"Anh đang làm gì vậy?" Du Giai Ý giơ tay đẩy điện thoại của Phó Quân Hạo sau đó ngòi thẳng dậy hạ giọng hỏi Phó Quân Hạo. 

Phó Quân Hạo không che giấu ý đồ của mình, anh nhìn cô bằng ánh mắt xa xăm nói: "Vừa rồi thấy em ngủ rất đẹp nên đã chụp lại" 

Phó Quân Hạo nói sự thật nhưng Du Giai Ý cảm thấy nổi da gà khắp người. 

Cô ấy thật sự không quen với bộ dạng nói lời đường mật của Phó Quân Hạo. 

Trong lòng Du Giai Ý thì Phó Quân Hạo là một người lạng lùng không giỏi ăn nói không chỉ không giỏi ăn nói mà còn không biết nói nhẹ nhàng, lời đường mật thì càng không thể. 

Cô cảm thấy khó chịu lên án anh ấy: "Anh xóa nhanh đi, anh đang xâm phạm quyền chân dung của tôi!" 

Khi Du Giai Ý vừa nghĩ đến việc Phó Quân Hạo lưu ảnh cô ấy ngủ trong điện thoại liền thấy người không khỏe, anh ấy thật sự chưa yên tĩnh được giây phút nào. 

Trước lời buộc tội của cô Phó Quân Hạo hơi nheo đôi mắt sâu thẳm và uể oải nói: "Nếu như anh không nhớ nhầm thì trên Facebook em có đăng ảnh chụp bóng lưng anh mà chưa được anh đồng ý" 

Du Giai Ý bị anh ấy làm cho không nói lên lời, cô ấy không ngờ anh ấy lại lấy cái đó ra chặn họng cô ấy. 

Ngay khi cô đang không biết nói gì thì anh ấy lại nhướn mày bất mãn phàn nàn: "Anh đây là còn giữ lại tự mình thưởng thức còn em thì là để toàn bộ người trên mạng ngắm thân hình của anh" 

Du Giai Ý lúng túng và bị động, đấu khẩu với Phó Quân Hạo căn bản không có ai là đối thủ. 

Không đủ tự tin yêu cầu anh xóa ảnh cô chỉ còn cách quay mặt đi, nhỏ giọng châm biếm anh: "Phó Quân Hạo tại sao tôi chưa từng phát hiện ra anh là người có thù tất báo. 

Bây giờ Phó Quân Hạo không nói lên lời, ai có thù tất báo, anh ấy không muốn xóa ảnh cô ấy nên mới lấy chuyện trước đây ra chặn họng cô ấy không ngờ rằng lại bị gắn cho cái danh có thù tất báo. 

Nhớ lại những lời nói dịu đang của cô ấy với Hà Vĩ Niên thì Phó Quân Hạo không nhịn được nói: "Bây giờ em nhìn anh chỗ nào cũng không thuận mắt, mỗi lời nói, mỗi việc tôi 

làm đều sai" 

Du Giai Ý nhìn anh ấy với vẻ hoài nghi, lời nói của anh không giống như những lời uất ức buồn bã thông thường. 

Anh ấy chụp lén cô ấy nhưng lại cảm thấy oan ức? 

Không muốn để ý đến anh ấy chút nào nữa, Du Giai Ý tiếp tục dựa vào ghế ngủ tiếp nhưng lần này cô ấy lấy áo khoác ra che hết mặt mình để xem anh ấy còn có thể chụp được gì nữa. 

Phó Quân Hạo bị bộ dạng của cô ấy làm cho tức đến bật cười, cô ấy cũng rất ấu trĩ. 

Xuống máy bay lấy hành lý, Du Giai Ý vẫn tự đẩy hành lý và bước đi nhanh chóng. 

Có lời nhắc nhở của Tô Thiên Bội trước đó chuyến đi lần này cô ấy mang cho mình đầy đủ trang bị, bao gồm kính râm khẩu trang và cả mũ chùm đầu có vành lớn nên không có ai có thể nhận ra cô ấy. 

Du Giai Ý đi nhanh như vậy là vì muốn thoát khỏi Phó Quân Hạo. 

Cô ấy không muốn xuất hiện cùng một lúc với Phó Quân Hạo ở nơi đông người nhưng đáng ghét là dù cô ấy có đi nhanh đến đâu thì anh ấy vẫn chậm rãi bước đôi chân dài giữ khoảng cách với cô ấy ở phía sau. 

Thấy cô ấy sắp ra khỏi sân bay anh ấy nói với giọng trầm: "Đi xe anh cùng về không?" 

Hai người họ là hàng xóm, anh ấy có tài xế đến đón nên đưa cô ấy về cùng cũng hợp lý. 

Du Giai Ý đầu cũng không ngoảnh lại nói: "Không cần, tổng giám đốc Chung tới đón tôi." 

Phó Quân Hạo: "... 

Tâm trạng của anh ấy rất buồn phiền, khi ở Hải Bắc có Hà Vĩ Niên, vừa xuống máy bay thì lại có Chung Bảo Nam khiến anh ấy càng bực. 

Cô ấy kính nghiệp vậy sao? Vừa xuống máy bay không nghỉ ngơi liền tới phim trường? 

Không có chút do dự anh ấy liền nói: "Anh cũng đi xem" 

Anh ấy là nhà đầu tư cho bộ phim này vì thế anh ấy đi xem cũng không trách được. 

Nhưng Du Giai Ý rất đau đầu: "Tổng giám đốc Phó, anh không cần tự mình làm những chuyện vặt vãnh như vậy." 

Chung Bảo Nam tuy lần đầu làm đạo diễn nhưng có nhiều năm kinh nghiệm quay phim cho các diễn viên tại phim trường và từ giọng điệu của Chung Bảo Nam trong điện thoại thì vấn đề cũng không phải quá nan giải, không đến mức phải kinh động đến nhà đầu tư lớn như Phó Quân Hạo. 

Phó Quân Hạo chính là cố tình đi theo cô ấy không rời nửa bước. 

"Không sao, đi xem một chút cũng được" Phó Quân Hạo trả lời theo kiểu không cho phép từ chối. 

Hai người nói chuyện xong thì cũng đi ra khỏi sân bay, lúc này xe của Chung Bảo Nam đúng lúc chạy tới. 

Sau khi kéo cửa sổ xe xuống nhìn thấy Phó Quân Hạo, Chung Bảo Nam rất ngạc nhiên: "Tổng giám đốc Phó?" 

Chung Bảo Nam hoàn toàn không biết rằng Phó Quân Hạo sẽ về cùng Du Giai Ý, anh ấy biết Du Giai Ý đi Hải Bắc cũng biết Phó Quân Hạo đi công tác ở New Zealand nhưng không biết khi nào Phó Quân Hạo lại tới Hải Bắc cùng Du Giai Ý về. 

Phó Quân Hạo một tay xách hai hành lý của anh ấy và Du Giai Ý dễ dàng nhét vào cốp xe của Chung Bảo Nam sau đó mới nói với Chung Bảo Nam: "Nghe Du Giai Ý nói phim trường xảy ra vấn đề nên tôi cùng qua đó xem." 

Chung Bảo Nam vốn dĩ định nói không cần anh đích thân đi nhưng nhìn thấy bộ dạng cau mày không nói nên lời của Du Giai Ý nên anh ấy cũng không nói gì thêm, chắc chắn Du Giai Ý đã từ chối đi cùng Phó Quân Hạo nhưng không có tác dụng. 

Chung Bảo Nam cũng đoán được ý đồ của Phó Quân Hạo chẳng qua là muốn đi cùng Du Giai Ý. Nói cách khác là không muốn Du Giai Ý ở một mình với anh ấy. Nên anh ấy không nói gì chỉ mở cửa xe nói: "Vậy thì đi cùng đi" 

Phó Quân Hạo cùng Du Giai Ý lên xe, Chung Bảo Nam chở thẳng hai người đến phim trường, Phó Quân Hạo gọi cho tài xế của mình và bảo tài xế tới phim trường để lúc nữa còn phải đưa anh ấy và Du Giai Ý về nhà. 

Xe chưa chạy được bao lâu thì Du Giai Ý và Chung Bảo Nam bắt đầu thảo luận về vấn đề kịch bản, Phó Quân Hạo uể oải dựa vào ghế sau, thỉnh thoảng liếc nhìn Du Giai Ý đang nói chuyện rôm rả với Chung Bảo Nam. 

Bởi vì liên quan tới một số sửa đổi nên Du Giai Ý nghĩ ra một đoạn mới hoặc một câu thoại lôi cuốn hơn, nụ cười nở trên khuôn mặt tươi tắn như hoa. 

Phó Quân Hạo nhìn mà thấy rất chướng mắt rồi nghĩ đến cảnh cô ngồi cùng Hà Vĩ Niên trong quán cà phê cả buổi sáng, trong lòng nghĩ không phải cô ít nói mà cô chỉ ít nói trước mặt anh ấy bởi vì không chung tiếng nói. 

Anh ấy không thích văn học kịch, bước chân vào lĩnh vực điện ảnh và truyền hình chỉ là vì lợi ích khổng lồ của ngành này. Hơn nữa anh ấy thường chỉ phụ trách đầu tư còn việc lên kế hoạch cho từng bộ phim đều do cấp dưới của anh ấy đảm nhận. 

Vì vậy có thể hình dung được làm sao mà anh với Du Giai Ý có thể có tiếng nói chung được, chuyên ngành của anh là kinh tế tài chính còn chuyên ngành của cô ấy là văn học. 

Bây giờ nhìn lại anh ấy đã nói gì khi ở bên cô ấy. 

Có vẻ không nói chuyện nhiều, khi ở bên nhau họ làm nhiều hơn nói. 

eyJpdiI6Ik85V3Q3NjRQTTFTeEtOVE9zXC9tVHNRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlVcL1BxdFRvTjNNSzl5bmtFMG5JS1AzV09xNThsQUZDdzZxTGg0REczckRNQ0c1V2ViQ0M1TnJKYzd0VW5FQ1JLUUZ3OFNOcks2bVVEcVwvMTVvY2d3R25OQTlBWEJ1Q3J0MzQ4RmVYVWxjaHUyYmNYb2dKNDU0UmxWcmJlcnFxR21FWG9tWFJsSlMrb21tXC80Y08yTVk3bjY1Qjc2cXNxNVdtQXZWWWx4ZGx4d1lZM0VoVEtteXRmYkR2MjNIaGI4Rkp2UDlqOFg5aFJ5TUZUWnRlUDM4VmFEU1hZRGdwbWU2Qjh1aW1obW9LVG40NFJBWUhQbzJaN3Y2NFNOY1dOWTFPcTdqVzVkUkU3MFwvMEtQXC9xRUVcL3VEOWUxWGJVUjF1XC9kZmhZeXBKU0xHWnh3bkoxek5SWEJUeENTTTY3RDh6YzFFWjF2SWc4VWpWWXBIb2xXZUlvNlpXdkIrYkZ3MWh3TEV3Y3psbFRUSkdMWE16Rmg2aHJBQ2dDYUh2bnZFY1pvK1hEU0U2R0dGM09XT1pKTkxqYmhcLzJZZUswQWFZbGRlS2MwRkFLaDNOOENpMFFiS0pGak1BTE9NQmRTdW1ZRFFUdUhQUnU4Uk5aQmRZMmdNaVM5blNyR2FMZjlyWFVmVHBPZE5HT3V0M2NYTVVQUUpvS09HR2RuOUQ2R285bkxCK20xeDY1eksrZWhXRkJkeUVCVmRCcXFRTGRLYUxYXC9pY3MyUys5elVYRGNyOGNSRXJWNW1ldk1kZ2JFdmVhTnZKRDFqdTBnTGtIbGFDYzUyMURTZWcxSEY0NjBvclIyaUl1XC84RjQ1bUJFNmV2QTVzNEtmV1AwcVVhOUY0ekQ4IiwibWFjIjoiNGNhNzY0NjAyOGU1YmUzZDM4NzQ2NzBjNjc1NDZkNmMzYTliNDA2NjViZGU3YWZhMThlNTE1YmJiNzZhYWE0YyJ9
eyJpdiI6ImZub2FCbUgyS2pENDRjS0I0VFpubHc9PSIsInZhbHVlIjoiZEptVE9uYldsNVk5cVRQY1dNZ1o2SUxtQVNqYVJcLzIzQjRCSVo2NFJoNVJHMWQ3UGpRUjI0cUxTMmVaVFplWFFiT0xYNWQyNGFzQ3Noa3lZWGVjKyt2VG9rSWJEUG5GbWRycXNwZkplMDJ2MDh1dXc0ZVB1V3hGbFhKUVNCSGUzcTJFQmdubjBsT0JDOTFiYTZnZnY5eWVTa05nMWEyTW04cG83aDFpNDVDeWF0M0xHQzRESitXSzU1MkNNR0IrWWsyajZIWUtCeDBjdkpsVFRCeGFaQzNNXC80Q0M0S0diSWNSTENKWGFTT01Ubk5iMnhiRWJscUVsZEJBTjFXVDFEcGk3WmRFN0lNTlVTb3ZLZHhHSG1zQT09IiwibWFjIjoiNWMyMjU2YTBiMmZjMTc4MmExMjBiMTE3ZmI4ZDhkYzRiNjg2MzkyNjU2MDY4MGY3N2U0MWMxNjFmNTlhOWIzYSJ9

Anh nhìn ra ngoài cửa sổ nghiến răng nghiến lợi, nếu cứ tiếp tục như vậy sớm muộn gì anh cũng gặp chuyện không hay.

Ads
';
Advertisement
x