CHƯƠNG 1356
Canh khí hóa thành thần hồn, lao thẳng vào thức hải của Thiên Vĩnh Phúc.
Lúc này dưới sự phản chiếu của Thủy Mặc Thiên Hoa, đôi mắt Cửu Thiên sâu thẳm, như khoảng không u ám có thể cắn nuốt hết tất cả. Vậy nên trong đô thành, tâm thần của vô số người rung chuyển. Cho dù họ không trúng thần hồn chi lực của Cửu Thiên mà chỉ nhìn vào mắt hắn.
Thiên Vĩnh Phúc đứng trước mặt cứng đờ cả người.
Giờ Cửu Thiên dùng chiêu này rõ ràng mạnh hơn của Lâm Sơ rất nhiều.
Ngồi ở trên khán đài, Lâm Sơ vừa thấy mắt Cửu Thiên đã vội quay đầu đi hoàn toàn chẳng dám nhìn thêm.
Lâm Sơ chấn động, khẽ nói: “Không ngờ hắn dùng còn mạnh hơn mình!”
Ở một bên khác, Thiên Thiệu trừng mắt, la lên.
“Thiên Vĩnh Phúc, tỉnh lại!”
Tiếng gọi như sấm nổ, gây ra rất nhiều dư âm.
Tiếng gọi này khiến cho tất cả người xem đều phải hoảng sợ.
Thiên Vĩnh Phúc vốn dĩ đang trúng Đoạt Hồn Pháp Quyết của Cửu Thiên, lúc này trong mắt lại lóe lên tia sáng.
Hàn Đỉnh Thiên chỉ vào Thiên Thiệu, quát to: “Lão già vô liêm sỉ, còn không thèm mặt mũi nữa hả? Sao tự nhiên lại giúp đỡ người dưới đài! Ông nghĩ chẳng ai quản hả?”
Đại đế Tần Chính lập tức nhìn Thiên Thiệu bằng ánh mắt sắc bén, tỏ ra giận dữ.
Thiên Thiệu có thể không quan tâm đến ý kiến của người khác, thế nhưng ông ta không thể không sợ Đại đế Tần Chính.
Ông ta vội ngậm miệng, ngồi xuống.
Đại đế Tần Chính lạnh lùng nói: “Nếu Thiên Thiệu còn làm ra hành vi như vậy lần nữa, lát nữa mời ông ta vào cung uống trà đi!”
Tần Cảnh, Tần Thiên và các võ tướng đằng sau vội đáp lời, ánh mắt họ nhìn Thiên Thiệu đều hơi tức giận.
Cản trở võ giả so tài là điều tối kỵ. Trong các trận đấu sinh tử bình thường, ngoài người tham dự, tất cả chỉ là phù du. Càng chẳng nói đến cuộc so tài tầm cỡ quốc gia.
Ngay lúc ấy, có rất nhiều người đều nhìn Thiên Thiệu bằng ánh mắt khinh bỉ.
Nhưng miễn là võ giả hiểu biết thì đều nhận ra, lão quỷ Thiên Thiệu nôn nóng muốn thắng, thật khiến cho người khác coi thường.
Tuy nhiên Thiên Thiệu thật sự chẳng quan tâm được nhiều như thế, Thiên Vĩnh Phúc trúng Đoạt Hồn Pháp Quyết của Cửu Thiên, xém chút đã hóa đá.
Nghe thấy tiếng gọi của gia chủ Thiên Thiệu, lúc này Thiên Vĩnh Phúc mới cố ép thức hải của mình phải tỉnh táo, hắn ta còn định rút Long Ngâm kiếm ra đã cắm trên người Cửu Thiên!
Sao Cửu Thiên có thể để Thiên Vĩnh Phúc có cơ hội phản công, hắn nhấc trọng kiếm Vô Phong, canh khí cả người cao đến tận trời!
Mũi kiếm ẩn hiện màu sắc trắng đen.
Cửu Thiên tăng sức mạnh của mình lên mức cao nhất.
Đòn mạnh nhất, ngũ hành hợp nhất!
Ngũ hành chi lực dưới chân nhanh chóng hội tụ trên thân kiếm của Cửu Thiên.
Ngũ hành chi lực cuồn cuộn như nước lũ, khiến mọi người phải ôm đầu sợ hãi.
“Trời ơi, Cửu Thiên cũng có thể sử dụng ngũ hành chi lực!”
Tuy Cửu Thiên không dám dùng pháp quyết của luyện khí sĩ trước mặt mọi người, thế nhưng hắn có thể bắt chước Thiên Vĩnh Phúc, hút ngũ hành chi lực, rồi truyền vào thân
kiếm. Với hắn thì chuyện này chẳng hề khó khăn gì.
Còn dòng lũ rườm rà kia cũng là biểu hiện của sức hút mạnh mẽ canh khí. Nếu không sợ người khác nhận ra có gì không bình thường, thật ra Cửu Thiên còn có thể hút luôn cả sức mạnh của Thiên Vĩnh Phúc, nếu vậy thì hắn ta sẽ càng thua nhanh hơn. Có điều, chiêu đó không ngầu.
Ngũ hành chi lực hội tụ, tạo thành hình xoắn ốc trên cây kiếm của Cửu Thiên.
Đằng sau Cửu Thiên bỗng nhiên xuất hiện bóng dáng của mấy trăm người khổng lồ, trọng kiếm Vô Phong trong tay hắn cũng hóa thành Ngũ Hành Kiếm thân!
Thân hóa thiên địa, kiếm tựa núi cao.
Cửu Thiên gộp cả thiên địa chỉ uy vào thanh kiếm, sau đó chém về phía Thiên Vĩnh Phúc.
Ầm!
Mặt đất bằng phẳng như bị sét đánh, trong ánh mắt của mọi người, tất cả trống trơn.
Rõ ràng ngũ giác vẫn còn ở đây, thế nhưng ai cũng cảm thấy trời đất sụp đổ.
Bên ngoài sàn đấu võ Bát Phương, khán giả đang nhìn chằm chằm vào Thủy Mạc Thiên Hoa, bỗng nhiên tất cả đen xì, bóng người gì đó đều biến mất.
Mọi người bàn tán sôi nổi, la to.
“Rốt cuộc đã xảy ra cái gì?”
“Nhát kiếm đáng sợ kia có kết quả thế nào?”
“Cửu Thiên thắng rồi ư?”...
Bên trong sàn đấu võ Bát Phương, màn hình đen xì bắt đầu được khôi phục.
Lúc này mọi người mới có thể thấy rõ ràng, hóa ra tất cả đen xì vì bị chém vỡ không gian.
Trong nháy mắt, tất cả lồng bảo vệ của sàn đấu võ Bát Phương đều vỡ vụn. Người ngồi hàng trước cũng không còn sờ thấy lồng bảo vệ.
Ngay tức khắc, mọi người hoảng sợ chạy trốn, tuy họ rất thích xem so tài, thế nhưng chưa thích đến nỗi phải bỏ cả mạng mình mà biến mất không lý do.
Ở góc khán đài, Bát Gia sợ ngẩn người.
Hắn ta đã chuẩn bị lồng bảo vệ cho trận chiến cuối cùng thế nhưng không ngờ chỉ thế là chưa đủ.
Sức mạnh chiêu vừa rồi của Cửu Thiên đã vượt trên võ giả Thiên Canh võ giả.
Sức phá hoại đến mức này, khiến Bát Gia phải trợn mắt, ngón tay run rẩy.
Bát Gia tốn rất nhiều tiền mới có thể làm ra đá ngũ hành, lúc này đây, tất cả đều bị Cửu Thiên phá hủy, chẳng còn xót lại chút nào. Mọi người chỉ cần cúi xuống là có thể nhìn thấy đất đá trơ trụi, nước ngầm văng tung tóe.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất