Gần đây ngày tháng của Thẩm Quốc Hùng trôi qua rất không tốt, đầu tiên là vết bỏng trên chân ông ta khiến ông ta đau không muốn sống, vết thương do bỏng thực sự rất giày vò người, đặc biệt là ngứa ngáy lúc mọc da non, nhưng lại không thể gãi.
Kế đến, ông ta đúng như dự đoán bị người phía trên hung hăng giáo huấn một trận.
Ông ta theo nghề bao nhiêu năm nay đây là lần đầu tiên bị mặt xám mày tro, tức đến mức Thẩm Quốc Hùng muốn nổi điên.
Ông ta chỉ hận mình không thể leo được lên vị trí cao hơn, không có quyền thế lớn hơn, thế mà lại không tranh được một ngụm khí cho con gái của mình.
Nhưng ông ta đã hoàn toàn quên mất, ân oán lần này của Thẩm An Ngưng và Du Giai Ý, hoàn toàn là bởi vì Thẩm An Ngưng bỉ ổi đạo văn của Du Giai Ý mà nên, ông ta chỉ nhìn thấy con gái của mình bị cưỡng ép nhận lỗi với Du Giai Ý.
Thư phòng nhà họ Thẩm.
Lâm Thục Dao nhíu mày hỏi Thẩm Quốc Hùng: "Vậy chúng ta bây giờ phải làm thế nào? Tôi thấy gần đây cảm xúc của An Ngưng vẫn luôn không ra sao cả"
Ngày đó Thẩm Quốc Hùng bị bỏng xong rống giận một trận với Thẩm An Ngưng, Thẩm An Ngưng mấy ngày liền đều không về nữa, vẫn luôn giận dỗi với Thẩm Quốc Hùng, Lâm Thục Dao gọi điện thoại dỗ dành Thẩm An Ngưng mấy lần, Thẩm An Ngưng đều không để ý.
Sắc mặt Thẩm Quốc Hùng âm trầm: "Tôi thấy... nhất định phải kéo Phó Quân Hạ qua đứng chung chiến tuyến với chúng ta, chỉ có như vậy, mới có thể hung hăng trả đũa tên họ Diệp kia cùng với đứa con gái đó của ông ta"
Ví dụ như, để Phó Quân Hạo đá Du Giai Ý ra khỏi hai bộ phim mà anh đang đầu tư, ví dụ như, để Phó Quân Hạo giải trừ hợp đồng với Diệp Văn.
Tuy Diệp Văn không thiếu tiền, Du Giai Ý cũng không thiếu hai phần công việc này, nhưng như vậy cũng coi như có thể làm cho Diệp Văn và Du Giai Ý khó chịu.
Mà như thế, Phó Quân Hạo với Du Giai Ý kia liền triệt để hạ màn, không cần biết Phó Quân Hạo đối với Du Giai Ý thâm tình đến đâu, nhưng nếu anh đã chống đối với Diệp Văn,
Du Giai Ý sao lại có thể cân nhắc đến Phó Quân Hạo.
Một mũi tên trúng hai con chim, sao lại không vui vẻ mà làm?
Lâm Thục Dao nghe Thẩm Quốc Hùng nói như vậy, đáy mắt đột nhiên xẹt qua một tia kinh ngạc: "Ý của ông là, muốn dùng chuyện năm đó của Phó Thanh Trung và Đổng Thư Nhã để bắt bí cậu ta?"
Nếu không phải vậy, theo như thái độ hiện giờ của Phó Quân Hạo, là mãi mãi không thể nào đứng chung một chiến tuyến với bọn họ, anh không giúp Diệp Văn và Du Giai Ý cùng đối phó với bọn họ liền không tệ rồi.
Thẩm Quốc Hùng cười lạnh gật đầu: "Nếu cậu ta đã không biết tốt xấu, vậy thì đừng trách tôi bỉ ổi vô tình"
"Chuyện năm đó Phó Thanh Trung và Đổng Thư Nhã gây ra nếu bị truyền ra, mặt mũi nhà họ Phó liền mất hết, Phó Thị lại càng ăn đủ, tôi lại không tin Phó Quân Hạo không thoả hiệp"
"Đến lúc đó để Phó Quân Hạo hất cẳng Du Giai Ý kia ra, tốt nhất là có thể ép Du Giai Ý triệt để rời khỏi Giang Thành, cơn giận của An Ngưng liền sẽ xuôi thôi"
Lâm Thục Dao lại hỏi: "Vậy đến lúc đó đuổi Du Giai Ý đi rồi, còn để Phó Quân Hạo cưới An Ngưng không?"
"Cưới chứ, sao lại không cưới" Thẩm Quốc Hùng càng nghĩ càng cảm thấy kế hoạch của mình hoàn mỹ, giống như Phó Quân Hạo đã hoàn toàn bị ông kiểm soát vậy.
"Chỉ cần Phó Quân Hạo nghe theo chúng ta, chúng ta không chọc thủng những chuyện kia của ba mẹ cậu ta, Phó Thị vẫn là Phó Thị huy hoàng vô hạn của hiện giờ, đến lúc đó cậu ta cưới An Ngưng, hai nhà chúng ta liên thủ, tôi càng có tự tin đối phó với Diệp Văn lần nữa rồi"
Lâm Thục Dao đột nhiên cười lên: "Vậy tôi nói qua cho An Ngưng biết, con bé nhất định sẽ không giận dỗi với ông nữa."
Lâm Thục Dao nói xong liền đứng lên mau chóng đi gọi điện thoại cho Thẩm An Ngưng, Thẩm Quốc Hùng thì híp mắt dựa vào lưng ghế suy nghĩ sâu xa.
Lúc Thẩm An Ngưng nhận được điện thoại của Lâm Thục Dao, đang mang theo Tử Dạ và một đám gọi là chị em thân thiết của mình uống rượu trong quán bar.
Phó Như Ngọc hiện giờ đang bị cấm túc, vì thế cô ta liền tìm bạn bè khác tới tụ hội, hoàn toàn ném Phó Như Ngọc tới chín tầng mây, thậm chí cũng có thể nói, Phó Như Ngọc chết hay sống cô ta cũng không thèm quan tâm.
Hoàn cảnh hiện giờ của Phó Như Ngọc, đối với cô ta mà nói đã hoàn toàn không có giá trị lợi dụng nữa rồi.
Cô ta lúc trước giao hảo với Phó Như Ngọc, không phải vì yêu thích con người Phó Như Ngọc đến đâu, liền cái dáng vẻ không có đầu óc đó của Phó Như Ngọc, chỉ đáng xách giày cho cô ta.
Cô ta là vì muốn kéo gần quan hệ với Phó Quân Hạo còn có Đổng Thư Nhã, mới cố ý trở thành chị em tốt với Phó Như Ngọc.
Dù gì có vài lời cô ta không tiện nói thẳng trước mặt Phó Quân Hạo và Đổng Thư Nhã, liền mượn cái miệng của Phó Như Ngọc truyền đạt giúp cô ta, về sau Phó Quân Hạo cưới Du Giai Ý, lợi dụng Phó Như Ngọc lăng mạ làm Du Giai Ý buồn nôn, cô ta làm tới xuôi gió xuôi nước nhất.
Con ngốc Phó Như Ngọc đó đến bây giờ vẫn còn coi cô ta là bạn gái thân thiết đấy, suốt ngày gửi tin nhắn khóc lóc kể lể với cô ta, hoặc là oán giận Phó Quân Hạo, hoặc là oán giận Đổng Thư Nhã, còn không thì là tâm sự bản thân mình nhớ nhung thế giới bên ngoài đến thế nào.
Thẩm An Ngưng đều lười để ý đến Phó Như Ngọc, tin nhắn mà Phó Như Ngọc gửi đến cô ta nhất loạt không trả lời.
Có lúc Phó Như Ngọc lên án cô ta sao không trả lời tin nhắn, cô ta liền lười nhác trả lời một câu "Xin lỗi vừa rồi đang bận" để gạt đi.
Cùng Thẩm An Ngưng uống rượu có ba người phụ nữ, cộng thêm Thẩm An Ngưng và Tử Dạ, năm người thuê một phòng bao.
Một người phụ nữ trong số đó hỏi Thẩm An Ngưng: "An Ngưng, cậu cũng là người trong giới giải trí chân chính, cậu quen biết biên kịch Du Giai Ý, người mấy ngày trước bị lộ ra là con gái ruột của Diệp Văn đi?"
Chuyện Du Giai Ý là vợ trước của Phó Quân Hạo, Thẩm An Ngưng trước giờ chưa từng nhắc tới với bất kỳ một người nào bên cạnh, bởi vì cô ta không cách nào nói.
Khi đó Du Giai Ý chỉ là cô bé Lọ Lem thôi, cô ta dù sao cũng không thể nói là mình bị loại phụ nữ như Du Giai Ý cướp đàn ông đi?
Như vậy thì cô ta quá mất mặt đi.
Đối với chuyện Phó Quân Hạo đột nhiên kết hôn còn cưới người khác, cô ta giải thích với những người này là Phó Quân Hạo vì bệnh tình của ông nội anh không thể không cưới, anh đối với người vợ đó không có bất kỳ tình cảm gì.
Cô ta chỉ có thể dùng cách này để không ngừng tìm lại mặt mũi cho chính mình.
Thẩm An Ngưng vừa nghe thấy cái tên Du Giai Ý này tâm trạng tốt thoắt cái hoàn toàn không còn, nhưng vẫn duy trì nụ cười ngoài mặt nói: "Làm sao đột nhiên lại nhắc đến cô ta?"
Người phụ nữa kia nói: "Nếu cậu có quen biết, ngày khác hẹn cô ấy cùng ra ngoài chơi đi, để bọn mình cũng làm quen với cô ấy một chút"
Một người phụ nữ khác xán đến cười nói: "Đúng vậy nha, đó là con gái nhà họ Diệp ở thủ đô đấy, làm tốt quan hệ với cô ấy tóm lại là không sai đâu."
Những người này chỉ cho rằng tâm tư của Thẩm An Ngưng cũng giống như các cô, sẽ rất muốn kéo gần quan hệ với Du Giai Ý.
Nào biết đâu đáy lòng Thẩm An Ngưng đã tức tới gần chết, đám người này cũng không khỏi quá nịnh hót đi, nhìn cái bản mặt gấp không chờ nổi muốn làm quen với Du Giai Ý của bọn họ, thật là khiến người lợm giọng.
Tử Dạ ở một bên hoà giải giúp Thẩm An Ngưng: "Tổng giám đốc Thẩm của chúng ta ra mắt khởi điểm liền cao, về sau một đường hot rần rần, Du Giai Ý lúc đó vẫn còn là một biên kịch nhỏ không biết tên đâu, nếu không phải lần này lộ ra chuyện này, tổng giám đốc Thẩm của chúng ta đều không biết trong giới giải trí còn có một biên kịch như vậy"
Sau khi Tử Dạ nói xong, Thẩm An Ngưng rất vui vẻ nhìn cô ta một cái, cảm kích Tử Dạ cứu vãn tôn nghiêm cho cô ta.
Mấy người phụ nữ nọ lúc này mới bừng tỉnh: "Cũng phải nha, Du Giai Ý này trước kia vẫn luôn là kẻ vô danh, cũng chẳng trách cậu không quen biết"
Mấy người tới tấp ghen ghét Du Giai Ý, hai người Thẩm An Ngưng và Tử Dạ chỉ yên tĩnh ở đó nhìn bọn họ ghen ghét, sau đó người nào người nấy nghiến răng nghiến lợi trong lòng.
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất