Hắn là Ba Lạt? Lâm Huyền đánh giá Ba Lạt.
Trước đó, Lâm Huyền còn cho rằng Ba Lạt này chỉ là một tên quản sự bình thường.
Nhưng lúc này, phán đoán của hắn đã sai hoàn toàn.
Ba Lạt đã đạt đến cảnh giới Hóa Nguyên tầng sáu, dù đặt trong Tiêu Dao Lâu cũng được coi là cường giả.
"Để ta giải quyết hắn!"
Phía sau, Trương Long tức giận hét lên.
Không khó để thấy được lòng căm thù của hắn với Ba Lạt sâu sắc như thế nào.
"Cứ để cho ta."
Lâm Huyền bước tới và chặn Trương Long ở phía sau.
Trương Long lo lắng trong lòng, Càn Long Tông vất vả lắm mới có một đệ tử thiên tài như thế, sao có thể để hắn mạo hiểm?
Tuy nhiên, khí tức hỗn loạn trong cơ thể hắn, nhất thời cũng không thể giúp được gì.
"Ngươi nhất định phải duy trì đó!"
Trong lòng Trương Long vô cùng lo lắng, hắn lẩm bẩm.
"Hóa Nguyên tầng một, trong lứa tuổi của hắn thì có thể xem như nhân tài kiệt xuất, nhưng so sánh với Ba Lạt thì còn kém hơn rất nhiều!"
Ba Lạt bước đến, nhìn thấy Lâm Huyền thì cười phá lên.
Lâm Huyền yên lặng nhìn hắn: "Ngươi là Ba Lạt?"
Ba Lạt ngạo nghễ gật đầu: “Chính là lão tử, nhiều năm như vậy, ngươi là kẻ đầu tiên dám cướp ngục của phủ Minh chủ. Bây giờ ngươi chỉ có một con đường chết, nếu ngươi quỳ xuống cầu xin tha thứ, nói không chừng ra sẽ vui vẻ mà thả ngươi đi..."
Đó rõ ràng là những lời chòng ghẹo, Lâm Huyền cũng lười để ý tới, lập tức phát động công kích.
Ba Lạt còn chưa nói hết câu thì đã thấy một bóng đen lao về phía mình.
Bóng đen đó, dùng thế sét đánh không kịp bưng tai đánh úp vào mặt hắn.
Trong lòng Ba Lạt giật mình, hắn không ngờ Lâm Huyền sẽ ra tay khi mình đang nói, càng không ngờ tốc độ của Lâm Huyền lại nhanh như vậy.
Chỉ xét riêng về tốc độ, đây chắc chắn không phải là tốc độ của người một người ở cảnh giới Hóa Nguyên tầng một nên có!
Tuy nhiên, thực lực của Ba Lạt cũng không hề tầm thường, thời điểm nắm đấm đó lao đến trước mặt, hắn đã lập tức cản phá.
"Thật mạnh!"
"Quá mạnh!"
Nắm đấm của hai người va vào nhau, cả hai đồng thời cảm thán.
Sau khi Lâm Huyền thăng cấp lên cảnh giới Hóa Nguyên, hắn chưa từng gặp phải đối thủ như vậy.
Thực lực của Ba Lạt này còn mạnh hơn cả Mã Phong Dương.
Trái lại Ba Lạt lại có chút ngạc nhiên.
Người trước mặt tuy chỉ ở cảnh giới Hóa Nguyên tầng một, nhưng hắn đã thể hiện ra thực lực lớn đến như vậy.
Dù là sức mạnh hay tốc độ đều không phải là thứ hắn nên có.
"Thực lực thật mạnh..."
Ba Lạt mở miệng, hắn cũng không biết mình muốn nói gì.
Song, Lâm Huyền hoàn toàn không cho hắn thời gian nói hết câu.
Đánh nhau là đánh nhau, những người nói nhiều là những người dễ phân tâm nhất.
Ba Lạt chưa kịp chuẩn bị đã bị hắn đấm vào mặt, lập tức loạng choạng lùi về phía sau vài bước.
Dù hắn là cường giả Hóa Nguyên tầng sáu, trong tình huống bản thân chưa kịp đề phòng, cũng phải chịu tổn thất lớn.
Ở bên cạnh, Trương Long không khỏi cứng họng.
Người đệ tử này của Càn Long Tông có chút... Quá khỏe.
Vượt cấp chiến đấu còn có thể khiến Ba Lạt bị thiệt hại, tuy rằng có vẻ thủ đoạn, nhưng cũng đủ để chứng minh thực lực của hắn.
Nhìn thấy cảnh này, Trương Long như được ăn thuốc an thần.
Bây giờ hắn cũng hiểu rằng, Lâm Huyền, hoàn toàn không cần hắn giúp đỡ.
Tiếp xúc với nhau trong thời gian ngắn đã đủ để Lâm Huyền có cái nhìn trực quan về thực lực của Ba Lạt.
Ba Lạt đang tu luyện công pháp thuộc tính lôi, trong những hành động của hắn đều cuốn theo sức mạnh của sấm sét.
Công pháp thuộc tính lôi, cho dù là bùng nổ, tốc độ hay sức mạnh, tất cả đều vượt trội.
Điểm duy nhất không được hoàn hảo là tính bền vững.
Nếu cứ tiếp tục kéo dài thời gian, sẽ không khó để đánh bại hắn.
Nhưng, thứ mà hiện tại Lâm Huyền thiếu nhất chính là thời gian.
Bọn họ đã tạo ra động tĩnh lớn như vậy ở chỗ này, e rằng không bao lâu nữa thì toàn bộ phủ Minh chủ sẽ náo loạn.
Đến lúc đó, sẽ thực sự rất phiền phức.
"Nếu đã như vậy, ta sẽ dùng lực phá lực!"
Lâm Huyền nhảy lên, lao thẳng vào người Ba Lạt.
Bị thiệt, Ba Lạt rõ ràng đã chuẩn bị sẵn sàng.
Trước khi nắm đấm của Lâm Huyền đánh đến, hắn đã đáp trả lại.
"Bang!"
"Bang!"
Trận chiến của hai người, đơn thuần là một trận đấu sức mạnh, không có bất kỳ thủ đoạn nào.
Trên nắm đấm của Ba Lạt thậm chí còn có nhiều ánh sáng sấm sét.
Điều đó thể hiện cho việc hắn đã tu luyện công pháp thuộc tính lôi đến cảnh giới cao thâm.
Nghe nói, tu luyện công pháp thuộc tính lôi đến đỉnh cao, mỗi bước di chuyển đều có sấm sét kèm theo.
Công pháp thuộc tính lôi nổi tiếng mạnh mẽ, từ trước đến nay không ai có thể áp chế chúng về mặt sức mạnh.
Nhưng bây giờ, Ba Lạt càng lúc càng hoảng hốt.
Lâm Huyền không những không có một chút miễn cưỡng, thậm chí còn có dấu hiệu vượt qua hắn.
Ba Lạt thầm lo lắng.
"Không thể cứ tiếp tục như vậy được."
Tiếp tục chiến đấu, trạng thái của hắn chắc chắn sẽ kém đi.
Đến lúc đó, tiểu tử kỳ quái trước mắt cộng thêm Trương Long, sẽ là phiền toái thật sự.
"Tất cả sững sờ làm gì, bắt lấy hắn!"
Hắn ra lệnh, những người xung quanh lập tức xông lên vây lấy Lâm Huyền.
Phía sau, Trương Long cau mày.
Lâm Huyền quả thực rất mạnh, có thể đối đầu trực tiếp với Ba Lạt, điều này đã vượt qua cả dự doán của hắn.
Tuy nhiên, khi bị nhiều người như vậy bao vây, chỉ e Lâm Huyền không đối phó được.
Trong số những thị vệ đó, có không ít người là người tu luyện ở cảnh giới Hóa Nguyên.
Dù Lâm Huyền có thiên phú tuyệt vời, cũng không thể chịu nổi đám đông quá nhiều người.
Lâm Huyền lại kinh thường.
Nếu như ở ngoài, vậy thì hắn thực sự có chút nguy hiểm.
Nhưng đây là ở trong địa lao, không gian nhỏ hẹp, toàn bộ thị vệ không thể tham gia chiến đấu được.
Lợi dụng ưu điểm của địa hình, đó là chìa khóa chiến thắng của hắn.
Thị vệ ở đằng trước đã đến gần hắn.
Thân pháp Đạo Thần!
Bóng dáng của Lâm Huyền dáng bỗng nhiên trở nên mờ ảo, trong địa lao mờ mịt này, như ẩn như hiện, khiến người ta khó nắm bắt.
Thân pháp quỷ dị quá!
Trong lòng những thị vệ này đột nhiên có suy nghĩ như vậy.
Trước khi họ có thể nhìn thấy rõ Lâm Huyền đang ở đâu, đòn tấn công của Lâm Huyền đã lao đến.
Một cơn gió mạnh đánh vào thị vệ dẫn đầu.
Thần Đạo Quyền Pháp!
"Phụt!"
Thị vệ nọ nôn ra một ngụm máu, bay ngược về phía sau, đập vào một căn nhà lao.
Chỉ một nắm đấm!
Lâm Huyền chỉ dùng một quyền đã khiến một tu giả Hóa Nguyên mất đi sức chiến đấu.
Thấy đồng bọn bị đánh đến mức trọng thương, những thị vệ khác vừa sợ vừa tức.
"Giết hắn!"
Ở đằng sau, Ba Lạt lại không ngừng lên tiếng thúc giục.
Thời điểm bước vào địa lao, hắn đã có ý định giết người.
Chuyện của Trương Long nếu bay đến chỗ minh chủ, thì hắn dù có thủ đoạn đến đâu cũng không thể che đậy sự thật.
Lâm Huyền và Trương Long, hai người này phải chết ở đây!
Có những lời thúc giục của hắn, những thị vệ đó đều dùng sát chiêu.
Lâm Huyền cau mày, tiếp tục chiến đấu ở đây nhất định không phải chuyện tốt.
Hắn quan sát Ba Lạt đang đứng phía sau những thị về, muốn đánh bại kẻ thù trước tiên phải bắt người đi đầu, hắn phải xử lý kẻ đó.
Lâm Huyền không bảo tồn sức mạnh nữa, tung hết sức tấn công tất cả mọi người trước mặt.
Những kẻ này đều muốn giết chết hắn, nếu hắn còn nhẹ tay, thì khác nào lòng dạ đàn bà.
Trước sức mạnh đáng sợ của hắn, các thị vệ bắt đầu tán loạn.
Một người có thể chống lại hàng vạn kẻ thù!
Lâm Huyền giống như dã thú hình người, không ngừng tiến lên.
"Để ta giúp ngươi!"
Đúng lúc này, phía sau truyền đến câu nói.
Sau một thời gian ngắn hồi phục, tình trạng của Trương Long đã không còn quá tệ nữa.
Có thêm sự tham gia của hắn, những thị vệ đó đều bị đánh tan tành, cuối cùng không thể cản được bọn họ.
Hai mắt Trương Long đỏ lên, rống to.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất