Chỉ là không ai trong số họ ngờ đến một sự đảo ngược đảo ngược tình thế như vậy. 

Sau khi Diệp Văn tuyên bố rằng ông ấy và Du Giai Ý là cha con ruột, Tử Dạ cũng sững sờ hồi lâu và bên đó thủy quân cũng ngơ ngác, liên tục gọi điện cho cô ta, hỏi phải làm gì tiếp theo. 

Cô ta không còn cách nào khác ngoài việc khiến họ nghi ngờ rằng kết quả giám định ADN là giả, nhưng ngay sau đó đã bị văn phòng của Diệp Văn đính chính, thậm chí những tài khoản đó còn nhận được thư luật sư nên không dám lên tiếng nữa. 

Không dễ để họ vận hành một tài khoản V có lưu lượng truy cập lớn, nếu tài khoản bị cấm thì sao? 

Tử Dạ đành ra hiệu cho họ chế nhạo Du Giai Ý có được vị trị biên kịch cho cuốn sách mới của Diệp Văn là nhờ quan hệ, không ngờ lại nhanh chóng bị văn phòng tát vào mặt, Tử Dạ hoàn toàn bó tay. 

Cô ta ném mấy chiếc điện thoại đang reo không ngừng sang một bên, đứng dậy, vò đầu bứt tóc như muốn phát điên phòng khách. 

Tại sao lại thành ra thế này? 

Tại sao lại thành ra thế này? 

Du Giai Ý là con gái ruột của Diệp Văn, điều đó không phải có nghĩa là xuất thân của Du Giai Ý rất cao quý sao? 

Nhà họ Diệp ở thủ đô, ai mà không nghe ai mà không biết, là danh gia vọng tộc ai cũng kính nể ba phần! 

Tử Dạ đang muốn phát điên. 

Cô ta luôn không ưa Du Giai Ý, thứ nhất là vì Chung Bảo Nam thích Du Giai Ý, thứ hai là vì cô ta cho rằng Du Giai Ý chỉ là một cô gái có xuất thân tầm thường, không có gì ngoài trẻ trung, xinh đẹp hơn cô ta, chí ít cô ta còn có một gia đình đầy đủ, còn Du Giai Ý chỉ là một đứa được nhận nuôi. 

Vậy tại sao một người như Du Giai Ý được nhiều sự chú ý như vậy, còn cô ta lại chẳng có gì hết. 

Vì không cam tâm, cô ta đối đầu với Du Giai Ý ở khắp mọi nơi. 

Bây giờ Du Giai Ý đã được xác nhận là con gái của nhà họ Diệp, xuất thân cô cao quý hơn cô ta gấp nhiều lần, cô ta không thể diễn tả cảm xúc của mình lúc này. 

Thẩm Quốc Hùng ban đầu đang nhàn nhã uống trà, nhưng khi văn phòng của Diệp Văn tuyên bố Du Giai Ý là con gái ruột của Diệp Văn, ông ta còn đang cầm ấm trà lên để rót cho mình một tách trà. 

Tin tức này khiến ông ta bàng hoàng đến mức không cầm chắc ấm trà trên tay, ấm trà đầy nước trà nóng vừa sôi đổ xuống mu bàn chân vỡ vụn khiến ông ta nhảy cẫng lên vì bỏng rát. 

Lâm Thục Dao nghe thấy tiếng động liền chạy tới, vội vàng kêu người lên giúp ông ta xử lý vết thương ở chân và dọn dẹp bình trà vỡ. 

"Ba!" Cũng ngay lúc này, Thẩm An Ngưng cầm điện thoại gấp gáp chạy xuống lầu. 

Thẩm An Ngưng hoàn toàn không để ý tới chân của Thẩm Quốc Hùng đã bị phỏng, cô ta chạy tới, hai mắt đỏ hoe, lớn tiếng hỏi Thẩm Quốc Hùng: "Chuyện gì đang xảy ra vậy? Du Giai Ý sao có thể là con gái ruột của Diệp Văn?" 

Thẩm Quốc Hùng trên trán toát ra mồ hôi lạnh vì chân bỏng rát, làm sao chịu nổi sự tra hỏi củng Thẩm An Ngưng, lập tức tức giận quát: "Ba làm sao biết là chuyện gì đang xảy ra? Con hỏi ba, ba hỏi ai!" 

Điều mà Thẩm Quốc Hùng đang lo ngay ngáy lúc này chính là một khi chuyện này bị Diệp Văn đổ lên đầu người liên thủ với ông ta ở thủ đô, ông ta sẽ không có kết cục tốt đẹp gì. 

Sao ông ta có thể ngờ tới Du Giai Ý này... hóa ra là con gái ruột của Diệp Văn! 

Nguyên nhân chính là bởi vì Diệp Văn và Thư Hiểu đã kết hôn nhiều năm nhưng vẫn không có con, ai có thể nghĩ rằng Diệp Văn sẽ tự nhiên có một cô con gái. 

Thẩm An Ngưng tinh thần vốn yếu đuối, bị Thẩm Quốc Hùng mắng như vậy, cô ta liền suy sụp bật khóc. 

Cô ta xem trò cười về việc Du Giai Ý bị mắng té tát cả buổi chiều, bây giờ tình tiết đột nhiên bị đảo ngược, lại đảo một bước ngoặt lớn như vậy, Du Giai Ý từ một co nhi thậm chí còn không biết cha ruột của mình là ai, chớp mắt đã trở thành một con kim phượng hoàng xuất thân cao quý, Thẩm An Ngưng suýt nữa lại tức đến ngất xỉu. 

Bàn chân của Thẩm Quốc Hùng bị bỏng nặng, trên mu bàn chân rất nhanh phồng rộp lên đáng sợ. 

Lâm Thục Dao vừa khóc vừa vội vàng gọi bác sĩ riêng đến để xử lý vết thương cho ông ta, cả nhà loạn hết cả lên. 

Chân của Thẩm Quốc Hùng được xử lý xong, Lâm Thục Dao đỡ ông ta nằm xuống giường, trên mạng không còn một ai mắng chửi Du Giai Ý và Diệp Văn, cũng không biết ai là người tiên phong, một đám người lại bắt đầu khen ngợi Du Giai Ý. 

Thậm chí nhờ có làn sóng này, sự nổi tiếng của "Dung Phi Truyện" và cuốn sách mới của Diệp Văn đã tăng lên rất nhiều. 

Thẩm Quốc Hùng tức giận ném điện thoại vào tường, rõ ràng là ván này ông ta thua. 

Thua triệt để, mất cả chì lẫn chài, Du Giai Ý và Diệp Văn không những không bị hủy danh tiếng, mà bản thân ông ta còn bị bỏng, bác sĩ nói chân ông ta cần ít nhất một tháng để hồi phục lại bình thường. 

Đây không phải là điều đáng sợ nhất, mà là điều đáng sợ nhất chính là vết bỏng đau, thấu tận xương, làm cho ông ta cảm thấy đau muốn chết đi sống lại. 

Ít nhất trong một thời gian dài, ông ta không có tâm trạng gây rắc rối cho Du Giai Ý và Diệp Văn, bây giờ ông ta chỉ muốn vết thương của mình nhanh chóng lành lại, không cần phải chịu sự vừa đau lại vừa ngứa này nữa. 

Thẩm An Ngưng lại vẫn nghiến răng nghiến lợi, không cam tâm mà đến bên giường ông ta: "Ba, chúng ta nên làm gì bây giờ?" 

"Còn có thể làm gì được nữa? Bây giờ chân ba như thế này, con nghĩ ba còn sức mà tìm cách giải quyết cho con sao?" Thẩm Quốc Hùng to tiếng mắng Thẩm An Ngưng. 

Thẩm An Ngưng cắn chặt môi, hậm hực nhìn Thẩm Quốc Hùng một hồi, sau đó xoay người chạy ra ngoài. 

Có lẽ là bởi vì lần này cô ta quá mong chờ Du Giai Ý bị hủy hoại, Thẩm An Ngưng căn bản không thể tiếp nhận việc tình thế đột ngột xoay một trăm tám mươi độ như thế này. 

Hơn nữa, cô ta luôn tự mãn về việc gia thế của mình cao quý hơn Du Giai Ý, nhưng bây giờ Du Giai Ý đã trở thành con gái ruột của Diệp Văn, gia thế của cô hoàn toàn có thể đè bẹp cô ta... 

Thẩm An Ngưng nằm trên giường khóc lóc không dứt, cô ta vẫn không chịu tiếp nhận sự thật bản thân đã thất bại thảm hại. 

Khuôn mặt của Đổng Thư Nhã ngay lập tức tái nhợt, Du Giai Ý là con gái ruột của Diệp Văn sao? 

Bà ta vẫn luôn coi thường xuất thân của Du Giai Ý và luôn cảm thấy Du Giai Ý không xứng với con trai mình, còn bây giờ... 

Đổng Thư Nhã tay cầm điện thoại thẫn thờ ngồi trên ghế sô pha, trong đầu không ngừng nhớ lại việc mình những năm qua đã đối xử với Du Giai Ý như thế nào. 

Đổng Thư Nhã là một người theo chủ nghĩa quyền lực, chỉ cần đối phương mạnh hơn nhà họ Phó bọn họ, bà ta nhất định sẽ lập tức cúi đầu, chỉ là nhà họ Phó bọn họ đã rất nổi tiếng ở Giang Thành bao năm qua, bà ta còn chưa phải nể sợ bất cứ ai. 

Đổng Thư Nhã nhớ lại lần đầu tiên gặp Du Giai Ý, không đúng, chính xác là bắt đầu từ khi bà ta biết con trai mình có quan hệ thể xác với Du Giai Ý và bị Du Đình Trọng và con trai ông ta tìm đến tận nhà, hôm đó bà ta đã nói rất nhiều lời khó nghe, không biết Du Đình Trọng và con trai ông ta có quay về kể cho Du Giai Ý những lời đó không. 

Kể từ lúc đó, Đổng Thư Nhã chưa bao giờ nói một lời tốt đẹp nào về Du Giai Ý, thậm chí còn sỉ nhục và gây khó dễ cho Du Giai Ý sau khi kết hôn, đã vài lần khiến cô sưng đỏ mắt. 

eyJpdiI6IlI2V2ZKcXd2em5ZYWNxc3lhY0VNWWc9PSIsInZhbHVlIjoiY0N4Mm1QK0xKQ3NMdHVVMllDcDI1TFN6TENDdGtvbVI2ZkJoTFpLbnNSTUdEYThJNWpWNHEycXZBQ1F4cFwvbjJLQXVcL1NCZnQyNkFrVWhBU0VDUnQrdWZud2dPT2FFWWd0Y2JXeHFxS0laZXcxMWJya0xpOFpRcTlIUWZRcW1wXC9CVndSQUoyT3BIVUN6NUExYmp4RDNUOENaam8xMkJUOHZtc2Z1UlA2SEtCVWRxc1lnV0ExdEEzVlkwT0hUOVd3MkR3TGNKaW54MWZvSnRPU2JsKzdpMzRNYlRaRmhqeE9vdkZTWWJvV0t5enUzZWpNRzZQVFRXTHMrSzBuZlBCUlIwZmcwMURBaTdYMW9DdHhZXC9jVWg3bjRCZDVGVitVQlZMVFplXC8ydExHVUc2WUtjU1JmMU1VYVNEYkVOOVU4UnhndTNWYll3OFpYK1dGeVdBTytMYVc1QlhSY3ZXWlMxSUpoWWJsYnd6TVROZnQ5NDZTK0s1S0JRQ2J2UG1TNnFFdGdSa0YwcEtOUjVWVjZlNDVRY3VWb2c1cytmNjduVndIaEt3NjRsXC94UWl6Snp5cDM2TGdkOFwvM085Vkh5TSt6ajVtdmJvYXBVbGg4cWxmeTJJVlhRPT0iLCJtYWMiOiIyOTBkZWYzOGM3NWYxMmZjNGNhYWUxMTI5ZTU0NzcyOWU2Yzg5MTQwYTg3MmVlZjZiYWY4Nzk5NzJjZjc0MTE0In0=
eyJpdiI6IlRmQVEwSWtXNkM1RGVhMGttWXZuVXc9PSIsInZhbHVlIjoiK25xS1dMdjc2ejlEcW1zeW9pRnpiRTQ0eWxcL1FcL0ZhWXRJdWNnUDVNYzZaS3lnV09aZ01rZ3FRUnN0TzZGRWc1NTgyZWtkQUdSRGFcL1pYNDd1R2tjMURmS0ZjdGc2XC9hdUdFRitvWEZDMEpDVXMxejdOYTh4eWxnRDBHQXV3SDVxd3Y0bUV2aktsclJNc2ZuM21BWjZvQU9PeXVvSk1qTytOUUx3dVp3UEN0M2Flc0pDYWZWak5XREJ6RG1JRmF0RnczZ0VkRmNBbkExQUhRZnhmb090Smx0MExxenJ2ZkdDZk5oVFNhQUNCZHlTSHNyRllPM2k2Vk02TVNJOXdXOURQRnNncVBtSW53T3RjMUNtVURXUDdpRUpIem5TVGNCdlppZzc0clBLWjZBWnR4Z2d1Z0NJUmJiZXdtZ0ZFK1RsSHNad2Y3cXdNYjllR0IwN3RLT29zcHg3OXljOU04dDJUeG1cL3dwYkpjUzFxVDB3eFVHb0Q1YXJwUG9hY1lTbjdGY2VxNHVXYVpYWTZ5dUJiRWlRRWZSOUowak1yUktpZWY1TEZNaGdUOHQwRnBLUGpFR3JwOThCbEt3dnFSTjBQY3lOM09CTlE2YVp2MHRJbkxaYUpxWkhmczltcDJnOHJvODJNZzZzV2Y3aUV3SFN6K095Zll6UzFqRFwvUkpvaG9ycTZ5eVRuNENPcVpCcnd5ZmlvNnFYQ3p3TWlyK05KWGg3NEtNaFhpVFljPSIsIm1hYyI6ImJiNGM0M2FiNzkyYzU0OGQ2MTRiMTE2YTE2YzRkNTQzNWZjZWViZDc4MzY4MWZjZGZhYjk3MmMxMmZkYTIxN2EifQ==

Đổng Thư Nhã càng nghĩ càng sợ hãi, trong lòng không ngừng hối hận vì ngay từ đầu đã đối xử tệ bạc với Du Giai Ý.

Ads
';
Advertisement
x