Sau khi tới phim trường Chung Bảo Nam gọi một số nhà sáng tạo chính đến phòng họp để họp, một trong số diễn viên chính Tô Thiên Bội nhìn thấy Phó Quân Hạo đi cùng Du Giai Ý thì không giấu giếm mà trợn mắt với vẻ mặt ghét bỏ.
Cô ấy nắm lấy cánh tay của Du Giai Ý và nhỏ giọng châm biếm Phó Quân Hạo: "Bây giờ cậu đi đâu anh ta đi theo đấy"
Nói đến chuyện này Du Giai Ý lại thấy đau đầu: "Cậu nghĩ tớ nên làm gì?"
Du Giai Ý thật sự rất bất lực.
Sống sát vách với Phú Quân Hạo nay nếu như công việc cũng liên quan tới nhau thì cô ấy có chạy tới chân trời góc biển cũng không trốn được anh ấy.
Chỗ ở có thể đổi nhưng công việc thì đã ký kết rồi nên không thể đổi trong một chốc một lát được.
"Ôi, làm gì được chứ cứ thuận theo tự nhiên đi" Tô Thiên Bội nhẹ nhàng an ủi cô.
Du Giai Ý thấy chỉ có thể như vậy, nếu không thì còn có thể làm gì nữa?
Sau khi giải quyết xong vấn đề thì Du Giai Ý liền rời khỏi phim trường, Phó Quân Hạo đương nhiên cũng rời đi cùng cô, tài xế của anh ấy đang đợi bên ngoài nên cô ấy chỉ đành lên xe anh ấy.
Hai người vừa lên xe thì điện thoại của Phó Quân Hạo liền vang lên nhưng Phó Quân Hạo không lập tức bắt máy mà hơi nhíu mày nhìn chằm chằm điện thoại, trên mặt lộ ra một chút lạnh lùng.
Du Giai Ý cảm nhận được sự ớn lạnh trên người anh ấy, theo bản năng liếc nhìn điện thoại của anh ấy, tên hiển thị trấn máy là Thẩm Quốc Hùng.
Khi nghĩ đến Thẩm Quốc Hùng thì không thể không nghĩ đến Thẩm An Ngưng, Du Giai Ý liền lặng lẽ nhìn đi chỗ khác.
Du Giai Ý nghĩ rằng đôi khi số phận thật trêu đùa con người.
Thẩm An Ngưng từng dựa vào xuất thân giàu có của mình để chà đạp cô nhưng sông có khúc người có lúc giờ cô ấy dựa vào gia thế Diệp gia ép Thẩm An Ngưng bỏ đi lòng tự trọng mà xin lỗi cô.
Cô ấy thì không sao nhưng Thẩm An Ngưng không biết liệu có bị giọng điệu này ngày đêm làm cho tức mà không ngủ được hay không.
Phó Quân Hạo đã nghe điện thoại nhưng giọng điệu của anh ấy hoàn toàn lạnh lùng và thờ ơ: "Tổng giám đốc Thẩm, chú gọi cháu có chuyện gì sao?"
Kể từ khi Thẩm Quốc Hùng can thiệp vào việc của Thẩm An Ngưng và Du Giai Ý và cùng Thẩm An Ngưng bắt nạt Du Giai Ý ở khắp nơi thì Phó Quân Hạo đã coi Thẩm Quốc Hùng là kẻ địch.
Thử nghĩ nếu Du Giai Ý không có sự đảo ngược thành con gái ruột của Diệp Văn thì bây giờ cô ấy sẽ thảm thế nào?
Bị mắng là có tình cảm với một người lớn tuổi như Diệp Văn đã gây tổn thương lớn đến thế nào đối với một cô gái.
Du Giai Ý không chỉ mất đi danh tiếng mà còn mất cả sự nghiệp.
Tất nhiên ngay cả khi không có sự đảo ngược của Diệp Văn thì anh ấy cũng không cho phép cha con nhà Thẩm Quốc Hùng bắt nạt Du Giai Ý đến mức rơi vào tình cảnh thảm như vậy.
Trước đây anh ấy đã quá mù quáng khi coi Thẩm An Ngưng là một tiểu thư hiền lành nên đã làm tổn thương Du Giai Ý sau này anh ấy sẽ không như vậy nữa, nếu Du Giai Ý xảy ra chuyện gì thì anh ấy nhất định sẽ đứng ra bảo vệ cô ấy sớm nhất có thể.
Giọng điệu của Thẩm Quốc Hùng vẫn dịu dàng như cũ, giống như anh và ông ta không hề có sự hiềm khích trước đó, như thể vẫn là vị trưởng bối có quan hệ tốt với ba mẹ anh ấy vậy: "Nghe nói cháu đi công tác về rồi, tối nay cùng ăn cơm nhé?"
"Vâng" Phó Quân Hạo vui vẻ đồng ý.
Phó Quân Hạo biết rằng nếu Thẩm Quốc Hùng chủ động đến tìm anh ấy thì nhất định là đã có chuyện.
Anh ấy muốn xem xem Thẩm Quốc Hùng còn thủ đoạn hèn hạ nào nữa không.
Chỉ là Phó Quân Hạo không ngờ rằng Thẩm Quốc Hùng lại lấy thóp của ba mẹ anh ấy mà anh ấy đang nắm giữ để uy hiếp.
Trong căn phòng đầy khói thuốc sắc mặt của Phó Quân Hạo từng chút tối sầm lại khi nghe Thẩm Quốc Hùng kể lại chuyện cũ.
Thẩm Quân Hùng nói: "Năm đó ba cháu quen một cô gái ở đại học, hai người yêu đến chết đi sống lại, cô gái đó còn mang thai con của ông ấy, có thể tưởng tượng được lúc mẹ cháu làm loạn muốn ba cháu cắt đứt với cô gái kia thì ba cháu đã khó khăn như thế nào."
"Nhưng sau đó, để không làm ầm ĩ lên ông ấy vẫn quyết định cắt đứt quan hệ và nói chuyện ổn thỏa với cô ấy, ông ấy sẽ chi ra một khoản tiền lớn để cô ấy cam kết cắt đứt hoàn toàn."
"Vốn dĩ sự việc đã kết thúc ở đây nhưng mẹ cháu không cam tâm nên lại tới trường tìm cô gái đó gây chuyện, cô gái đó về sau không chịu được sự chỉ trỏ bịa đặt của bạn học nên đã nhảy lầu tự tử.
Tay Phó Quân Hạo giữu chặt mép cốc.
Anh ấy chỉ biết rằng ba anh ấy có một người phụ nữ xinh đẹp bên ngoài, anh cũng biết vì người phụ nữ đó mà ba anh suýt ly hôn với mẹ anh nhưng anh không biết sau đó còn xảy ra án mạng và mẹ anh là người đổ thêm dầu vào lửa khiến chuyện đó xảy ra.
Thẩm Quốc Hùng liếc nhìn khuôn mặt khó coi của anh ấy tiếp tục chậm rãi nói: "Chuyện này bị làm ầm lên rất lớn, ba mẹ cô gái đó từ quê lên và nói rằng ba mẹ cháu ép chết người"
"Chuyện này ba cháu là người sai trước, khi theo đuổi cô gái đó thì nói dối là đã ly hôn lừa dối người ta, về sau khi người ta đã thỏa thuận chia tay xong mẹ cháu cũng không nên đến làm loạn khiến ai nấy đều biết, gián tiếp ép người ta chết"
"Cháu không có hứng thú với quá khứ của họ." Phó Quân Hạo nghe Thẩm Quân Hùng nói đến đây thì lạnh lùng ngắt lời ông ta, sau đó trực tiếp hỏi thẳng Thẩm Quốc Hùng: "Vậy nên chú lấy chuyện này ra để gây khó dễ cho cháu?"
Huống hồ đây thật sựu có thể coi là một vụ bê bối.
Thẩm Quốc Hùng cười một cách giả tạo: "Sao có thể nói là làm khó dễ cháu chứ? Chú chỉ đang nói với cháu về lợi và hại của việc này thôi"
"Năm cô gái đó nhảy lầu đã gây ra một chấn động lớn, suýt chút nữa thì các phương tiện truyền thông đã phơi bày sự thật, là chú đã sử dụng tất cả các mối quan hệ ngăn chặn việc này trong một đêm"
"Nếu không một khi những việc mà ba mẹ cháu làm bị lộ sẽ ảnh hưởng rất lớn đến Phó gia"
Ngụ ý là dù đã qua nhiều năm nhưng nếu chuyện này bị phanh phui thì nó vẫn sẽ ảnh hưởng rất lớn đến Phó thị và còn có các tác động tiêu cực khó mà lường trước được.
Phó Quân Hạo thừa nhận khi biết chuyện năm xưa che giấu một mạng người thì trong lòng anh cũng có chút bàng hoàng.
Nhưng anh ấy nhanh chóng bình tĩnh lại và nhanh chóng phân tích mục đích của Thẩm Quốc Hùng: "Nếu cháu không hợp tac với chú thì chú sẽ vạch trần? Sau đó hủy đi Phó thị?"
"Chú nhìn Diệp Văn không thuận mắt, hiện tại chỉ có sự hợp tác của chúng ta mới là cách tốt nhất để giải quyết ông ta" Thẩm Quốc Hùng buông lỏng tay nói một cách không kiêng nể gì như thể ông ta chắc chắn rằng Phó Quân Hạo sẽ đồng ý.
Phó Quân Hạo cười khẩy, không nói tới việc Thẩm Quốc Hùng đối phó với Diệp Văn chỉ vì lợi ích của bản thân, hành vi này khiến anh ấy rất khinh thường.
Chỉ cần nói đến việc Diệp Văn là ba ruột của Du Giai Ý thì anh ấy đã có hàng vạn lý do để từ chối Thẩm Quốc Hùng.
Đùa gì chứ anh ấy hiện tại đắc tội ai cũng không thể đắc tội Diệp Văn.
Thẩm Quốc Hùng bỏng bị thương chứ không phải não, vì vậy tại sao lại lôi anh ấy đối phó với ba vợ tương lai?
Phó Quân Hạo trước đây quả thực chưa từng quan tâm Du Giai Ý nhưng bây giờ anh ấy cũng thực sự coi cô ấy là người quan trọng nhất.
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất