CHƯƠNG 1416
Thánh nữ đã lười tiếp tục lãng phí thời gian với Thi Lang, cô ta dường như rất thất vọng về võ giả của nước Linh.
Nước này nhỏ, võ giả yếu, quả thật là chuyện trong dự liệu.
Nhưng cô ta thế nào cũng không ngờ lại yếu tới mức này. Tu vi không đủ thì thôi đi, võ kỹ cũng không được.
Hơn nữa nhìn Thi Lang này còn có dáng vẻ quật cường xuất kiếm, giống như đầu óc cũng không tốt lắm.
Thánh nữ quát khẽ một tiếng: “Đóng băng vạn dặm.
Ngay lập tức, Thi Lang đứng ở trước mặt cô ta trực tiếp bị đồng thành trụ băng.
Băng sương lan ra, ngay cả hư không xung quanh cũng có vô số hàn băng khuếch tán.
Một màn này khiến người nước Linh ở xung quanh sửng sốt hét lùi lại, một đám quan viên của nước Linh lớn giọng hét: “Trời ạ! Lẽ nào tu vi của thánh nữ đã là Địa Canh cảnh sao?”
Gân xanh trên trán thánh nữ giật giật, cô ta thật sự muốn nói với đám người không có kiến thức này. Bây giờ cô ta đã là võ giả nửa bước Thiên Canh.
Nhưng lời này cô ta không nói ra được, cô ta vẫn là một người cần thể diện.
Mà vào lúc này, bệ hạ của nước Linh luôn vỗ tay nói hay, bỗng sững người tại chỗ.
Sau đó trên người thiếu nữ 15-16 tuổi này nhanh chóng biến thành màu xanh lam, một chút băng sương xuất hiện ở trên da của cô ta.
Ngay lập tức, mấy quan viên cách bệ hạ gần nhất lớn tiếng hét lên.
“Bệ hạ, người sao rồi bệ hạ?”
Lâm Thủ Phủ biến sắc, lập tức lao tới trước mặt bệ hạ của nước Linh.
Cửu Thiên và Linh Bối, Thập Tam cũng hoảng hốt đứng dậy, không hiểu xảy ra chuyện gì.
Nhưng trong vô thức, Cửu Thiên trực tiếp kéo Linh Bối ra đằng sau, trong tay xuất hiện trọng kiếm Vô Phong!
“Lực lượng băng hàn, là lực lượng băng hàn!”
Thánh Thụ Vương bỗng lớn giọng hét lên, sau đó Thánh Thụ Vương chỉ vào thánh nữ trên đài cao, nói: “Là cô ta, là cô ta mưu hại bệ hạ. Thánh nữ tới từ nước Bắc Thần này là một sát thủ, là một thích khách!”
Một tiếng hét to này khiến tất cả mọi người sững người tại chỗ.
Trong mắt thánh nữ xẹt qua tia sắc lạnh, Cửu Thiên khế giọng, nói: “Thập Tam, chuẩn bị ra tay. Xảy ra chuyện rồi!”
Tất cả Thanh Đằng Vệ ở xung quanh lập tức bao vây xung quanh.
Thánh Thụ Vương tiếp tục chỉ vào thánh nữ mà lớn giọng nói: “Bắt lấy cô ta, bắt lấy cô ta cho tôi, báo thù cho bệ hạ!”
Ngay sau đó, tất cả Thanh Đẳng Vệ đều lao về phía thánh nữ, căn bản không cho thánh nữ cơ hội biện giải.
Một đám võ quan của nước Linh cũng lập tức lấy ra binh khí của mình, mang theo tiếng hô giết mà lao ra.
Quần chúng vây xem ở xung quanh thấy hiện trường đại loạn, lập tức kinh hãi hét lên rồi tản ra.
Nhưng còn có một đám người, lớn giọng hét báo thù cho bệ hạ, vậy mà cũng xông về phía thánh nữ.
Ánh sáng xẹt qua, ông lão xuất hiện ở sau lưng thánh nữ.
Ông lão đanh giọng nói: “Thánh nữ điện hạ, đi mau!”
Thánh nữ thầm cắn răng, ánh mắt nhìn chằm chằm Thánh Thụ Vương, giống như muốn dùng ánh mắt chia ông ta thành hai.
Thấy đám người giống như thủy triều lao về phía thánh nữ, khóe miệng của Thánh Thụ Vương nhếch lên nụ cười đắc ý.
Thánh Thụ Vương cười đắc ý, lúc này ông ta bỗng nhiên phát hiện mình hình như sót cái gì đó, ông ta xoay tay lại chỉ vào đám người Cửu Thiên, lớn giọng nói: “Còn cả bọn họ! Đồng đảng của thánh nữ!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất