CHƯƠNG 1259 

Cửa lớn mở ra, tám người đi theo ông lão đi vào trong kho vũ khí, một đoàn thị vệ kim giáp đứng ở bên ngoài. 

Vừa đi vào, đám người Cửu Thiên bèn hít ngụm khí lạnh, cảnh tượng xuất hiện trước mắt thật sự khiến người ta kinh ngạc. 

Đao kiếm một rừng, các loại binh khí lơ lửng trên không, những con hỏa long, những con linh thủ đang vờn quanh ở trong các khe của binh khí. 

Nhìn một cái, thần binh như biển, linh thú như sóng. 

Ánh sáng như mây lập lòe, tiếng gầm từng trận, không dứt bên tai. 

Bên ngoài mỗi món binh khí đều có tinh thạch trong suốt bao bọc. Trên tinh thạch là văn tự giới thiệu. 

Văn tự không ngừng lưu chuyển còn lập lòe ánh sáng, miêu tả rõ ràng tất cả về lai lịch, tác dụng, độ to nhỏ nặng nhẹ của mỗi một thần binh một cách rất chi tiết. 

Ở chính giữa kho vũ khí có một cột ánh sáng giống như cây trọc trời, cành ánh sáng chĩa ra diễn tới mỗi một ngóc ngách của kho vũ khí. 

Ông lão dẫn tám người bọn họ tới dưới cây khổng lồ, đanh giọng nói: “Bây giờ các cô cậu có thể từ từ quan sát rồi. Tôi ở đây đợi các cô cậu, sau khi xem xong thì tới nói tên của binh khí cho tôi 

Nói xong, ông lão bèn đứng bất động, giống như một pho tượng. 

Tám người lập tức tản ra xung quanh, đi ra xung quanh. 

Vào lúc này, bên tại Cửu Thiên bỗng truyền tới một giọng nói. 

“Kiếm Hạo Nhiên!” 

Trong lòng chợt rung lên, Cửu Thiên vội vàng nhìn xung quanh. Đột nhiên, ánh sáng dừng ở trên người ông lão. 

Giọng nói này rõ ràng là của ông lão, ông ta nói “kiếm Hạo Nhiên” với hắn là có ý gì? 

Trong lòng Cửu Thiên không hiểu, ông lão lại hơi động ngón tay, thu hút sự chú ý của hắn. 

“Bệ hạ!” 

Cửu Thiên nhìn rõ chữ ông lão viết là gì, trong lòng thốt lên. 

Đột nhiên, hắn đã hiểu, sợ rằng đây là binh khí bệ hạ chọn cho hắn. Kiếm Hạo Nhiên, nghe thì rất hào khí. 

Ngón tay của ông lão khẽ động, chỉ về phía bên phải. 

Cửu Thiên theo hướng ông lão chỉ mà nhảy lên, dừng ở trên cành cây của cây ánh sáng. 

Đi về phía trước mấy bước, ngay lập tức nhìn thấy một trọng kiếm to lớn lơ lửng trên không. 

“Kiếm Hạo Nhiên, binh khí của Hạo Nhiên võ tôn. Dài một trượng, rộng năm xích, thân kiếm đúc từ vẫn thiết thiên sơn, chuôi kiếm khắc Hạo Nhiên Kiếm Quyết. Nặng ngàn cân, có uy thế khai sơn. Dùng khí hạo nhiên điều khiển, rắn chắc vô cùng, không vật gì phá được!” 

Cửu Thiên đọc giới thiệu, trên mặt nở nụ cười. 

Bệ hạ thật sự là dùng tâm. Biết hắn dùng trọng kiếm, đặc biệt chọn một đại kiếm cho hắn. Bên trên còn có kiếm quyết mà Võ Tôn để lại. 

Có thể nói, thanh kiếm này thật sự có thể coi như là thần binh rồi. Ánh sáng lập lòe, đại khí mông mênh, đặc biệt là cái tên này, kiếm Hạo Nhiên, nghe thì có khí thế. Thanh kiếm này nếu có thể mang về cho ông nội của hắn, vậy thì tốt quá. Ông nội của hắn vừa hay tên là Cửu Hạo Nhiên, phối với kiếm Hạo Nhiên này, ngược lại rất không tệ. Nghĩ tới đây, Cửu Thiên mỉm cười, vừa cười vừa lắc đầu. 

Đáng tiếc, hắn không thiếu thanh kiếm này. Trọng kiếm Vô Phong trong tay hắn đã đủ rồi. Cho dù lấy kiếm Hạo Nhiên này, hắn cũng sẽ không dùng. 

Bệ hạ đoán chắc là thấy vẻ ngoài của trọng kiếm Vô Phong trong tay hắn không kinh người, cho rằng kiếm của hắn không phải bảo vật thượng đẳng gì cả nên mới chọn giúp 

hắn một thanh kiếm tốt. 

Nhưng bệ hạ sao có thể đoán được, trọng kiếm Vô Phong trong tay hắn, so với những thanh kiếm này, mạnh hơn rất nhiều. 

eyJpdiI6Ikx3dkJNcUdCelhvdHdoNkYxRVBKZGc9PSIsInZhbHVlIjoiWHZlbUwybzNnOVZpaXNBRjRUXC83Tm1hbTlYcEpMRkpMNlZzRHpWbHByMHQwb1Uxb2xtVTZcL3QzM3ZObitHWXJ4dHEzd0hrYXdVTVZQREZtQzVnMXdYVDg1WWdPK3FFNUlJSTJoTzFTN1FFV0Vnb2ttY1U4YVwvaGd6T1RSemhSVFdTUXk0aGwwcGZEcFMzYkZXTHMyY3JzNTR5R3BsUnpsdFwvRmtyN05hV1E5RXdRQ2tPU1FUUzdYdGl1REFcL1NyUWc5OXJkazVCdGlOdDh5dkMwOHVkc3pWeUUrZFJqbmF3ZzZNeFR0RVF6SllsbGNSRzJsWTY0Vzd2REFaV3BMRUhPR3NLNlJ1V09jeWRQdkE0VzZWMmZtOFhXdHBzMkp6R3dlUDBlbFJCTDZ4enp2UmpQbXVcL0VBYzVDd3hqbm92ZzZ6ZHpWYzhmbEVMRExiWnhUQkFSUVVwTGZEdzVjTWdvZTVPSGZPc25oWFZCUlBQOTVmbGp3VFRaVCtMWTZwbUNFQkhtQVVsNmpLRnM4MXdcL2RybWlEclJCck9KbkMweEc5MmhCdmFnMzkyYlZhT1dvWjlRTk1tTGpRc1BVWWI1dEhGcUpUcllySmRrUHBUc0wyajU4ck5aeHo1ZVJSRmZ1MXBXWkJId1JoMG1XUVBWd2RzUHdWeTJZcG1TUWliWlpsIiwibWFjIjoiZjRhOGJkOTYwMGFlMTIzMTc5MWYyYmRkNDNjZjY1MWVmOGJlZjQ5YjA2MTQ2YWI2YzdlZWJlNDFmODQwMmZhYSJ9
eyJpdiI6ImZjS1dpeVczcGh5XC84dk1TWlhBdWJ3PT0iLCJ2YWx1ZSI6ImphamhkNHZcL3pMZXpVMDY3ZmNTVDBnbnpRdTMwemJMeXAwQXlFXC9yUWFDUTBsQnk1QmF0eTl2SkJuU1VPXC9mbmw2MTQ2bENhaENNV3BreE9CcWNKcjgrMzJVdVlmUjdBOFBFQUdEQ0pTcHpuelo3YVVaeitvVlZDdUo0OG93OVI4Rno0Z1BCYmpcL0MwODlwdFdKVEdIMjAwTDVpVWxMM1VJaHlGU1J1Nkx0dG94eHZXdDJsQUJsOWhsdFQ2ZnI3dkUiLCJtYWMiOiI3NTE4NmY2YjNhY2I0NzUxZDI5ZDczY2U2OGM3YWQwMjI3NGNhM2YwOTIwZjUxNjI2NWNlODEwZTNhZmM5ZDQ2In0=

Cửu Thiên nhìn mấy cái, trực tiếp đi ra.

Ads
';
Advertisement
x