CHƯƠNG 1413 

Ngày hôm sau, ánh nắng vạn dặm. 

Dưới chân núi Thần sơn, bóng người ngập trời. 

Đài cao được dựng lại, lơ lửng ở trên mặt đất ba trượng. 

Thảm đỏ trải ra, ngọc thạch xếp nhau. Tòa đài cao này, nhìn trông rất đẹp. 

Hôm nay chính là ngày thánh nữ tới từ nước Bắc Thần dựng lôi đài, khiêu chiến tất cả võ giả trẻ tuổi của nước Linh. Tiếng hò hét của đám đông đầy chấn động, vô số võ giả của nước Linh đều cười nhìn đài cao, dường như rất nhiều năm nước Linh không có chuyện vui như này! 

“Bệ hạ tới!” 

Âm thanh từ trên trời truyền tới, một đoàn Đằng Giáp Vệ ở trên bầu trời kéo ra ánh sáng màu xanh. 

Trên người, một đóa hoa ngũ sắc nở rộ, từ từ bay xuống. 

Trong đóa hoa, quan viên toàn triều của nước Linh và đám người Cửu Thiên đang ngồi ngay ngắn. 

Ngũ quang thập sắc, vô cùng rực rỡ. 

Đóa hoa ngũ sắc cực lớn dừng ở trước đài cao, bệ hạ của nước Linh rõ ràng rất phấn khích. Nhưng Lâm Thủ Phủ ở bên cạnh ông ta lại có vẻ mặt khó hiểu nhìn đám người thánh nữ. 

Sau đó, cơ thể của Lâm Thủ Phủ dịch về phía đám người Cửu Thiên. 

Nhìn Cửu Thiên, Lâm Thủ Phủ khẽ giọng hỏi: “Cửu Thiên bá tước, thánh nữ của các cậu thật sự không định rời đi sao? Cẩn thận mất mạng!” 

Cửu Thiên khẽ thở dài nói: “Tôi đã nói với thánh nữ rồi. Thánh nữ không chịu đi, tôi cũng hết cách!” 

Lâm Thủ Phủ đè thấp giọng nói: “Cửu Thiên bá tước, tôi cảm thấy cậu vẫn phải khuyên thánh nữ của nhà cậu lần nữa. Tôi nghe nói, Thánh Thụ Vương đã bắt đầu triệu tập cao thủ đỉnh cấp dưới trướng ông ta về rồi” 

Cửu Thiên chớp mắt, nói: “Cảm ơn Lâm Thủ Phủ nhắc nhở” 

Lâm Thủ Phủ thấy Cửu Thiên có vẻ mặt dửng dưng thì thở dài một tiếng ở trong lòng. 

Người trẻ vẫn là quá không hiểu chuyện, ông ta cũng đã nói rõ ràng quan hệ lợi – hại bên trong thế rồi, Cửu Thiên này vậy mà vẫn không coi ra gì. 

Lâm Thủ Phủ chỉ cảm thấy Cửu Thiên đã hết thuốc chữa, theo ông ta thấy, Cửu Thiên căn bản không phải tự tin, mà là tự đại, sớm muộn gì sẽ gây ra họa sát thân. 

Sau đó, Lâm Thủ Phủ lùi trở về, nói ở bên tai bệ hạ thiếu nữ: “Bệ hạ, xem ra chúng ta cần sử dụng Thanh Đằng Vệ, bảo vệ sự an toàn của thánh nữ rồi.” 

Bệ hạ gật đầu nói: “Lâm Thủ Phủ, ông xem rồi làm đi. Tỉ thí khi nào bắt đầu?” 

Bệ hạ thiếu nữ chớp đôi mắt đo, mỉm cười hỏi. 

Tâm tính thiếu nữ khiến cô ta căn bản không suy nghĩ tới, nước Linh của cô ta đang ở trong bờ vực sinh tử tồn vong. Cô ta ngược lại càng muốn xem tỉ thí của thánh nữ. 

Tất cả các võ giả của nước Linh nhìn thấy bệ hạ đi xuống, mọi người đều bay hạ xuống mười trượng, sau đó ôm quyền hành lễ. 

“Tham kiến bệ hạ!” 

Lâm Thủ Phủ khế họ hai tiếng, đi lên, đanh giọng nói: “Hôm nay là ngày thánh nữ của nước Bắc Thần khiêu chiến võ giả của nước Linh chúng ta. Vì hòa bình hai nước, giao lưu công pháp. Tất cả tới điểm thì dừng. Xin mời thánh nữ điện hạ!” 

Thánh nữ lập tức đứng dậy, tất cả võ giả của nước Linh đều lọ ánh mắt kinh diễm khi nhìn thánh nữ. 

Bất luận là đất nước nào, con người như nào, cũng không thể nói thánh nữ không xinh đẹp. 

Thánh nữ bay lên lôi đài, trên gương mặt vốn lạnh lùng, nở một nụ cười, đanh giọng nói: “Tôi là thánh nữ của Thiên Các ở nước Bắc Thần, vì để tìm kiếm người trong số mệnh, 

eyJpdiI6IjZZV29qRmlyVVRIYUd1M2k5OWQwN2c9PSIsInZhbHVlIjoiN2xCQ29zU3ljZnNiRmI4TTFBYlNXK1F4N3k2cVM3WkFucW1yS0JJeGp3SHpHYnVLa0lYenJzWnNcL2RSK1kxaWdwR1E2UkgrNXhUXC81MzdkNTE3MnRjMVpEd3c5elR6eTlMdUZYK2tQa2pIQXBwdHF5NXhZR242d3pxVEZ3RERvTXc4ZEs0N1MxeHpzSzAwQmZUQ0h6MXBkNlhXdlZBYWtHdVdqazBOdWprTnVORWhHY2dHUFVtQkFib0dnMzRSaHk3czVYWnpxT0ZKdzBzaFpvak5KczRaTTRhZDlZVnhjVVRTTkExcjhOZWR5czFkSW5US1NibnBvNnFsdTdreGNESVBxR1BmZDlzKzJPUWlDcjJ5Y01RV1dadXFoZW1iT2p3enBMTHVVTHlOdEZYZHlOSWp5UUxIMzVGR1wvcDJOclU1VXdxUWQxdnl6Q1wvUVwvVG5YUFJIZml0V1pNWXIyNGFremxtUm1GRG9DVThqYVFtcHUxZ1JMV3l3TjF4aUJmQjl1OHVCQmxxT29oTW04XC9HcmlQMlpFblBPMEl4NzB5eUprSkdvZ0FETjd5cFZyYXNCT2tkUnBcL3VaVzQ1b2NrOGlHa0kwY1lmT0g0KytIeTZvbGh6MStXdm9kVDNuY2k1N2FxUXYzeE95bDEzSUU5SVBOb01nbjJjRFVnejhGNHFFOTFPXC92Q1FQTDZBaFwvbWkyZmRwZGM4d3JzTmV5M3BrWWZHUUtqb1hTYmV3PSIsIm1hYyI6IjMwYTE2ZmY2MTRmZWRhMGU4NjM1YTFjMjNjYTc5NjYxYTg0MTdjYjE0ZTRlYTBlYjlhZGExMGM5MjMyMDk1NzQifQ==
eyJpdiI6Ik1ZZGNCdWNaYWZHVDVqOEVCV3JUXC93PT0iLCJ2YWx1ZSI6IlgxK05MNTA4VXg3b25OcWcwQUlib2tBWWttcGU5a3NPb1liaWdVVVNKVXFuVk1kYW5hZEtUbmRXanNcL3JnZHgrM2ROMDJhUzhCUUJDd2w1OTVISUdEXC9XbEUzaTV1TE4ySHRWNjNjQ0dHdzA4R3U2SkhhXC9kUFRBSXhcL2pyc21wcCs5RktcL3M1SFVEcG5TSXQ2QVA1UGNWaE5oOXVvQlU1VU9LMEdxUXBwdExZNVVGSFdNWHRBZmpGd0Vzb1dacWs4V0lYeGQ5NlczU2JsWUUyeDMrQXdkZz09IiwibWFjIjoiYWMyYzg4NjZlMWY4YWYzNDViZGU2ODYyMzI3M2NjODQwMzFiMjNiMWQwY2ZjN2RiYzEwZTNjMWJlMGZhM2IzMiJ9

Linh Bối kéo góc áo của Cửu Thiên, cười nói: “Cửu Thiên, khi ở nước Võ Đỉnh, cô ta không phải nói người thắng cô ta thì là người trong số mệnh hay sao? Anh đã đường đường chính chính thắng cô ta, sao anh không phải người trong số mệnh của cô ta?”

Ads
';
Advertisement
x