Trong ba mươi ba ngày, luyện dược sư được xưng là thiên dược sư, thân phận được tôn sùng!
Diệp Viễn mới đến, còn là lần đầu tiên nghe thấy thiên dược sư, đương nhiên cũng cảm thấy mới lạ.
Hắn rất tò mò, thiên dược sư của Thái Minh Ngọc Hoàn Thiên này rốt cuộc là thực lực thế nào.
Hắn đột nhiên hỏi như vậy, nhưng thật ra là tính để Đường Vũ lần nữa mọc ra cánh tay bị cụt.
Có điều nhà họ Đường đã có thiên dược sư, nhưng Đường Vũ không khôi phục được, chỉ sợ cường giả Thiên Vị này mọc lại cánh tay bị cụt cũng không phải dễ dàng như vậy.
Sau khi Diệp Viễn đột phá Thiên Vị cũng đầy cảm xúc.
Hắn có thể cảm nhận được cấp độ sinh mệnh của mình nhảy vọt.
Hắn bây giờ dù chỉ dùng sức mạnh của cơ thể, một tay cũng có thể bóp chết Đạo Tổ!
Cho dù đạo đan Thông Thiên Giới cũng không hề có tác dụng với cường giả Thiên Vị.
Bởi vì linh dược Thông Thiên Giới quá yếu.
Đan đạo đạt tới cấp độ quy tắc, thật ra đã vượt qua cực hạn của Thông Thiên Giới.
Cho nên cường giả đạo đan luyện chế đan dược bình thường, căn bản chính là tiện tay làm ra, rất dễ dàng.
Mà linh dược cường giả đạo đan chân chính nên luyện chế có lẽ là thiên dược.
Đối mặt thế giới xa lạ, lấy tính cách Diệp Viễn đương nhiên sẽ không tự cao tự đại mà hứa hẹn.
Đường Vũ đã thức thời, Diệp Viễn đương nhiên không thể không thể hiện chút gì đó.
Cánh tay lá hắn chặt, vậy hắn sẽ giúp Đường Vũ mọc lại tay.
Chỉ là trước khi hiểu rõ thiên dược sư, hắn sẽ không nói thêm gì nữa, cũng sẽ không hứa hẹn.
Diệp Viễn lắc đầu nói: “Ta không phải thiên dược sư gì, có điều cũng có đọc lướt qua đan đạo. Nhà họ Đường ngươi đã có thiên dược sư, vậy có thể đưa ta đi gặp một phen không?”
Đường Vũ vội vàng nói: “Đương nhiên có thể! Đại ca chính là khiêm tốn, cái gì mà đọc sơ qua! Trước khi đại ca phi thăng, khẳng định là chí tôn giới đan đạo nhỉ! Chỉ là… luyện chế thiên đan khác hoàn toàn với đan dược hạ giới, độ khó hoàn toàn không cùng một cấp bậc! Đại ca muốn đọc sơ qua thiên đan, chỉ sợ phải hao tổn chút thời gian.”
Dáng vẻ Đường Vũ tỏ ra vuốt mông ngựa.
Có điều hắn ta đã nói rất khéo léo rồi.
Trình độ thiên dược phức tạp, hoàn toàn không thể so với linh dược hạ giới.
Thiên đan đương nhiên cũng không phải thần đan bình thường có thể so sánh.
Trình độ phức tạp của nó tuyệt đối là gấp nghìn lần, mười nghìn lần thần đan.
Phi thăng giả không thuộc về Thái Minh Ngọc Hoàn Thiên, sức tương tác với thiên dược vô cùng kém.
Cho nên phi thăng giả muốn trở thành thiên dược sư, độ khó gấp trăm lần, nghìn lần cường giả Thiên Vị chính quốc.
Cũng bởi vì nguyên nhân này, thiên dược sự ở trong phi thăng giả cực ít, cực kì ít.
Một ngàn phi thăng giả trong cường giả đan đạo cũng chưa chắc có một người có thể trở thành thiên dược sư.
Đây vẫn chỉ là cường giả đan đạo, nếu như đặt ở trong toàn bộ phi thăng giả, tỷ lệ này có lẽ nhỏ đến nỗi có thể bỏ qua không tính.
Cho dù là cường giả đan đạo từng đứng đầu ở hạ giới, sau khi tiến vào Thái Minh Ngọc Hoàn Thiên cũng không khác người thường.
Phần lớn người trong số đó đều từ bỏ đan đạo.
Không phải bọn họ không muốn, chỉ là quá gian nan.
Mà đây cũng là một trong những nguyên nhân cường giả bản địa xem thường phi thăng giả.
Thiên Vực Ngũ Quang là địa bàn phi thăng giả tụ tập, nhưng cho dù là cường giả chí tôn nơi đó, nhìn thấy thiên dược sư cũng vô cùng cung kính.
Thậm chí bọn họ còn phải lấy lòng thiên dược sư.
Người khác dùng một năm thì có thể luyện chế thiên đan, ngươi dùng một trăm năm, như vậy làm sao chơi?
Diệp Viễn từ xa nhìn vẻ mặt Đường Vũ, nào không biết hắn đang nói khéo.
Thế như nguyên nhân chính là như thế, Diệp Viễn càng cảm thấy hứng thú với thiên dược sư hơn.
Hắn thản nhiên nói: “Sau này nói chuyện với ta đừng vòng vo như vậy! Có sao nói vậy đi!”
Đường Vũ thay đổi sắc mặt, vội nói: “Vâng, đại ca!”
Đường Vũ lập tức nói một lần về độ khó của thiên dược sư, Diệp Viễn nghe xong cũng cau mày lại.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất