CHƯƠNG 1571
Vòng thi đấu luyện đan thứ hai vẫn kết thúc bởi chiến thắng của Cửu Thiên.
Từ hôm đó trở đi, tên của Cửu Thiên bắt đầu truyền khắp cả nước Đan Thánh.
Bất luận là Nhất Trọng Thiên hay Lục Trọng Thiên, chỉ cần là luyện khí sĩ thì đều có đủ loại suy đoán về đan pháp của Cửu Thiên.
Tới mức trong cả nước Đan Thánh, thứ được bán chạy nhất bây giờ chính là thông kính ghi lại sự thể hiện của Cửu Thiên trong vòng thi đấu luyện đan thứ hai.
Tất cả mọi người đều muốn từ trong nhìn ra chút môn đạo, ít nhất xem hiểu Cửu Thiên làm sao luyện ra Nhất Nhật Tạo Hóa Đan.
Nhưng tất cả các luyện khí sĩ cũng càng xem càng mơ hồ, Cửu Thiên rõ ràng không làm gì cả. chỉ thấy giải phóng nguyên khí, sau đó luyện chế những thứ khác thành bột, ném vào trong, sau đó thì mặc kệ.
Chỉ mấy bước đơn giản như vậy, dựa vào đâu có thể luyện ra đan dược chứ.
Không ít luyện khí sĩ làm một lượt giống động tác của Cửu Thiên, thậm chí ngay cả ánh mắt cũng bắt chước chuẩn xác, nhưng không luyện ra đan dược.
Có điều cái này cũng không trách bọn họ, dù sao bọn họ không phải Cửu Thiên, cũng không hiểu cách dung luyện của Cửu Thiên, cũng không biết mấu chốt của viên đan dược này nằm ở đâu.
Nhìn không hiểu chỗ mấu chốt nhất, bọn họ cho dù luyện một vạn năm theo thông kính cũng không có tác dụng.
Vì thế, đan pháp của Cửu Thiên càng thấy quỷ dị.
Trong nước Đan Thánh, có không ít người đang nghe ngóng lai lịch của Cửu Thiên.
Bọn họ tuyệt đối không tin đan pháp này là do Cửu Thiên tự sáng tạo ra.
Trên đời này không có thiên tài như vậy, bọn họ chỉ muốn biết sư phụ của Cửu Thiên là ai?
Nhưng nghe ngóng đi nghe ngóng lại, bọn họ cũng chỉ nghe ngóng được Cửu Thiên tới từ Hỏa gia.
Còn chuyện trước khi tới Hỏa gia, vậy mà không một ai có thể nghe ngóng được.
Tuy người của Hỏa gia nói lai lịch của Cửu Thiên bất minh nhưng không có bao nhiêu người tin lời của Hỏa gia.
Bọn họ cho rằng đây là Hỏa gia đang cố ý giúp Cửu Thiên che đậy. Điều này khiến thân phận của Cửu Thiên càng thêm thần bí và bất phàm.
Vô số người đang mong chờ, trong vòng tỉ thí cuối cùng, Cửu Thiên có thể thật sự thể hiện đan pháp hắn biết. Ít nhất phải có thể nhìn ra môn đạo mới được!
Đan Đỉnh Thiên Vực.
Một cụm ánh sáng lơ lửng ở trong tinh quang vạn trượng, ông ta là quốc chủ của nước Đan Thánh.
Nhật nguyệt lơ lửng trước người, tinh hà phủ quanh người, trong cụm ánh sáng chín màu, một bóng người phiêu dật càng lúc càng rõ ràng.
Cụm ánh sáng chín màu từ từ thu liễm ánh sáng, nhật nguyệt lơ lửng ở trước mặt vậy mà dao động theo, không lâu sau, cũng nhanh chóng ngưng thành hình người.
Đầu có sừng, thân có cánh, ánh sáng nhật nguyệt hóa lân giáp, cuối cùng vậy mà ngưng thành một nam một nữ, hai long nhân..
Cụm ánh sáng chín màu tản đi, không lâu sau, vậy mà bóng dáng của một đứa trẻ xuất hiện từ trong ánh sáng.
Mắt mang theo chín màu, người khoác mây sắc màu. Bé trai nhìn trông khoảng 7-8 tuổi, lại có vẻ mặt nghiêm nghị.
Trên gương mặt phúng phính lại tràn ngập sát khí. Nhìn hai bóng người do nhật nguyệt ngưng thành ở trước mắt, lên tiếng: “Đạo Tâm Ma Tông, dạo này có động tác gì sao?”
Giọng nói già nua, đầy thăng trầm như trải qua ngàn vạn năm.
Hai long nhân cúi thấp người, căn bản không dám nhìn thẳng ánh mắt của bé trai.
Hai người cùng lúc đặt tay lên trước ngực, đồng thanh nói: “Đạo Tâm Ma Tông đã có được vật bọn họ muốn, hiện nay chỉ thiếu hai thứ cuối cùng.
Bé trai thản nhiên hỏi: “Hai thứ nào? Bọn họ là muốn phục sinh Thông Thiên ma thần hay là mượn cái cớ này, làm chuyện khác?”
Hai long nhân nhìn nhau, mãi không lên tiếng.
Ánh sáng chín màu trong mắt bé trai lập lòe, khi ánh sáng lưu chuyển, dường như non xanh nước biếc, mây trắng khắp thiên hạ đang xẹt qua trong mắt hắn ta. Hai mắt của hắn ta giống như là cả một thế giới.
Khóe miệng mấp máy, giọng nói già nua lại lần nữa từ bốn phương tám hướng mà vang lên.
“Long Nhất, Long Linh, ta đưa hai người vào trong Đạo Tâm Ma Tông, không phải để hai người truyền cho ta thông tin ta đã biết, nói!”
Đột nhiên, một chứ “nói” cuối cùng hóa thành thần lôi chín màu đánh vào người hai người.
Long Nhất và Long Linh bỗng co thành một cục ở dưới đất.
Những tia khói xanh bốc lên từ trên người của hai người.
Bé trai lạnh nhạt nói: “Đừng tưởng cách nhau trăm tỷ dặm, ta không làm gì được hai người. Chỉ cần thần hồn của hai người vẫn ở trong tay của ta, ta muốn khiến hai người chết, chẳng qua chỉ là trong một ý nghĩa mà thôi”
Long Nhất và Long Linh lập tức quỳ xuống, tinh quang đang lưu động ở bên người bọn họ, mỗi một tia ánh sáng nhìn trông đều giống như một thanh kiếm nhỏ đủ để xuyên tim của bọn họ.
Long Nhất vội vàng nói: “Thánh giả vô thượng, sự tồn tại vĩnh hằng, ý chí của ngài chúng tôi mãi mãi không dám làm trái. Chúng tôi chỉ là đang cân nhắc câu từ, xem nên nói như nào mà thôi!”
Bé trai hừ lạnh một tiếng, giọng nói khiến tinh quanh xung quanh sụp đổ.
“Lựa những cái quan trọng nhất thì nói”
Long Nhất và Long Linh liên tục gật đầu, sau đó Long Linh nói: “Đạo Tâm Ma Tông bây giờ đang tìm kiếm sáu viên đạo châu hỗn độn cuối cùng và phương pháp khí – võ hợp nhất.
Ánh sáng trong mắt bé trai hơi thu liễm, khóe miệng nở nụ cười.
Bé trai cười nhạt nói: “Sáu viên đạo châu hỗn độn xuất thân từ Hỗn Loạn vực cảnh thuộc nơi sâu nhất Hỗn Độn. Trừ ba viên đã mất tích, ba viên còn lại đều ở đó. Nếu bọn họ muốn tới Hỗn Loạn vực cảnh tìm kiếm sao? Vậy ta giơ hai tay tán thành, chỉ sợ hắn đi bao nhiêu người, chết bấy nhiêu người. Còn về khí – võ hợp nhất ư? Đó chẳng qua chỉ là một truyền thuyết mà thôi. Thiên địa ràng buộc, cực hạn của người phàm, đã quật ngã bao nhiêu anh hùng hào kiệt. Cho thêm Đạo Tâm Ma Tông hắn chục nghìn năm, xem hắn có thể tìm được phương pháp khí – võ hợp nhất không”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất