Những gì Du Giai Ý viết sau đó, Phó Quân Hạo không đọc nữa, mà trả lời trực tiếp Du Giai Ý: "Anh không chấp nhận phần còn lại ngoại trừ cái đầu tiên"
Gửi tin nhắn đi xong anh lại bổ sung thêm một câu: "Cho dù là điều khoản đầu tiên, anh cũng chỉ có thể cam đoan cố gắng, nhưng loại chuyện này cũng không phải trăm phần trăm, vạn nhất xảy ra chuyện ngoài ý muốn, anh sẽ chịu trách nhiệm với em và đứa bé"
Du Giai Ý sắp chết vì tức giận sau khi đọc câu trả lời của anh.
Cô liệt kê rất nhiều mục, nhưng anh chỉ nói cố gắng làm cái đầu tiên? Cũng nói rằng các điều khoản khác không được chấp nhận?
Thái độ của anh là sao?
Anh còn không hiểu hoàn cảnh của mình bây giờ sao? Còn ở đó lên giọng?
Cô trả lời mà không cần suy nghĩ, "Vậy thì chúng ta hãy kết thúc mối quan hệ này"
Mọi thứ đều có bắt đầu và kết thúc, nhưng bắt đầu và kết thúc của chúng hơi quá nhanh, chỉ trong một đêm.
Phó Quân Hạo rất tức giận: "Du Giai Ý, em là mặc quần xong phải đít bỏ đi à?"
Du Giai Ý. ".."
Sao anh nói chuyện khó nghe thế? Ý anh là cô mặc quần vào xong thì liền không chịu thừa nhận điều đó? Còn không phải vì anh chịu hợp tác sao?
Phó Quân Hạo lập tức gọi cho cô, Du Giai Ý nghĩ rằng anh sẽ nói chuyện lại với cô sau khi bắt máy, nhưng giọng điệu của anh rất bất đắc dĩ: "Về điều khoản đầu tiên, nếu không được thì em muốn anh làm sao? Không lẽ em muốn anh không muốn có con mà đi triệt sản, để đảm bảo 100% không mang thai à?"
Du Giai Ý bình tĩnh nói: "Có một cách rất tốt, đảm bảo 100% sẽ không mang thai"
Phó Quân Hạo hỏi: "Phương pháp gì?"
Du Giai Ý ném cho hắn hai chữ: "Đừng làm"
Đảm bảo 100% không mang thai.
Phó Quân Hạo tức giận cười với cô: "Là em đề nghị duy trì quan hệ thể xác, giờ lại bảo anh không làm gì?"
Du Giai Ý bị anh chặn họng tức nghẹn ngào không nói nên lời trong một lúc.
Sau khi suy nghĩ, cô nói: "Vậy nếu chẳng may có con, anh không được phép sử dụng đứa trẻ để ép tôi lấy anh, và có giữ đứa trẻ hay không là do tôi quyết định.
Phó Quân Hạo đột nhiên cảm thấy ngực đau nhói, cầm điện thoại hồi lâu không có sức nói.
Cô quá lãnh đạm vô tâm, không muốn giữ lại đứa con của anh, càng không muốn cùng anh phát triển tình cảm sâu sắc hơn.
Lần này, cô bảo vệ trái tim mình thật chặt.
Đột nhiên, anh không muốn tranh luận với cô ấy nữa, trái tim anh rất mệt mỏi.
Cũng chợt hiểu ra một câu, đừng cố gắng nói lý lẽ với phụ nữ, cứ làm theo cô ấy là được.
Vì vậy, anh thỏa hiệp mà không chút nóng nảy: "Được, anh hứa"
Du Giai Ý lại nói: "Tôi hy vọng anh cũng có thể xem xét các điều khoản khác.
Phó Quân Hạo trả lời dứt khoát: "Anh đều đồng ý.
Du Giai Ý đã rất ngạc nhiên khi thái độ của anh thay đổi từ sự cứng rắn và độc đoán ban đầu sang sự thỏa hiệp vô điều kiện, nhưng vì anh đã sẵn sàng đồng ý nên cô tự nhiên sẽ không hỏi thêm bất kỳ câu hỏi nào nữa.
Thế nên cô nói: "Được, vậy tôi sẽ sửa lại điều đầu tiên, in nó ra để chúng ta ký tên".
Phó Quân Hạo có thể nói gì khác? Chỉ có thể đồng ý một lần nữa.
Sau khi hai người trò chuyện về vấn đề này, Phó Quân Hạo nói với giọng gần như cầu xin: "Buổi tối không ăn tối với họ có được không?"
Anh không muốn Du Giai Ý và Chung Bảo Nam gặp nhau, mặc dù bây giờ hai người đã cắt đứt quan hệ, nhưng Chung Bảo Nam rõ ràng không nghĩ thế
Du Giai Ý nghiêm túc trả lời: "Điều thứ sáu của thỏa thuận: Hai bên không được phép can thiệp vào cuộc sống của nhau"
Phó Quân Hạo: ". ."
Nếu anh biết sớm hơn, anh đã không đồng ý rồi!
Nhưng rõ ràng, bây giờ đã quá muộn.
Cuối cùng, anh chỉ có thể lúng túng cúp điện thoại, để Du Giai Ý và Tô Thiên Bội đi dự tiệc ăn tối vào buổi tối.
Không thành vấn đề, anh có thể được coi là một phần của đoàn làm phim, và việc tham gia bữa tối của họ không có gì là sai cả.
Có thể tưởng tượng rằng khi Du Giai Ý và Tô Thiên Bội ngồi trong phòng riêng sau khi kết thúc công việc vào buổi chiều, nhưng Phó Quân Hạo đã gõ cửa và bước vào, vẻ mặt của mọi người đều rất ngạc nhiên.
Những người khác không ngờ rằng Phó Quân Hạo, ông lớn đứng sau đầu tư, sẽ đột nhiên tham gia bữa tối của họ, điều này thực sự khiến mọi người có chút căng thẳng, đặc biệt là những diễn viên vô danh tuyến ba, họ đã căng thẳng trong một thời gian.
Tô Thiên Bội trợn tròn mắt, thì thầm vào tai Du Giai Ý để phàn nàn về Phó Quân Hạo: "Ôi trời, không ngờ bây giờ anh ta lại mặt dày như vậy"
Du Giai Ý cũng đau đầu, cô đi ăn cùng Tô Thiên Bội và những người khác chỉ để tránh Phó Quân Hạo, nhưng anh lại bám theo sau.
Chung Bảo Nam thấy Phó Quân Hạo bước vào cũng rất ngạc nhiên, vội đứng dậy chào: "Tổng giám đốc Phó, sao anh lại tới đây?"
Phó Quân Hạo cho tay vào túi quần, tao nhã và trang trọng trả lời: "Tôi và bạn tôi đang ăn tối ở bên cạnh. Tôi nghe nói rằng cậu đang tổ chức tiệc tùng ở đây, nên đến xem" Tô Thiên Bội tiếp tục nhỏ giọng oán trách: "Nói dối không ngượng mồm"
Du Giai Ý đau đầu kéo lấy cô ấy: "Đừng nhìn anh ấy nữa, kẻo anh ấy nhìn qua đây"
Du Giai Ý sợ cái gì thì cái đó tới, đôi mắt đen của Phó Quân Hạo ngay khi anh quay lại liền rơi trên người cô và Tô Thiên Bội, người đàn ông hỏi Tô Thiên Bội với một nụ cười xa cách trên khuôn mặt: "Cô Tô, cô dường như có vấn đề gì với tôi ?Cô đã nói gì với cô biên kịch bên cạnh vậy?"
Du Giai Ý không nói nên lời, cô biết rằng Phó Quân Hạo sẽ không dễ dàng để cô đi khi anh đến đây.
May mắn thay, Tô Thiên Bội đã nhanh chóng trả lời, và nói với Phó Quân Hạo với nụ cười rạng rỡ của cô ấy: "Làm sao tôi có vấn đề gì với anh chứ, anh vừa phong độ vừa đẹp trai, anh là người trong mộng của hàng ngàn phụ nữ"
"Ồ?" Phó Quân Hạo nhướng mày, Du Giai Ý có phần cảm thấy mình chắc sắp gặp xui xẻo. Quả nhiên, Phó Quân Hạo lại hỏi cô, "Cô biên kịch cũng nghĩ vậy à?"
Du Giai Ý chỉ có thể đáp lại bằng một nụ cười ngọt ngào trên khuôn mặt: "Vâng."
Người đàn ông này đang gián tiếp buộc cô phải khen ngợi anh, đó thực sự là một thú vui đáng ghét.
Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định của cô, nụ cười của Phó Quân Hạo như tươi thêm vài phần: "Cảm ơn vì lời khen của cô, tôi sẽ không làm phiền mọi người nữa, mọi người cứ thong thả"
Sau khi Phó Quân Hạo nói điều này, anh chào Chung Bảo Nam và rời đi, ánh mắt của Chung Bảo Nam rơi vào Du Giai Ý một lúc.
Phó Quân Hạo rõ ràng đến đây vì Du Giai Ý, nhưng anh chỉ lộ mặt để trêu chọc Du Giai Ý rồi biến mất, Chung Bảo Nam cảm thấy hành vi của Phó Quân Hạo vừa nhàm chán vừa ấu trĩ.
Hai nữ diễn viên điện ảnh ngồi bên cạnh Tô Thiên Bội đã tụ tập lại sau khi Phó Quân Hạo rời đi và bắt đầu buôn chuyện, một người trong số họ thở dài khe khẽ: "Dáng vẻ và khí chất của anh Phó thật sự rất tuyệt vời"
Người còn lại lại tò mò về vụ bê bối trước đó của Phó Quân Hạo: "Nói đến người phụ nữ mà anh ấy theo đuổi rốt cuộc là ai, có thể khiến anh ấy bất chấp mà theo đuổi, chắc chắn đó là người trong lòng của anh ấy"
Người trước nói: "Tôi vốn cho rằng anh ấy và Thẩm An Ngưng nhất định sẽ đến với nhau, không ngờ cuối cùng đó chỉ là một cảnh do Thẩm An Ngưng tự biên tự diễn"
Tô Thiên Bội đúng lúc tham gia vào cuộc trò chuyện giữa hai người: "Các người đều biết rằng Tổng giám đốc Phó đã ly hôn rồi, phải không?"
Du Giai Ý vừa mới húp một ngụm canh, suýt chút nữa bị lời nói của Tô Thiên Bội làm cho sợ chết khiếp, vội vàng giơ tay kéo cô lại.
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất