Nghĩ đến Quân Thiên, địa vị của hắn ở Ngọc Chân Thiên Tông cũng không phải là quá cao.
Có điều, Diệp Viễn cũng không vội vàng tu luyện cuốn “Ngọc Chân Khải Linh Quyết” này.
Trên đường đi, Diệp Viễn biết lựa chọn phương pháp tu luyện rất quan trọng, cho nên hắn tự nhiên không dễ dàng lọt hố như vậy.
Hắn vẫn hiểu đạo lý là ít nhưng tốt.
“Ồ, ở đây có một cuốn “Ngọc Chân Dật Sự” !”
Diệp Viễn nhìn trên mặt bìa, ánh mắt không khỏi sáng lên.
Hắn rất tò mò về Ngọc Chân Thiên Tông này, Thông Thiên Sơn rõ ràng là một bảo vật, vì sao lại dùng để trấn áp Thông Thiên Giới?
Thông Thiên Giới rất nhiều bí ẩn đều nằm trong Ngọc Chân Thiên Tông này.
Hiểu được tông môn này đối với hắn mà nói rất hữu ích.
Ngọc Chân Thiên Tông, ở đại điện.
Một lão giả đang dạy bảo ba người đệ tử của mình.
“Mệnh bài của Quân Thiên đã vỡ nát, các ngươi đi Đông Lâm Quốc điều tra thật kỹ, xem kẻ nào lại to gan như vậy, dám khiêu khích Ngọc Chân Thiên Tông ta! Trình Xung Sơn, ngươi là sư huynh, lần đi này ngươi tự quyết.” Lão giả nói.
Trình Xung Sơn chắp tay nói: “Vưu trưởng lão yên tâm, đệ tử nhất định sẽ điều tra kỹ càng, một khi phát hiện manh mối, chắc chắn sẽ bắt hắn phải trả giá bằng máu!”
Vưu lão trưởng khẽ gật đầu nói: “Ba người các ngươi, ta đương nhiên là tin tưởng. Thực lực của Quân Thiên cũng là đứng đầu ở Đông Lâm Quốc, người có thể giết chết được hắn cũng không nhiều. Theo ta đoán, e rằng chuyện này không tránh khỏi có liên quan đến Hoàng Thất. Các ngươi đi Đông Lâm Quốc biết phải làm gì rồi chứ?”
Ánh mắt Trình Xung Sơn khẽ lóe lên, gật đầu nói: “Trưởng lão yên tâm, đệ tử đã hiểu rõ! Nơi chật hẹp như Đông Lâm Quốc, mấy người kia chẳng qua chỉ là một đám có tiếng mà không có miếng, cũng không làm nổi sóng gió gì!”
Ba người Trình Xung Sơn, mang theo nhiệm vụ của tông môn đi về phía Đông Lâm Quốc.
Chỉ là bọn họ không ngờ được, tên Quân Thiên này giậm chân một cái cũng có thể khiến Đông Lâm Quốc rung chuyển, vậy mà lại có thể chết trong tay Diệp Viễn!
…
Diệp Viễn gập cuốn “Ngọc Chân Dật Sự” lại, hít một hơi thật sâu.
Sau đó hắn vô cùng căm tức.
Thì ra Thông Thiên Sơn này là do Nhan Ngọc Chân, tông chủ cũ của Ngọc Chân Thiên Tông vô tình có được.
Nhờ vào bảo vật này, rất ít người có thể là đối thủ của Nhan Ngọc Chân, thực lực hắn ta vô cùng phi thường.
Ngọc Chân Thiên Tông, cũng vì vậy trở thành bá chủ cấp tông môn ngũ đại thiên vực của Thái Minh Ngọc Hoàn Thiên.
Nhưng đáng tiếc, sau này Nhan Ngọc Chân gặp phải cường địch, bị thương nặng.
Bảo vật Thông Thiên Sơn của hắn ta cũng bị ảnh hưởng nặng nề trong trận chiến này.
Để nuôi dưỡng Thông Thiên Sơn, Nhan Ngọc Chân đã lấy đại thần thông phong ấn nó trong một thế giới nhỏ, dùng toàn bộ lực lượng của thế giới đó để nuôi dưỡng Thông Thiên Sơn.
Mà thế giới nhỏ này chính là Thông Thiên Giới!
Nhưng sau này không biết vì sao, Nhan Ngọc Chân mất tích, ngay cả Thông Thiên chi tâm cũng mất tích theo.
Không có Thông Thiên chi tâm, Ngọc Chân Thiên Tông không tìm được dấu vết của Thông Thiên Sơn.
Sau đó, Ngọc Chân Thiên Tông đã dốc toàn bộ lực lượng để tìm tung tích Thông Thiên Sơn.
Nhưng nơi đã phong ấn Thông Thiên Sơn chỉ có duy nhất Nhan Ngọc Chân biết.
Ngọc Chân Thiên Tông đã tiêu tốn một cái giá rất lớn, cũng không cách nào tìm được tung tích của Thông Thiên Sơn.
Đây chính là ngọn nguồn của Thông Thiên Sơn.
Xem xong cuốn “Ngọc Chân Dật Sự”, Diệp Viễn tức đến mức không nói nên lời.
Cái gì mà Đạo Tổ, gì mà thiên đạo luân hồi, chẳng qua cũng chỉ là cũng chỉ là một trò chơi do Nhan Ngọc Chân bày ra mà thôi.
Trăm triệu vạn năm nay, cường giả Thông Thiên Giới hoàn toàn sống dưới bóng ma của Nhan Ngọc Chân.
Cũng may Nhan Ngọc Chân không rõ tung tích, nếu không, Thông Thiên Giới bây giờ đã sớm không còn tồn tại nữa rồi.
Lấy sinh linh của một giới để nuôi dưỡng một bảo vật, thủ đoạn không phải là tàn nhẫn.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất