Lâm Huyền một lần nữa từ trên võ giả thông đạo nhảy xuống lôi đài.  

             Lúc này Liễu Thúy Thúy đang xem xét vết thương của Mã Phong Dương.  

             Liễu Thúy Thúy đã chủ trì cuộc đấu võ ở Tiêu Dao Lâu mười mấy năm, từng gặp rất nhiều võ giả giống như Mã Phong Dương.  

             Nàng chỉ nhìn thoáng qua, đã xác định vết thương của Mã Phong Dương không thể cứu được nữa.  

             Cho dù Mã Phong Dương có mời được Y Sư lợi hại đến, có thể nối lại gân cốt đã đứt của hai tay, nhưng còn độc tố trong cơ thể hắn, cũng không dễ dàng loại bỏ như vậy.  

             Kết cục của Mã Phong Dương, không chỉ là đánh mất tất cả tu vi trong đau đớn, chết lại càng đau đớn hơn.  

             Liễu Thúy Thúy giơ tay lên, lập tức đã có hai hộ vệ của Tiêu Dao Lâu xuất hiện trước mặt nàng.  

             "Bỏ qua giá trị con người  của hắn, trục xuất ra ngoài đi!"  

             Đối với Tiêu Dao Lâu mà nói, Mã Phong Dương đã không có giá trị gì nữa rồi.  

             Hắn bây giờ, đừng nói là võ giả thẻ cam, chỉ là võ giả thẻ tím, cũng chưa chắc đánh thắng được.  

             Mã Phong Dương hình như đã tiếp nhận hiện thực, vẻ mặt của hắn tràn ngập tuyệt vọng.  

             Hắn đã nhận mệnh rồi.  

             Lúc hai hộ vệ của Tiêu Dao Lâu đi đến phía trước Mã Phong Dương, một bóng dáng từ trên trời giáng xuống.  

             Là Lâm Huyền.  

             Mã Phong Dương ngẩng đầu nhìn thấy Lâm Huyền, trong mắt có chút mơ màng.  

             Liễu Thúy Thúy hỏi: "Ngươi tới đây làm cái gì?"  

             Lâm Huyền hỏi lại: "Ta không thể tới?"  

             Liễu Thúy Thúy á khẩu, đương nhiên Lâm Huyền có thể đến.  

             Lâm Huyền không hề để ý tới Liễu Thúy Thúy, hắn mắt lạnh đảo qua hai người hộ vệ phía sau, trong lòng hai người kia đều phát lạnh, đồng thời lui về phía sau một bước.  

             Nhớ tới trận đấu của Lâm Huyền và Lỗ Vũ, hai người đều không dám hành động thiếu suy nghĩ.  

             Bọn họ nhìn về phía Liễu Thúy Thúy, hi vọng Liễu Thúy Thúy có thể cho bọn họ biết nên làm gì.  

             Liễu Thúy Thúy hai tay ôm trước ngực, nàng ngược lại muốn nhìn xem Lâm Huyền muốn làm cái gì.  

             Lâm Huyền ngồi xổm người xuống, nắm lấy một bàn tay của Mã Phong Dương, Mã Phong Dương nhíu mày, đau đến mức da mặt đều đang run rẩy.  

             Độc Phong quả thật ngoan độc, hắn không chỉ đánh gãy gân tay của Mã Phong Dương, còn khoét một miếng, cho dù Y Sư thông thường có thể nối lại gân tay, cuối cùng Mã Phong Dương cũng không thể thi triển được quyền kỹ tuyệt diệu của mình trên lôi đài.  

             Mã Phong Dương sa sút mở miệng.  

             "Ta phế rồi."  

             Lâm Huyền trầm giọng nói.  

             "Còn chưa đâu."  

             "Ta loại bỏ độc tố trong cơ thể giúp ngươi trước đã."  

             Giúp bản thân giải độc? Trên mặt Mã Phong Dương lộ ra vẻ khiếp sợ, chẳng lẽ Lâm Huyền là một Y Sư?  

             Đúng lúc này, Mã Phong Dương cảm giác được một luồng nguyên khí nồng đậm tinh thuần đến mức không cách nào hình dung được, tràn vào trong theo cơ thể hắn từ tay Lâm Huyền.  

             Hắn theo bản năng muốn phản kháng.  

             "Đừng chống cự!"  

             Mã Phong Dương không biết sao bản thân lại tin tưởng Lâm Huyền, quả nhiên không chống cự nữa.  

             Lâm Huyền giải độc cho Mã Phong Dương bằng phương pháp đơn giản, nếu độc mà Mã Phong Dương trúng là nguyên khí của Độc Phong, vậy thì cho dù không cần dược liệu và Linh Đan, cũng có thể thoải mái hóa giải.  

             Dùng Vô Cấu nguyên khí!  

             Lâm Huyền rót Vô Cấu nguyên khí vào trong cơ thể của Mã Phong Dương, nhanh chóng tìm được nguồn độc, chẳng qua chỉ mất thời gian ba hơi thở, đã nhẹ nhàng hóa giải.  

             Mã Phong Dương chỉ cảm thấy thân thể sảng khoái, thân thể bởi vì trúng độc mà tê liệt, một lần nữa khôi phục tri giác.  

             "Độc... Độc hết rồi!"  

             Mã Phong Dương vô cùng vui sướng! Vốn dĩ hắn đã tuyệt vọng, thậm chí có ý định tự sát.  

             Mà lúc này, cho dù gân cốt hai tay không thể nối lại được, hắn cũng sẽ không thể bởi vì không cách nào giải độc mà đau đớn chết đi.  

             Sau khi giải độc cho Mã Phong Dương, lực chú ý của Lâm Huyền lại tập trung vào hai tay của Mã Phong Dương.  

             Phải mau chóng nối lại gân tay của Mã Phong Dương, bằng không chắc chắn sẽ để lại di chứng.  

             "Trong Tiêu Dao Lâu, có nơi nào yên tĩnh một chút hay không?"  

             Lúc này Mã Phong Dương gật đầu.  

             "Có! Ta thuê một gian phòng để tu luyện, nơi đó không có người quấy rầy!"  

             Lâm Huyền gật đầu: "Ngươi dẫn ta đi."  

             Mã Phong Dương không dám chậm trễ, cố nén đau đớn truyền đến từ hai tay, đứng dậy dẫn Lâm Huyền đi về phía phòng tu luyện.  

             Nhìn Lâm Huyền rời đi bóng lưng, Liễu Thúy Thúy trên mặt, toàn là vẻ khiếp sợ.  

             Nàng là trưởng lão phụ trách cử hành cuộc đấu võ Tiêu Dao Lâu, hiểu rõ nhất về các võ giả trong lâu.  

             Mã Phong Dương không biết bí mật độc công mà Độc Phong tu luyện, Liễu Thúy Thúy lại biết.  

             Thậm chí nàng còn hỏi vài vị Y Sư cấp ba, lỡ như Độc Phong phản loạn, làm thế nào để ứng phó với độc công của hắn, đáp án nhận lại đều là, khó có thể giải độc!  

             Nhưng Lâm Huyền vừa rồi chỉ cầm cánh tay của Mã Phong Dương, độc trong cơ thể Mã Phong Dương biến mất không dấu vết, người cũng lập tức có thể sinh long hoạt hổ.  

             Lâm Huyền làm như thế nào mà được vậy?  

             Liễu Thúy Thúy thầm nghĩ trong lòng.  

             "Tên Lâm Huyền này, rốt cuộc ẩn giấu bao nhiêu bí mật?"  

             Nàng nói với hộ vệ bên cạnh.  

             "Truyền lệnh xuống, điều tra cẩn thận lại một lần thông tin về Lâm Huyền!"  

             "Vâng!"  

             ...  

             Lâm Huyền và Mã Phong Dương đi tới phòng tu luyện, Lâm Huyền dùng Vô Cấu nguyên khí bao trùm lấy hai tay của Mã Phong Dương trước, phòng ngừa vết thương chuyển biến xấu.  

             "Ngươi chờ ta một chút!"  

             Không đợi Mã Phong Dương trả lời, Lâm Huyền đã nhắm hai mắt lại, ý thức chìm vào bên trong Thần Sơn.  

             Bây giờ Lâm Huyền chỉ là Y Sư cấp hai, muốn xử lý cổ tay Mã Phong Dương, có lòng mà vô lực.  

             Cấp bậc Y Sư của hắn, phải tăng lên!  

             "Bí tịch Y Sư cấp ba!"  

             Lâm Huyền vừa động ý niệm, hơn vạn bản bí tịch bay đến trước mặt hắn, giống như có gió lớn thổi qua, loạt soạt lật mở.  

             Lâm Huyền đọc nhanh như gió, tri thức trong mỗi một bản bí tịch, đều được hắn ghi nhớ trong đầu.  

             Khi trang sách của quyển bí tịch cuối cùng khép lại, Lâm Huyền đã nắm giữ tất cả tri thức của Y Sư cấp ba.  

             Trong Y Sư cấp ba quả thật có phương pháp tuyệt diệu có thể trị liệu cho trường hợp của Mã Phong Dương, nhưng lại cần Luyện Khí Sư cấp ba trợ giúp.  

             Mà bây giờ, cấp bậc Luyện Khí Sư của Lâm Huyền, chỉ có cấp hai.  

             "Xem ra còn cần tăng cấp bậc của Luyện Khí Sư lên một chút."  

             "Bí tịch Luyện Khí Sư cấp ba!"  

             Ý niệm của Lâm Huyền lại động, lại có hơn vạn bản bí tịch bay đến trước mặt hắn, loạt soạt lật giở.  

             Lâm Huyền nhẩm đọc một chút tri thức trong bí tịch, lại nắm giữ toàn bộ.  

             Y Sư cấp ba!  

             Luyện Khí Sư cấp ba!  

             Ngoài thực tế, Mã Phong Dương không biết Lâm Huyền muốn hắn chờ cái gì, hắn chỉ nhìn thấy Lâm Huyền nhắm hai mắt lại, sau thời gian nửa chén trà nhỏ, lại lần nữa mở mắt ra.  

             "Lâm Huyền, ngươi..."  

             Lâm Huyền đi thẳng vào vấn đề.  

             "Trong Tiêu Dao Lâu, có phòng Luyện Khí hay không?"  

             "Có... Ngươi tìm phòng luyện khí làm cái gì?"  

             Mã Phong Dương không hiểu chuyện gì xảy ra, không phải Lâm Huyền sẽ nối gân cốt cho hắn hay sao, sao còn dùng đến phòng luyện khí?  

             "Đưa ta đi, đến đó sẽ giải thích với ngươi!"  

             Mã Phong Dương không dám chậm trễ, vội vàng đưa Lâm Huyền đến phòng luyện khí.  

             Lâm Huyền gội đệ tử phụ trách phòng luyện khí đến.  

             "Có bí ngân và  đá thủy ngân hay không?"  

             "Có, một thỏi bí ngân giá ba mươi nguyên thạch trung phẩm, đá thủy ngân bốn mươi nguyên thạch trung phẩm một miếng."  

             Lâm Huyền tắc lưỡi, đắt như vậy?  

             Mã Phong Dương cũng không cảm thấy đắt, nếu có thể chữa khỏi hai tay của bản thân, đừng nói bảy mươi nguyên thạch Trung Phẩm, cho dù muốn hắn táng gia bại sản hắn cũng sẵn lòng.  

             "Ta trả Nguyên Thạch, nhanh đi chuẩn bị!"  

             Có tiền dễ làm việc, bí ngân và đá thủy ngân rất nhanh đã được đưa đến đây.  

             Mã Phong Dương không nhịn được lại hỏi.  

eyJpdiI6IldmeTJHSGViQjRmWTY5aDMrMGN6aGc9PSIsInZhbHVlIjoiU0NqRHZSM2VTdEVCOWNDTlJEXC9VbzlVZmlGY2tsM2NRb3ZzZWdlb0hMeDFLc3JpYjUwcWFlMmkyUE1Ldzk4d2FnSmhZSnRuZmhMZVNkNzVzcWFVZm04V0lJWXFHN1RhdjE3U1BPaTNkdVhGVm44U1gzdXNLeUVSNllOYjJwMmpuNmxSclBLRHJjblNHWnZZZWx3ZThFcGdPYThzdTNpWG9ubXNCT1pBb0VySk91RlJ1cFg2REs2cDJNQWZ3ZGx4NVVwQmxXUlZ3TTMzYUpCRmk2WFNJbGN2XC9xcWdmN2Z6dTNDS1R6bGtCMmQ2UWlBektxTktYSHAwSktvNWtiRStVU2VCQWVPMFA1RElwN3VXY2RuWnJBQT09IiwibWFjIjoiNWUyZGQ1MDBkYjdkZTk5ZDg5ZGVjZDc3NjdlMWNmMWQ5YzU5OTQyNjAzODk5MzExZTdmMmM2MTBiNzQ0M2ZkMSJ9
eyJpdiI6InM3azdrWERRbGIxZlFhR0V4NEFGOWc9PSIsInZhbHVlIjoiOWVjaU9wdGZmUmp1akJRa0FlZStKSmY4WHJKaG9DbER4Z1VTdWprUGsrUHJhaEU5dFwvKzlNTWpQZllrVjRiXC9YUXFQTFYwVm84N1lBMmFsXC8wUFlkZGRcL292TzgwRTBZMjVsM2RCek9mMU8rNVlJQVJFMHZjVVV6Mjg0SEJQNUpTS2luSVRzek9rdXJIbzUwNU9IQVcwUnpKbXlnd0F4ZDJjNUZRbmE3bDV3eCtCZyt0eHRqK25tU040NEpaSSs0NnhMXC9rR2pEeDJLSWg4bllYek5HWmVTbkt5b3ZURmZFV1FaRFcraWhcL3BUTEVpZzBiakFsVktQMVNnaVVBZUJOciIsIm1hYyI6IjkyNjY5MzliY2IzMGFlNmZhMzE0Njg1MDY3ZDk5ZWM3MTg4MmYyYWI5MTNhNjI5MWRmMGYzYzBiYjc3NWM2OGYifQ==

             "Gân tay của ngươi bị Độc Phong cắt xuống một miếng rồi, nếu như trực tiếp nối, cho dù hai tay có thể sử dụng, ngươi cũng chẳng khác gì bị phế."

Ads
';
Advertisement
x