CHƯƠNG 1338
Lữ Âm cũng cười, khẽ nói: “Cửu Thiên căn bản không phải do Thiên gia làm mất tích có đúng không?”
Lữ thừa tướng cười nói: “Đêm qua Cửu Thiên chiến đấu với người thần bí kia, kết quả là một kiếm đã thắng. Chủ nhân của căn nhà đó nói, hai người nói một lúc mới cùng rời đi. Căn bản không giống dáng vẻ muốn phân ra sống chết. Tình huống như này, chỉ có thể nói rõ, Cửu Thiên là đi làm việc của mình rồi. Nói không chừng là đi gặp ai đó, hoặc lấy thứ gì đó, tóm lại không thể là bị người của Thiên gia đánh lén. Thiên gia cũng sẽ không phái người ngáo ngơ như này đi đối phó Cửu Thiên đâu.
Lữ Âm nói: “Nhưng mấy ngày trước, Cửu Thiên thật sự từng giao thủ với sát thủ do Thiên gia phái ra
Lữ thừa tướng nói: “Chính là như vậy, vậy nên càng không thể là Thiên gia. Đã có một lần không thành công. Thiên gia nên hiểu, không thể ra tay nữa. Bọn họ đã bị để ý, nếu còn ra tay nữa, vậy chẳng phải quá ngu xuẩn hay sao? Bất luận Cửu Thiên như thế nào, người thua đều là bọn họ. Bởi vì bọn họ không thể đối diện với lửa giận của bệ hạ, bàn tính này, Thiên gia vẫn biết tính.
“Vậy tại sao còn muốn dụ người của Hàn gia tới Thiên gia gây chuyện?”
Lữ Âm không hỏi nên hỏi.
Lữ thừa tướng nói: “Gây chuyện ư? Không không, ông là kêu Hàn gia đi gõ đánh Thiên gia. Sự việc không cần làm quá rùm beng. Bọn họ thật sự cho rằng, làm chuyện trộm gà trộm chó, không cần trả giá sao? Đi, triệu tập con cháu của gia tộc, bảo bọn họ rải tin tức cho gia tộc khác, đặc biệt là Đàm Đài gia, chúng ta cũng cùng nhau tới cửa Thiên gia!”
Lữ Âm cười nói: “Xem náo nhiệt à, ha ha, cháu thích nhất.”
Hai người nhìn nhau cười thành tiếng, giống như hai con hồ ly một lớn một nhỏ.
Thiên gia!
Tầng tầng trận pháp, núi xanh rậm rạp.
Trong một trận pháp khổng lồ, ánh sáng lưu chuyển, mấy ông lão đứng ở trước trận pháp, hai tay chắp sau lưng, yên lặng chờ đợi.
“Còn chưa ra sao? Không phải nói trận pháp đã có dao động sao?”
“Quả thật có dao động, Vĩnh Phúc e là muốn ra ngoài sớm!”
Hai ông lão khế nói.
Vào lúc này, bỗng nhiên trong trận pháp lại có một phiến ánh sáng lập lòe, sau đó phần đáy trận pháp bắt đầu sáng lên ánh sáng mạnh.
Hai ông lão lùi lại vài bước, trên bầu trời, một cột ánh sáng giáng xuống, chiếu thẳng vào trận pháp, phù văn lập lòe, kim quang ngập trời.
Phù văn màu vàng giống như vảy rồng, không ngừng lan tỏa xung quanh.
Sau đó, một bóng người từ trong trận pháp bước ra, chính là Thiên Vĩnh Phúc thân trên trần trụi, tràn ngập vết sẹo.
Từ từ mở mắt, Thiên Vĩnh Phúc nhìn thấy hai ông lão ở trước mặt, cười nói: “Vĩnh Phúc, không làm nhục sứ mệnh!”
Trong mắt tràn ngập sự tự tin mãnh liệt, trái tim võ đạo bị Cửu Thiên làm lay động kia, lúc này lại trở nên vô cùng kiên định.
Toàn thân trên dưới Thiên Vĩnh Phúc ẩn hiện canh kình mạnh mẽ, dùng một loại trạng thái ẩn giấu huyền cơ, vận chuyển ở bên ngoài, khiến hắn ta nhìn trông càng thêm thần bí và mạnh mẽ!
“Tốt, Vĩnh Phúc, cậu vậy mà ra sớm!”
Ông lão mỉm cười nói.
Một ông lão khác bước lên, đưa cho Thiên Vĩnh Phúc một bộ quần áo.
Thiên Vĩnh Phúc vừa thay vừa nói: “Khoảng thời gian này, Cửu Thiên có động tĩnh gì không?”
Hai ông lão nhìn nhau, một người cười nói: “Trong khoảng thời gian cậu không ở đây, Cửu Thiên rất xuân phong đắc ý.
Một người khác nói tiếp: “Chẳng qua cậu ta đắc ý không được lâu nữa!”
Thiên Vĩnh Phúc nói: “Đó là đương nhiên, cậu ta rất nhanh sẽ thua ở trong tay tôi.”
Đang nói, bỗng nhiên trên bầu trời vang lên một tiếng hét.
“Lão tặc Thiên gia, vô sỉ tột cùng, mau mau giao Cửu Thiên ra!”
Thiên Vĩnh Phúc sững người, lên tiếng hỏi: “Chuyện này là sao?”
Hai ông lão mặt mày mờ mịt, đều không biết xảy ra chuyện gì.
Ầm!
Hai ông lão đồng thanh, lớn giọng hét lên: “Không tốt, mau báo cho gia chủ!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất