CHƯƠNG 1433
Thoáng cái đã qua hai ngày. Bất luận bên ngoài nháo thành cái gì, trong hoàng cung vẫn bình yên vô cùng.
Dường như tất cả mọi người đều quên đi nơi đi, hai ngày nay, nơi này ngay cả một con chim cũng chưa từng bay qua.
Trong tẩm cung.
Cửu Thiên ngồi ở trước hồ nước xanh, yên lặng nhìn vân sóng lăn tăn, giống như có thể từ bên trong nhìn ra huyền cơ gì đó.
Linh Bối ôm Tiểu Hắc ngồi ở một bên, tịnh tâm tu luyện.
Tiên đan lần trước Cửu Thiên cho cô ăn, cô vẫn đang từng chút hấp thụ dược lực.
Không phải tất cả mọi người đều có thể giống như Cửu Thiên, nhục thân mạnh mẽ, có thể tùy ý hấp thụ. Võ giả có thiên phú như Linh Bối chỉ có thể tính là ổn, vẫn phải làm từng bước, cẩn thận hấp thụ.
Lần trước Cửu Thiên ăn một viên Thần Cơ Đan cũng hấp thụ tròn mười ngày.
Hiện nay Linh Bối muốn hoàn toàn hấp thụ tiên đan mà Cửu Thiên cho cô, đoán chắc không mất vài tháng thì không xong được.
Có điều tu vi hiện nay của Linh Bối cũng sắp đột phá tới cảnh giới Địa Canh, dựa theo tiến độ của cô, đoán chắc vài ngày nữa thì có thể bước vào triệt để.
Bản thân Linh Bối cũng rất vui mừng, quả nhiên có một ông chồng lợi hại là khác hẳn.
Cảnh giới tu vi tăng vù vù, cô vậy mà cũng rất nhanh trở thành võ giả Địa Canh Cảnh rồi.
Linh Bối tu luyện trong hai này này, trên mặt đều nở nụ cười ngọt ngào.
Thập Tam không nhúc nhích nhìn bệ hạ thiếu nữ. Hắn ta giống như một tảng đá, hai ngày rồi, không nói câu nào, không cử động.
Bệ hạ thiếu nữ bị hắn ta nhìn tới phiền, không ngừng lên tiếng nói: “Này, cục đá. Anh nói chuyện đi chứ, tôi tên Lâm Vĩnh Sương, anh tên gì?”
Thập Tam thản nhiên nhìn cô ta, không nói chuyện, giống như không nghe thấy..
Lâm Vĩnh Sương nói tiếp: “Anh điếc à? Dù sao tôi cũng không thể cử động, anh nói chuyện với tôi đi, có được không?”
Thập Tam vẫn không nói chuyện, giống như hóa đá.
Lâm Vĩnh Sương cũng không tức giận, Thập Tam không nói chuyện, cô ta tự mình bắt đầu nói.
“Anh không nói chuyện, vậy tôi nói cho anh nghe. Tôi kể chuyện cho anh có được không.
Lâm Vĩnh Sương bắt đầu kể thao thao bất tuyệt.
Thập Tam nhắm mắt lại, đây là mắt không thấy thì lòng không phiền..
Ở một bên khác, thánh nữ ngồi ở bên cạnh Từ lão, đè thấp giọng hỏi: “Ông hồi phục sao rồi?”
Từ lão bình thản gật đầu.
Khóe miệng thánh nữ nhếch lên nụ cười tà, xem ra mọi thứ đã chuẩn bị xong rồi.
Bỗng nhiên, thánh nữ truyền một ít lực lượng của mình vào trong cơ thể của Từ lão.
Ngay lập tức, trên mặt Từ lão nổi một khoảng băng sương, sau đó cả người Từ lão co quắp lại.
“Từ lão, Từ lão ông làm sao thế?”
Thánh nữ đỡ lấy cơ thể của Từ lão, sau đó bắt đầu sửng sốt kêu lên.
Cửu Thiên, Linh Bối, Thập Tam nghe thấy tiếng kêu của thánh nữ, bọn họ đều dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn qua.
Cửu Thiên lập tức đứng dậy đi tới bên cạnh thánh nữ, nhíu mày hỏi: “Xảy ra chuyện gì.
Thánh nữ lớn giọng hét: “Phản phệ, là lực lượng phản phệ. Thương thế của ông ấy càng lúc càng nghiêm trọng, cần chữa trị ngay!”
Cửu Thiên kéo tay của Từ lão, truyền canh khí vào, kiểm tra kỹ.
Ngay lập tức, Cửu Thiên cảm nhận được kinh mạch xương cốt của Từ lão đều bị một phiến hàn khí bao trùm, nhìn trông giống như dáng vẻ bị công pháp phản phệ.
Đây không giống biểu hiện của người bị phản phệ, Cửu Thiên lập tức trở nên cảnh giác, nhưng ngoài mặt hắn vẫn có vẻ rất nghiêm trọng, lên tiếng hỏi: “Giờ phải làm sao?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất