“Thiên đạo? Thứ đồ chơi này cũng xứng gọi là Thiên đạo?” 

 

Diệp Viễn thu Ly Nhi vào không gian Trấn Giới Bi, tỏ vẻ khinh thường mà nói. 

 

Thiên đạo là cái gì, Diệp Viễn không biết. 

 

Nhưng những thứ có vẻ kì quái này chắc chắn không thể là Thiên đạo. 

 

Chỉ có Thần tộc mới có thể xem thứ đồ chơi này là báu vật. 

 

Diệp Viễn phun máu, chậm rãi đứng lên, kiếm ý trên người xông thẳng lên trời! 

 

“Càn khôn!” 

 

Diệp Viễn bước ra một bước, bay thẳng về phía pho tượng! 

 

Vút! 

 

Lại là một năng lượng đáng sợ dao động! 

 

Diệp Viễn không hề nhượng bộ, “Càn khôn” mở rộng, trực tiếp nghênh đón lấy. 

 

Ầm! 

 

Hư không chấn động mãnh liệt, Diệp Viễn bị đánh bay, ngã mạnh vào trong lòng đất. 

 

Đối mặt với pho tượng to lớn, Diệp Viễn giống như bươm bướm bốc lửa, vô cùng yếu đuối. 

 

Dường như lúc này “Càn khôn” chưa từng thất bại cũng mất đi tác dụng. 

 

Thiên Kình thấy cảnh này thì không nhịn được mà cười lạnh nói: “Châu chấu đá xe, không biết tự lượng sức mình! Tiểu tử chấp mê bất ngộ, thật sự là không biết sống chết! Thiên uy sao sức người có thể rung chuyển? Ngươi mạnh hơn nữa thì cũng chỉ là người thôi!” 

 

Diệp Viễn lại giống như không hề có cảm giác, hắn lại nhào về phía pho tượng lần nữa. 

 

Ầm! 

 

Ầm! 

 

Ầm! 

 

... 

 

Một lần lại thêm một lần, Diệp Viễn bị đánh bay ra. 

 

Nhưng hắn lại cố chấp xông lên lần nữa, dường như không biết mệt. 

 

Năng lượng kia dao động cực mạnh, mạnh vượt quá sức tưởng tượng! 

 

Nhưng mà “Càn khôn” của Diệp Viễn cũng vô cùng mạnh. 

 

Lại thêm nhục thân của hắn vô cùng mạnh mẽ mà cố gắng chịu đựng. 

 

Nhưng mà mỗi lần như thế thì hắn đều bị sức mạnh kinh người kia đánh thẳng vào lòng đất. 

 

Song, cho dù như thế, toàn thân của hắn cũng đã đầm đìa máu me, nhìn qua vô cùng dữ tợn. 

 

Dưới sự chấn động kịch liệt như thế, cho dù Diệp Viễn có nhục thân kinh người thì cũng bị thương không nhẹ. 

 

Sức mạnh của tám pho tượng này vô cùng kinh khủng. 

 

Năng lượng mạnh mẽ dao động, ít nhất muốn đánh giết một Đạo Tổ cũng không hề có vấn đề gì! 

 

Nếu như đối tượng không phải Diệp Viễn thì không biết đã chết biết bao nhiêu lần. 

 

“Ha ha ha... Sâu kiến, ngươi còn chưa nhìn rõ thế cục sao? Với sức mạnh này của ngươi cho dù thêm một vạn lần nữa cũng phí công thôi!” Giọng nói khinh miệt cười to vang lên. 

 

“Hừ, thật sao?” Diệp Viễn vẫn không thèm để ý, hắn tiếp tục tấn công, sau đó lại bị đánh bay. 

 

“Đương nhiên! Ta chính là trời! Trời chí cao vô thượng! Sâu kiến các ngươi ở trước mặt trời chẳng là cái thá gì cả!” 

 

Cường giả Thần tộc nhìn Diệp Viễn như thiêu thân lao đầu vào lửa, thi nhau lắc đầu không thôi. 

 

“Đây là sức mạnh của Thiên đạo, Diệp Viễn tuy mạnh nhưng cũng chỉ là mạnh trong đám sâu kiến mà thôi!” 

 

“Tiểu tử này thật sự không biết tự lượng sức mình, lại dám khiêu khích uy nghiêm của Thiên đạo!” 

 

“Ha ha, tốt nhất tiểu tử này nên bị Thần Tôn giết chết, như thế thì Thần tộc chúng ta sẽ có thể quân lâm thiên hạ lần nữa!” 

 

... 

 

Trước đó, sức mạnh của Diệp Viễn bày ra khiến cho tự tôn Thần tộc bị tổn thương thật sâu. 

 

Bọn họ biết bọn họ mãi mãi không thể nào siêu việt như Diệp Viễn. 

 

Nhưng mà bọn họ không thể, Thiên đạo lại có thể, Thần Tôn cũng có thể! 

 

Nhìn xem “Càn khôn” cường đại cũng chẳng là cái thá gì trước mặt Bát Cực Thần Tôn cả! 

eyJpdiI6IjZGQ2QwRVBnTVc1XC8wWUdRV3RNTDJnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlU0VTRlWmhveXhLcWh4dW1KaFo5QmlBZXNpb1BmS01CTGZMblYyZHlab0pnSEFKbVwveStDTERha1ZEMGQ3MExiIiwibWFjIjoiZDRkZTMzZTdiMzQ5Nzk0MmMzN2E5OWNlZWRiNWIwZWIxZjY2OTM1YTg3N2I1ZGY2ZjdiM2JjY2RiNTNmZTk5NSJ9
eyJpdiI6InpINlNlcDVWeFczQURMSVwvcFpDZzBRPT0iLCJ2YWx1ZSI6InNPQmhQWklTbis2WTdrN1JwTGFqN1wvNXh1SVdpMXNDY3U4dWpEYXR4ckJzaERZZnQ4U09JVjdnelgrYjJDODRwRFNyWlEyaU5LT0tzZFVRVnBISkZTUTBYTU02cm1BY0xHTFlraTRRUXBrWVBPQWFIaUExUDU0RHNMVFI0NXJFK2xpQ09vZGRMZHNoayt5bTJXS05vQ1ZLTmtrUFwvaFQ1aFRabVc2WExyeGV1b0Y1cHNWYTVnS3E4ck1yM0ozS05OIiwibWFjIjoiNTQ0ZWY0MDA4ZTQzYjVmZGMwOGY3NDQ3NDdjZWI3YThkYWUyNzAxYmQzZmFlZWUyZDdiODliMGNhNzJlYTgxNSJ9

Ầm!

Ads
';
Advertisement
x