió, Cửu Thiên chỉ cần đi bộ cũng có thể chạy nhanh hơn một số võ giả của Nguyên Cương cảnh. 

Không lâu sau, Cửu Thiên cuối cùng cũng thấy được điểm kết thúc của gió tuyết. 

Chết tiệt, bọn họ thật ra đang ở trên một ngọn núi tuyết, hơn nữa còn ở trên đỉnh núi, núi tuyết nhà ai lại bằng phẳng giống như dùng kiếm gọt qua vậy, suýt chút nữa khiến cho Cửu Thiên tưởng đây là bình nguyên. 

Đứng ở biên giới đỉnh núi tuyết, Cửu Thiên ngẩng đầu nhìn lên, đập vào mắt chính là một khối hình cầu màu đỏ cực lớn, đứng sừng sững trong thiên địa, mơ hồ có thể nhìn thấy một tòa thành màu đen bên trong quả cầu. 

Bên ngoài quả cầu có những lục địa trôi nổi, xoay quanh quả cầu. 

Mỗi một mảnh đất dường như có thị trấn nhỏ và cư dân sinh sống. 

eyJpdiI6Imh5Vm12MjBHbExuMmJBNE5mVWdnamc9PSIsInZhbHVlIjoiRDN1V1pkMGo2WWVYZjYxVXRLU3hcL09VVlZvaWRSdzNPWGVcL0JNZENQNW1QT004ZE9GUjJYXC9pS1g4RnhGT3habkhrVHZLSHdJZ3dnaUd2TW13RFVvZ0tObmtBWko0NmdGRjl0SVNsR25jXC9zUFNKYWNyODJoZGlBY2pCRVJqTlZkTjVpdGFmKzVkUG0xdTNlcjQzYWdpQTc2Q2lTRFBKRDRPQVVRTmdYU29sYlVOVzJxayt1R2JoNjcySHBWeTNsR0VyWXZzZzNDNXpPZTV5ZFNacENWTkNKdXVZekZTeGFmM2RVbmxcL04reFl3UjRBZmQyZmltVE54UkNoa0NLOTh1aGd3UGxhV0NXOTRkeTQ5dlZuNE1VQ3VLOEdBZEEzRVd6ZWp0dXdoQjBkVT0iLCJtYWMiOiJiZGZkOTM5ZTdiNGQwOWE1YTlkMDMyNjRkNjEwNjIyZDMwYTUyNGIyNTQ5Mzg1NTUzMmY1ZWRjMjliNDE0ODZlIn0=
eyJpdiI6IkJRYVVkTVhCR2JpWWdvV3ptNlFpT3c9PSIsInZhbHVlIjoiQ1JDWVVaVk5tY3JYQlhYamltZ1Rma2VcL0lNNkJwMzdOekpWU05LN2xzUVg5S3BVblNJWlp3aGxjYkdZcFBWeG9relJRZW5keHFjbWtmSXB5bENzZlJFWXFxdWJNQWswYVF4ZkF4c01ITlVlZld3bVB2MkN2RDg1UERTRU5XKzRFZ1BcL2NWdmdRTFZLUEt6dlNFSHBHVktNWFlIMjNVMVM2Q1RJNEhXelVCOFwvNTJLUDkwQXpRUVNFU3dEUzkwVW5rYTRJTGNScWtSaGl5RURWR09aaGVWRkFVRlNjSU0rOWlSQjBmODJMc3dlaGt3TkJPV1lqd0RjcmZpdDgzN2JzYkJQREZKK0ppR3pYRkMzWjdtbkhMNWl4d2cwbUlhKytzUmZXd0hUWVd4R1I2TGllSXphUEVhaHMxWHR1QnR0REw1M2YyQmxhbEdRRTNCa2NVVytLMGk2VmRMUkViRHBjSkJMdzNjSm90NTVWZ0M1OVJUdUtwMG5xVUVTc0JReWlQVmtqVTdqSjVcL1hhclhmV24zVjFkK1ZpSzJncTEwM3FIbWMzRDFObWxYUnV2WXowNCtFSzVxSEt3bnpzWW9qeDE1MzZYSlJnMjU2cHNpTkR4NE9RQTdTU2FINnUrTG1CdEtxS1Fvd0FVaXlhSTdwOWx6MEFGS3JjUGpIeUFURkg2IiwibWFjIjoiNTJmY2U2ZjlhYzdkOTI3MmUxYzM2MTk5NjQ3ZWNiY2MyMWM1Y2VjMzc5YjhiZWUxZDI5N2VkNjE3ZDU0N2MxNyJ9

Giọng nói của Cửu Long Huyền Cung Tháp có chút run rẩy: "Chủ nhân vĩ đại, nơi mà chúng ta đến không phải là vương quốc nào, mà là Ma Vực!"

Ads
';
Advertisement
x