Phó Quân Hạo tuy ở nước ngoài xa xôi, nhưng không ảnh hưởng anh biết được những chuyện trong nước này, hơn nữa anh cũng vừa nhìn một cái liền nhìn ra, đây chắc chắn là Thẩm An Ngưng chỉ đạo đằng sau.
Mặc dù chuyện này là nhằm đến Tô Thiên Bội chứ không phải Du Giai Ý, nhưng mục đích căn bản của Thẩm An Ngưng vẫn là phá huỷ Du Giai Ý, nếu dư luận về "Dung Phi Truyện" bị ảnh hưởng, sẽ không phải là một chuyện tốt đối với con đường tương lai của Du Giai Ý.
Dịch Thần Hạo cà khịa ở trong nhóm chat của bọn họ: "Lão Phó, cậu nói cậu lúc đầu sao lại nhìn trúng Thẩm An Ngưng chứ, lúc các người ở bên nhau, cậu không phát hiện ra những tâm tư này của cô ta?"
Phó Quân Hạo còn đúng là không phát hiện, bởi vì lúc anh và Thẩm An Ngưng ở bên nhau Thẩm An Ngưng thể hiện rất phóng khoáng hiểu chuyện, hơn nữa lúc đó bọn họ kết giao cũng không có bao nhiêu thân mật.
Nếu như suốt ngày sống chung sớm chiều bên nhau mà nói, nói không chừng anh có thể dần dần phát giác được Thẩm An Ngưng một mực luôn là giả tạo, nhưng lúc đó anh cùng Thẩm An Ngưng cũng chỉ là gặp mặt ăn bữa cơm, thỉnh thoảng cùng tham dự tiệc rượu hoặc đánh golf, cưỡi ngựa thôi.
Khi đó anh chỉ cảm thấy ở chung với Thẩm An Ngưng rất vui vẻ, bởi vì những môn mà anh thích Thẩm An Ngưng đều có thể làm bạn cùng anh, những cái khác, anh cũng chưa từng nghĩ nhiều.
Giang Thượng Minh sâu xa lên tiếng trong nhóm: "Mình cảm thấy cậu nên điều tra một chút xem lúc đầu Thẩm An Ngưng làm thế nào mà ngồi tới bên cạnh cậu, theo như tâm cơ của cô ta, tôi cứ luôn cảm thấy cô ta tiếp cận cậu là cố ý đấy"
"Thậm chí cậu cũng có thể điều tra một chút quá khứ hồi du học ở nước ngoài của Thẩm đại tiểu thư, cô ta hồi trước không phải vẫn luôn ở nước ngoài sao, sao đột nhiên lại về nước chứ? Còn vừa khéo tham gia dạ tiệc rồi ngồi ở bên cạnh cậu, còn trùng hợp được đến mức ấy sao?"
Dưới sự nhắc nhở của Dịch Thần Hạo và Giang Thượng Minh, Phó Quân Hạo nhíu mày nói: "Xác thực là nên điều tra một chút.
Nếu như Thẩm An Ngưng là thật sự có mục đích mà tiếp cận anh, vậy sự áy náy và hối hận của anh với Du Giai Ý có lẽ lại phải tăng thêm một tầng rồi.
Phó Quân Hạo ở New Zealand ba ngày, một lần cũng không thể thành công gọi video với Du Giai Ý.
Cô mỗi lần đều không nhận, bảo anh có việc thì gửi tin nhắn hoặc tin nhắn thoại, hoặc là dứt khoát trực tiếp gọi điện thoại, Phó Quân Hạo tức đến không xong, nhưng lại không làm gì được người ta cả.
Anh bây giờ không phải là người gì của cô, cùng lắm chỉ là một người hàng xóm, một cấp trên trong công việc, không có bất kỳ lý do gì buộc cô phải gọi điện video với anh. Tâm tình của Phó Quân Hạo vốn dĩ đã đủ nôn nóng rồi, ngày đó Chu Bảo Khiết gửi tin nhắn cho anh: "Ông chủ, hôm nay tôi đến trường quay "Dung Phi Truyện" nhìn một chút, chụp được mấy bức ảnh"
Bởi vì Phó Quân Hạo không ở Giang Thành, cho nên liền do Chu Bảo Khiết đại diện nhà đầu tư Phó Thị đi đến hiện trường.
Chu Bảo Khiết ngay sau đó liền gửi ảnh chụp cho Phó Quân Hạo, trong ảnh Chung Bảo Nam với Du Giai Ý ngồi cùng một chỗ ghé vào rất gần, hai người đang xem cảnh quay vừa quay trong máy quay, sau khi xem xong hai người lại ngồi ở đó nói chuyện.
Phó Quân Hạo vừa nhìn thấy khoảng cách giữ hai người, bình giấm trong lòng liền bị đánh đổ.
Chu Bảo Khiết liền đoán được tâm tình của ông chủ nhà mình, rất nhanh lại gửi tin nhắn đến: "Ông chủ, tôi gửi cho anh mấy tấm ảnh này, chỉ là muốn nói cho anh biết một chút, về sau áng chừng hình ảnh kiểu này sẽ có rất nhiều, xin anh hãy bình tĩnh"
Chung Bảo Nam là đạo diễn, Du Giai Ý là biên kịch, tuy Du Giai Ý là biên kịch sau khi giao bản thảo xong gần như không cần đến trường quay, nhưng vì Chung Bảo Nam rất tôn trọng ý kiến của biên kịch như Du Giai Ý, cho nên thường xuyên gọi điện thoại nói chuyện với Du Giai Ý, mà Du Giai Ý có thời gian liền sẽ đi trường quay.
Một bộ phim truyền hình quay chụp phải đến mấy tháng, cho nên Chu Bảo Khiết mới phải tiêm mũi dự phòng trước cho ông chủ nhà mình.
Phó Quân Hạo giơ tay kéo kéo cà vạt của mình, thật mịa nó phiền lòng, lúc đầu anh không nên đồng ý để Chu Bảo Nam tự mình làm đạo diễn cho "Dung Phi Truyện", dù cho Du Giai Ý đã chính miệng thừa nhận cô hiện giờ không có quan hệ gì với Chu Bảo Nam rồi, nhưng tâm tư ái mộ của Chu Bảo Nam với Du Giai Ý vẫn không bớt đi chút nào.
Nhìn coi ánh mắt anh ta nhìn Du Giai Ý, tâm tư của anh ta căn bản là không giấu được.
Phó Quân Hạo có loại xúc động muốn lập tức mua vé máy bay về nước, nhưng hạng mục mà anh đang đàm phán bên này lại có tiến triển mới, anh đi không được, vì vậy chỉ có thể nhìn mấy bức ảnh đó mà âm thầm nghiến răng.
Lại qua một ngày, Dịch Thần Hạo tag anh trong nhóm, giọng điệu trịnh trọng: "Lão Phó, tôi cảm thấy... cảnh ngộ của cậu quả thực có chút nguy hiểm"
Phó Quân Hạo tâm tình cực kém trả lời anh ta: "???"
Dịch Thần Hạo nói: "Du Giai Ý mấy ngày này đi Hải Bắc rồi, cậu có biết không?"
"Không biết." Nói đến chuyện này Phó Quân Hạo lại nổi cơn tức, kể từ khi anh đến New Zealnd, liền chưa từng chính thức liên lạc được với Du Giai Ý qua, cho nên anh đương nhiên cũng không biết Du Giai Ý đã đi Hải Bắc.
Dịch Thần Hạo dù đã cảm nhận được tâm tình hỏng bét của Phó Quân Hạo, nhưng vẫn căng da đầu nói: "Nhà họ Diệp ở Hải Bắc tổ chức một bữa tiệc trọng thể cho cô ấy, coi như là tiệc nhận thân, mời rất nhiều khách khứa, trong số đó không khỏi có rất nhiều thanh niên tài tuấn của các danh môn ở thủ đô"
"Tại sao lại mời đám người này, mục đích của nhà họ Diệp cậu cũng rõ đi?" Dịch Thần Hạo hỏi Phó Quân Hạo một câu như vậy.
Phó Quân Hạo đương nhiên rõ, biến tướng sắp xếp xem mắt cho Du Giai Ý chứ gì.
Dịch Thần Hạo nói xong gửi lên trong nhóm một bức ảnh, là hình ảnh Du Giai Ý và một người đàn ông trẻ tuổi đeo kính gọng vàng đi ra từ trong quán cà phê.
Hải Bắc đã vào thu, thời tiết xanh thẳm trong trẻo, lá vàng đầy đất tăng thêm vài phần lãng mạn cho hoàn cảnh xung quanh.
Hình ảnh Du Giai Ý và người đàn ông trẻ nọ đứng ở cửa quán cà phê nói cười rất tương xứng mát mắt, cô mặc áo len rộng rãi dày dặn, trên cổ quàng một chiếc khăn rất giữ ấm, càng hiển lộ vẻ thanh tú động lòng người của cô.
Người đàn ông trẻ nọ ăn mặc lại là một thân theo phong cách lịch thiệp, bộ vest gi-lê ba món, phối hợp với cặp kính gọng vàng của anh ta, giống như là quý công tử trong truyện tranh.
Phó Quân Hạo nhìn hình ảnh trong ảnh chụp, đáy lòng ngay lập tức hạ quyết định, lập tức đặt vé về nước, còn phải trực tiếp đi Hải Bắc.
Dịch Thần Hạo tận chức tận trách tiếp tục giới thiệu: "Vị ở trong ảnh này, nghe nói là một vị thanh niên tài tuấn mà trên dưới nhà họ Diệp đều rất hài lòng, quan to ba đời, bản thân anh ta làm việc ở Bộ Văn hoá, cậu nói Diệp tiên sinh có độc ác không, đặc biệt sắp xếp một người cực kỳ có tiếng nói chung với Du Giai Ý để cô ấy làm quen, hai người này ngồi trong quán cà phê cả một buổi sáng, nói chuyện phải nói là hợp gu nha"
Tâm tình của Phó Quân Hạo vốn đã tệ lắm rồi, bị những lời này của Dịch Thần Hạo nói cho tới chỉ cảm thấy đầu quả tim trực tiếp bốc lửa.
Ngọn lửa hoảng loạn bất an, như thể một giây sau Du Giai Ý liền cùng người đàn ông trẻ này tu thành chính quá rồi không bằng.
Không nhịn được, anh cà khịa Dịch Thần Hạo nói: "Tôi cảm thấy cậu có thể đi làm thám tử được rồi"
Dịch Thần Hạo tìm hiểu được tỉ mỉ như vậy, còn không phải có thể làm thám tử rồi sao?
Dịch Thần Hạo bất mãn vì mình phản bác: "Đây là một người anh em ở thủ đô của tôi nói cho tôi biết, tôi có lòng tốt nói lại với cậu, cậu còn châm biếm tôi"
"Tôi quay về liền đây" Phó Quân Hạo trả lời Dịch Thần Hạo một câu như vậy xong, bèn cầm lấy điện thoại bắt đầu đặt vé.
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất