Lâm Huyền đã nói rõ ràng nên đương nhiên Hạ Khiết hiểu được.
Thân là con gái, bảy ngày đều sẽ có máu chảy ra, nàng chỉ không ngờ, dù đã thấm qua lớp quần áo nhưng máu vẫn gây ảnh hưởng đến quá trình luyện chế Tử Quả Đan.
Nàng đã hiểu lời Lâm Huyền nói là đúng, khi nàng cầm được máu lại thì tự nhiên có thể luyện chế thành công Tử Quả Đan.
Hạ Khiết hành lễ với Lâm Huyền.
"Đa tạ Lâm đan sư chỉ giáo!"
Lâm Huyền vẫn chưa thông qua được khảo hạch, nhưng Hạ Khiết đã hoàn toàn công nhận và gọi hắn là Lâm đan sư.
Ngoài ra còn có ba đan sư cấp ba, họ lần lượt đặt câu hỏi, Lâm Huyền cũng kiên nhẫn trả lời.
Ba đan sư đã học hỏi thêm được rất nhiều, họ kinh ngạc thốt lên sao mình không thể nghĩ ra được.
Cuối cùng, chỉ còn lại một mình Vương Khang vẫn chưa đặt bất kỳ câu hỏi nào.
Chỉ cần Lâm Huyền trả lời được vấn đề của Vương Khang, hắn sẽ có thể hoàn thành bài khảo hạch lên cấp và trở thành đan sư cấp ba.
Vương Khang không đặt câu hỏi ngay mà hắn đang suy nghĩ.
Ông đang trăn trở một vấn đề mà không biết có nên hỏi hay không, vấn đề này vượt xa phạm vi kiến thức của một đan sư cấp ba, ông đã từng hỏi qua một đan sư cao cấp tới từ hiệp hội đan sư cao cấp, nhưng lại không thể có được đáp án.
Cuối cùng, ông hạ quyết tâm, dù Lâm Huyền có thể trả lời được câu hỏi này hay không, ông vẫn sẽ để Lâm Huyền vượt qua bài khảo hạch.
"Câu hỏi của ta là, khi luyện chế Hộ Tâm Đan, nếu thiếu mất linh thảo Tử Uyển Đằng thì có thể thay thế bằng loại linh thảo khác được không?"
Nghe xong câu hỏi, nhóm đan sư cấp hai ngồi xem Lâm Huyền khảo hạch đều tỏ vẻ kinh ngạc.
Hôm nay bọn hắn cũng đến thi lên đan sư cấp ba, đương nhiên họ cũng đã chuẩn bị kỹ càng. Trước đó nghe năm vị đan sư cấp ba đặt câu hỏi, tuy bọn hắn không trả lời được nhưng ít ra còn hiểu ý của câu hỏi.
Nhưng Hộ Tâm Đan mà Vương Khang nói đến, bọn hắn lại chưa từng nghe qua.
Hộ Tâm Đan? Đây thực sự là linh đan địa cấp sao?
Lâm Huyền cũng chưa từng nghe đến tên Hộ Tâm Đan.
"Lúc học đan thuật cấp ba ta đã nhìn qua đan phương linh đan địa cấp, nhưng lại chưa từng thấy Hộ Tâm Đan. Chẳng lẽ là linh đan cấp cao hơn?"
Ý thức Lâm Huyền tiến vào Thần Sơn, hắn dịch chuyển suy nghĩ, một quyển sổ mật bay tới trước mặt hắn.
Đó là sổ mật về đan phương Hộ Tâm Đan.
"Hóa ra là linh đan thiên cấp!"
Nhìn thấy Lâm Huyền nhắm mắt lại trầm tư, tất cả mọi người đều lo lắng thay cho Lâm Huyền.
Biểu hiện của Lâm Huyền trước mặt thực sự rất kinh người, ai ai cũng đều cho rằng Lâm Huyền sẽ dễ dàng hoàn thành khảo hạch và trở thành người đầu tiên trong lịch sử liên minh trăm nước hoàn thành bài khảo hạch lên cấp!
Không ngờ câu hỏi cuối cùng mà Vương Khang đưa ra lại quá khó.
Người phấn khích nhất lúc này chính là Bao Lộ.
Hắn là người hy vọng Lâm Huyền thất bại nhất, nếu Lâm Huyền hoàn thành tốt khảo hạch, thì Bao Lộ - người cười nhạo sự gian dối của Lâm Huyền ở ngoài cổng thành - sẽ trở thành trò cười trong toàn thành.
Thấy Lâm Huyền chậm chạp chưa trả lời, Bao Lộ chế nhạo.
"Không trả lời được sao? Thành thật từng bậc khảo hạch thì đã tốt hơn bao nhiêu, cứ nhất định phải giả vờ giả vịt."
"Xin sư phụ hãy ban gậy để trừng trị tên đã khiêu khích uy nghiêm hiệp hội, làm lãng phí thời gian của ngài và tiền bối!"
Những lời nói của Bao Lộ đã khiến mọi người nổi giận, những đan sư bị hấp dẫn bởi đan thuật của Lâm Huyền đều trừng mắt nhìn Bao Lộ.
Nếu không phải Bao Lộ là đệ tử của Vương Khang, nói không chừng đã nói nhiều người chửi ầm lên.
Trên mặt Vương Khang lộ ra vẻ chán ghét, đột nhiên ông nhận ra mình vô cùng chán ghét tên đệ tử này!
"Im lặng!"
Sự răn dạy của Vương Khang như dội gáo nước lạnh vào đầu Bao Lộ.
Trước đây sư phụ yêu thích mình nhất, vậy mà lại vì người ngoài, răn dạy mình…
Hắn vừa định nói lời bất mãn thì thấy Lâm Huyền mở mắt ra.
"Có thể thay thế bằng Bạch Chỉ Quả."
Lâm Huyền nói đáp án ra, mặt Vương Khang lộ ra vẻ kinh ngạc, lẽ nào vấn đề khiến ông đau đầu nhiều năm cuối cùng cũng đã được giải quyết?
Ông kìm nén sự phấn khích trong lòng, đưa ra nghi vấn của mình.
"Mặc dù dược tính của Tử Uyển Đằng và Bạch Chỉ Quả tương tự nhau, nhưng chúng không hoàn toàn giống nhau. Liệu có thể thay thế được thật không?"
Lâm Huyền gật đầu.
"Ta hiểu tại sao ngươi lại hỏi câu này. Tử Uyển Đằng là một loại linh thảo rất quý nên cũng rất khó tìm."
Vương Khang gật đầu. Ông muốn luyện chế Hộ Tâm Đan, nhưng không thể tìm ra Tử Uyển Đằng, nên đã bị kéo dài nhiều năm.
Lâm Huyền tiếp tục giải thích.
"Nếu chỉ đơn giản sử dụng Bạch Chỉ Quả thay thế Tử Uyển Đằng để luyện chế Hộ Tâm Đan thì dược tính sẽ giảm đi đáng kể, nhưng nếu thêm một loại linh thảo nữa thì sẽ có thể giải quyết vấn đề này."
Thêm một loại linh thảo? Vương Khang tự hỏi liệu mình có nghe nhầm không.
Mỗi đan phương đều trải qua vô số lần đan sư luyện chế ra rồi mới viết nên.
Thay thế một loại linh thảo trong đó đã cực kỳ mạo hiểm rồi, giờ còn muốn thêm vào một loại linh thảo nữa… Sản phẩm luyện ra vẫn là Hộ Tâm Đan sao?
Giọng Vương Khang run run.
"Thêm loại linh thảo nào?"
"Bát Giác."
"Cái gì?"
Vương Khang sửng sốt, Bát Giác là loại linh thảo gì, tại sao ông chưa từng nghe nói qua?
Không chỉ ông, mà năm giám khảo khác, cũng như các đan sư đang ở đây, tất cả đều tỏ vẻ kinh ngạc.
Cho đến khi ai đó do dự hỏi.
"Bát Giác... Không phải là gia vị nấu ăn sao?"
Lâm Huyền mở miệng.
"Đúng là Bát Giác dùng làm gia vị nấu ăn."
Lời nói của Lâm Huyền là câu nói đùa hay nhất mà mọi người từng nghe qua, khi luyện chế linh đan phải dùng linh thảo hấp thụ nguyên khí đất trời, sao lại có thể dùng gia vị nấu ăn để luyện chế linh đan được?
Nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Lâm Huyền, không ai có thể cười được.
Chẳng lẽ... những gì Lâm Huyền nói là thật?
Hộ Tâm Đan là linh đan thiên cấp, mặc dù Vương Khang là một đan sư cấp bốn, nhưng nếu muốn luyện chế nó, ông cũng phải chuẩn bị rất nhiều.
"Ta sẽ kiểm chứng đáp án của ngươi."
Bất kể những gì Lâm Huyền nói có đúng hay không, Vương Khang đều phải nghiêm túc kiểm chứng.
Vương Khang tuyên bố.
"Lâm Huyền đã hoàn hảo vượt qua khảo hạch lên cấp và chính thức trở thành đan sư cấp ba!"
Đám người vỗ tay khen ngợi, dường như họ vừa được chứng kiến một huyền thoại.
Vương Khang lấy ra huy hiệu của đan sư cấp ba từ trong nguyên giới rồi đưa cho Lâm Huyền.
"Ta sẽ truyền thông tin của ngươi lên tổng bộ hiệp hội đan sư. Sau này bất kể ngươi đi tới đâu, hiệp hội đan sư cũng sẽ nhận ra thân phận của ngươi."
Lâm Huyền nhân lấy huy hiệu nhưng hắn không đeo lên mà trực tiếp để vào nguyên giới, giống như không quan tâm đến thân phận đan sư cấp ba.
"Nhưng mà, Vương trưởng lão, liệu ta có thể trực tiếp tham gia khảo hạch đan sư cấp bốn được không?"
Để hiểu rõ đan phương Hộ Tâm Đan, Lâm Huyền vừa mới học gần hết kiến thức của đan sư cấp bốn trong Thần Sơn.
Vương Khang cười khổ, nói: "Vậy thì phải có một đan sư cấp năm ngồi trước mặt ngươi, lúc đấy mới có thể làm khảo hạch. Ta là một đan sư cấp bốn, khảo hạch lên đan sư cấp ba là cấp độ cao nhất rồi."
Lâm Huyền cảm thấy có chút tiếc nuối.
Hắn hỏi thêm một câu hỏi khác.
"Vương trưởng lão, ta nghe nói hiệp hội đan sư rất nghiêm ngặt, đan sư cấp thấp va chạm với đan sư cấp cao là tội lớn."
Lâm Huyền nói đúng, kẻ mạnh làm vua, cái này không chỉ có ở võ giả, mà còn ở cả đan sư.
Những đan sư cấp cao có những đặc quyền mà người thường không thể tưởng tượng được.
Nếu người thường va chạm, cho dù có giết chết bọn họ, cũng không ai dám truy cứu trách nhiệm.
Một đan sư cấp thấp va chạm với một đan sư cấp cao, quả nhiên không muốn sống.
Vương Khang biết Lâm Huyền muốn làm gì, nhưng ông không tiện ra mặt ngăn cản.
"Ngươi nói không sai."
Lâm Huyền nhìn Bao Lộ, lạnh lùng nói.
"Người đâu, mang Sát uy bổng đến đây!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất