Sắc mặt cha con Đường Vũ chợt thay đổi, bọn họ không ngờ rằng mọi việc lại trở nên nghiêm trọng như vậy. 

 

 

Rõ ràng là có người ở phía sau thúc đẩy! 

 

Nhưng mà lúc này bọn họ cũng hết đường chối cãi! 

 

Tạ Hoa cười lạnh một tiếng nói: “Nhân tâm sở hướng, lẽ nào Tạ mỗ còn vu oan cho các ngươi được hay sao? Ngươi muốn đánh vào mặt Tạ mỗ ta cũng được, để phi thăng giả kia ra đây, trước mặt mọi người luyện chế một viên thiên đan, Tạ mỗ sẽ tạ lỗi với Đường Gia các ngươi!” 

 

Vẻ mặt Đường Vũ cực kỳ khó coi, bởi vì không thể gọi Diệp Viễn ra ngoài lúc này. 

 

Cách đây một tháng, Diệp Viễn trực tiếp tuyên bố bế quan. 

 

Nếu lúc này quấy rầy đến Diệp Viễn bế quan, ngộ nhỡ làm hỏng chuyện lớn của hắn, Diệp Viễn sẽ thật sự giết người mất. 

 

“Thế nào? Ngươi gọi không được, hay căn bản không luyện đan được? Thấy hai cha con lưỡng lự, Tạ Hoa càng cười to hơn. 

 

“Đại nhân, Diệp Viễn hắn ta đang bế quan! Người xem thế này có được không, đợi sau khi hắn ra ngoài, ta nhất định sẽ cho người một công đạo! Đường Vũ bất đắc dĩ nói. 

 

“Ồ, trùng hợp thật đấy, Tạ mỗ vừa đến thì hắn ta bế quan! Hình như từ khi tin tức được tung ra thì hắn luôn bế quan? Tạ Hoa cười chế giễu nói. 

 

“Cái này…” Đường Vũ không biết nói gì. 

 

Diệp Viễn vẫn luôn không chịu xuất hiện, hắn cũng không biết phải làm thế nào. 

 

Chẳng trách đại nhân hiểu nhầm, loại chuyện này nếu đổi thành người khác thì cũng sẽ hiểu nhầm thôi. 

 

“Được rồi, ngươi bớt nói nhảm đi! Nếu như phi thăng giả kia nhất định không chịu ra, lục soát nhà cho ta!” 

 

Tạ Hoa vừa hạ lệnh, đám thị vệ từng người đều lao tới như hổ sói. 

 

Mặt Đường Tấn Hoa tái mét, sợ hãi nói: “Tạ Hoa đại nhân, người làm sao có thể làm như vậy? Đường Gia chúng ta là…” 

 

Hắn ta chưa kịp nói xong đã bị Đường Vũ ngăn lại. 

 

Đường Vũ biết cha mình dưới tình thế cấp bách sẽ mang danh nhị hoàng tử ra. 

 

Nhưng đứng sau Tạ Hoa là ai cơ chứ? 

 

Đó là quốc sư Lâm Lan! 

 

Nhị hoàng tử làm sao có thể khống chế được Tạ Hoa? 

 

Chỉ mang ra làm chuyện cười được thôi! 

 

Tạ Hoa nhìn Đường Vũ cười nói: “Đường Vũ, mặc dù ngươi thiếu đi một cánh tay, nhưng càng ngày càng thông minh rồi! Cho nên ngươi định khoanh tay chịu trói?” 

 

Đường Vũ âm trầm nói: “Tạ Hoa, ngươi sẽ hối hận!” 

 

Tạ Hoa cười to nói: “Ở Đông Lâm Quốc này, ngoại trừ sư tôn và bệ hạ, người khiến ta hối hận còn chưa ra đời! Người đâu, trói hết lại cho ta!” 

 

Bên cạnh Tạ Hoa có thêm hai người lực lưỡng tiến lên đạp vào bụng Đường Vũ một cước, khiến hắn quỳ đập gối xuống đất. 

 

Gương mặt Đường Vũ đau đến mức gần như biến dạng, phun ra một ngụm máu. 

 

Tuy nhiên nam nhân kia không cho hắn ta có cơ hội hít thở đã trực tiếp trói hắn lại. 

 

Sau khi trói cha con Đường Gia, Tạ Hoa đã bước nhanh xông vào nhà họ Đường. 

 

Hỏi thăm một chút, Tạ Hoa nhanh chóng tìm được chỗ bế quan của Diệp Viễn. 

 

“Ha ha, chọn một chỗ làm nơi bế quan, chỉ là làm bộ làm tịch là có thể luyện chế ra một viên thiên đan rồi sao? Đúng là nực cười! Rác rưởi mãi mãi cũng chỉ là rác rưởi mà thôi! Phi thăng giả, làm sao có thể luyện chế được thiên đan? Người đâu, phá cửa cho ta!” Tạ Hoa nhìn cánh cửa lớn đang đóng chặt, khinh thường nói. 

 

Hai tên thị vệ cấp Tiểu Cực Thiên thượng vị lao ra, trực tiếp phá tan cửa tiến vào. 

 

Mà ngay lúc này, trước cửa lớn hào quang trở nên rực rỡ, từng ánh sáng hóa thành mưa kiếm trên bầu trời, giết về phía hai tên thị vệ. 

 

Ầm ầm ầm… 

 

Hai tên thị vệ bất ngờ không kịp đề phòng đã bị đánh bay ra ngoài. 

 

Sắc mặt Tạ Hoa chợt thay đổi, lộ ra vẻ kinh sợ. 

 

Hắn nghe nói, phi thăng giả này chẳng qua chỉ là một tên Tiểu Cực Thiên trung vị, tại sao lại có sức mạnh như vậy? 

 

Tạ Hoa bỗng nhiên quay đầu, nhìn về phía cha con họ Đường đang bị trói ở phía sau, tức giận nói: “Các ngươi biết ở đây có cấm chế?” 

 

Trên mặt Đường Vũ hiện ra vẻ cười nhạt. 

 

Hắn đương nhiên là biết! 

 

Nhưng, hắn không nói! 

 

Đùng! 

 

Tạ Hoa hung hăng tát vào mặt Đường Vũ một cái, trực tiếp đạp bay hắn ra ngoài. 

 

Một chưởng này rất nặng, khiến nửa bên mặt của Đường Vũ sưng lên. 

 

Tạ Hoa hừ lạnh nói: “Xem ra cha con ngươi đúng là chưa thấy quan tài chưa rơi lệ! Người đâu, dạy dỗ bọn chúng một cách tử tế cho ta!” 

 

Hắn vừa hạ lệnh, vài tên thị vệ đã lao lên vừa đấm vừa đá. 

 

Những tên thị vệ này thực lực đều không yếu, từng quyền đấm vào da thịt, hai cha con họ lúc này đã bị đánh đến thương tích đầy mình. 

 

Tạ Hoa trông thấy cảnh này, trong lòng hắn ta mới tốt hơn một chút. 

 

Hắn hừ lạnh nói: “Chỉ là một cấm chế đã muốn ngăn cản Tạ mỗ, cũng không biết tự lượng sức mình!” 

 

Hắn chầm chậm tiến về phía cửa lớn, khí tức càng ngày càng mạnh. 

 

Tạ Hoa là cường giả Tiểu Cực Thiên đại viên mãn, sức mạnh của hắn đương nhiên không hề yếu. 

 

Hắn không tin, cái cấm chế nhỏ nhoi này có thể ngăn cản được hắn! 

eyJpdiI6ImdwRWZxaTdDRTQzSTY3UGdYMFRNNXc9PSIsInZhbHVlIjoiNUEwT2p2OWwrdWcwSFpKamwrdFFiMnhZRTFoZWx2dUlDOHVxRWpMdE41aW5FbUsxODIxXC9UTGpWamJLcUgybXAiLCJtYWMiOiJmMzhhOWNiZTcxOWFlOTRhNjkyMzhiNDAxZTg2MjFiMWNlODQ5OTYwODAxYmUyODA4ZDljNDUwODczYmNhODVjIn0=
eyJpdiI6IlwvNzBrU2JvOWhPeVRSdDY5NjM4ZXNRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkZoaXBjYnNIdHBtVXYzQ05MWXRMZTA1K1pLanFMamViRkNwRys0R0FSSHdvQnpHSHdTNXJ5SFhEUVJHZkF4ZmxJaVluK0NwV3g5ZFJMUDk0SXBNc21cL0kwVk1NWnVwTjNRbjVudmNnM3BUblwvQmU4ZlwveDkrUHA2MGJKVnE4dDFpMERCWVJjeEFjajY3NkpaUU5zQ1pUcnUxMmpHU2d0RzltaTZcL2pSTFd3YTVaUlNsazB6VVBPUzBud011Y2RHOE5veW9PaSt4dzJFQXlqZUlxeG01UWJSUzVRTG9ia2dvbWNuWWp1OHB0VHR1dzR1MkNZQUZGTm1cL3RHVHlPSzYyK1lJUmdpQkhsM09xRjdSZUNhdWNmR0E9PSIsIm1hYyI6IjQwMjg1NGQxZjU0MzRkODU0YTBhMTdhNzI5YmFiNzZkNTcwNmZlMWYzMDYyZTliZGFkN2E5ODE0MTAzYzg0NTAifQ==

Ads
';
Advertisement
x