Có thể thấy được uy vọng của Diệp Viễn kinh người tức mức nào.  

 

 

Nhìn thấy những bóng dáng quen thuộc sau lưng Diệp Viễn kia, sắc mặt mấy đại Đạo Tổ hết sức khó coi.  

 

“Trương Chấn! Vương Tiến! Hứa Chính! Các ngươi rất tốt! Rất tốt!” Mắt Lâm Triều Thiên muốn phun lửa, nghiến răng nghiến lợi nói.  

 

Trương Chấn, Vương Tiến, Hứa Chính đều là Đại tướng dưới cơ Lâm Triều Thiên, rất được coi trọng.  

 

Lâm Triều Thiên cũng biết thanh danh mình hiện tại mục nát, cho nên phái ra đều là tâm phúc.  

 

Nhưng hắn ta không ngờ cuối cùng chỉ trở về lác đác mấy người.  

 

Lúc này nhìn thấy đám người Trương Chấn, lại thêm một phen châm chọc khiêu khích vừa rồi của Thiên Kình, không kiềm được hắn trở nên rất tức giận.  

 

Cảm nhận được áp lực lớn mạnh của Lâm Triều Thiên, mấy người Trương Chấn cũng khẽ thay đổi sắc mặt.  

 

Dù sao uy tính của Lâm Triều Thiên quá lớn.  

 

“Hừ! Lâm Triều Thiên, chính các người làm chuyện đó, trong lòng bản thân không có bức xúc sao? Chỉ cần không phải kẻ ngốc cũng sẽ không tiếp tục bán mạng cho ngươi.”  

 

Sức mạnh quy tắc của Lâm Triều Thiên mở rộng, nhưng là dáng vẻ giương cung bạt kiếm.  

 

“Có phải không? Vậy bản tổ lại muốn xem thử hắn có thể bảo vệ các ngươi không.”  

 

Khí thế Lâm Triều Thiên vừa hiện ra, loại uy áp kinh khủng kia khiến cho tất cả mọi người đột nhiên thay đổi sắc mặt.  

 

Diệp Viễn rất mạnh, nhưng dù sao hắn chưa đạt tới cảnh giới Quy Tắc.  

 

Hơn nữa thi triển đại chiêu Cửu Long Hàng Thế bậc này cũng chưa chắc đối phó được Lâm Triều Thiên.  

 

Lâm Triều Thiên không giết được Diệp Viễn, nhưng muốn giết đám người Trương Chấn này, Diệp Viễn chỉ sợ cũng không bảo vệ được.  

 

Bọn họ tìm Diệp Viễn che chở, nhưng không ngờ Lâm Triều Thiên kiên quyết như thế, ở bên ngoài Thông Thiên Sơn đã định đại khai sát giới,  

 

Bên kia, Thiên Kình dù bận vẫn ung dung xem một màn này, dáng vẻ chế giễu.  

 

Nhân tộc bên trong lục đục, hắn ta đương nhiên cầu còn không được.  

 

“Ha ha, còn có bản tổ.” Hỏa Tổ cười lạnh một tiếng, ngọn lửa sức mạnh quy tắc cũng lặng lẽ phóng ra.  

 

“Chuyện tốt bậc này, bản tổ có thể nào bỏ lỡ?” Hủy Diệt Đạo Tổ cũng gia nhập vào.  

 

Chín đại Đạo Tổ đúng là muốn lần nữa bắt tay nhau.  

 

Mấy người kia, thuộc hạ gần như đều chạy hết, vốn nhịn một hơi.  

 

Bây giờ có cơ hội khiến Diệp Viễn kinh ngạc, bọn họ đương nhiên vui mừng nhìn thấy thành quả.  

 

Đám người đều dương dương đắc ý, dáng vẻ ăn chắc Diệp Viễn.  

 

Mà Diệp Viễn, vẻ mặt từ đầu đến cuối đều bình tĩnh, giống như mấy người kia căn bản không tồn tại.  

 

Mà đúng lúc này, Diệp Viễn đột nhiên chuyển động.  

 

Chỉ thấy cơ thể hắn bỗng nhiên biến mất tại chỗ, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Hỏa Tổ.  

 

Hỏa Tổ thay đổi sắc mặt, hét lớn một tiếng: “Muốn chết.”  

 

Sức mạnh ngọn lửa kinh khủng trong nháy mắt bộc phát.  

 

Cả bầu trời giống như bị đốt thành màu đỏ, quả nhiên vô cùng kinh khủng,  

 

Mà Diệp Viễn đúng là không thấy nhiệt độ kinh khủng này, một ngón tay điểm ra phía Hỏa Tổ.  

 

Lúc này cả người Diệp Viễn giống như một thanh kiếm sắc bén.  

 

Một thanh kiếm sắc bén có thể chém vỡ trời đất.  

 

Nhìn thấy màn này, sắc mặt đám người Lâm Triều Thiên điên cuồng đổi thay.  

 

“Kiếm đạo quy tắc! Hắn… Hắn đã đạt tới cảnh giới Đại Tổ!” Lâm Triều Thiên hoảng sợ nói.  

 

Lúc này quanh người Diệp Viễn còn quấn một sức mạnh quy tắc kinh khủng.  

 

Loại sắc bén, chém thẳng bầu trời kia khiến cho không ai có thể đến gần quan sát.  

 

Thiên Kình vốn dĩnh tính ôm tâm trạng xem kịch cũng co rụt con ngươi lại.  

 

Hắn ta không ngờ Diệp Viễn nhanh như vậy đã tiến vào cảnh giới Đại tổ.  

 

Tiến bộ của tên này quả thực không nói đạo lý.  

 

Ngay lúc tất cả mọi người khiếp sợ, Diệp Viễn đối mặt với Hỏa Tổ.  

 

Ầm!  

 

Một sức mạnh kinh khủng tới cực điểm, trực tiếp đẩy ra.  

 

Hỏa Tổ phun mạnh một ngụm máu tươi, cơ thể bay ngược ra.  

 

Con ngươi Thiên Kình đột nhiên co lại, khiếp sợ nói: “Một kiếm thật bén nhọn! Ngón tay thật bá đạo! Một ngón tay này của hắn ngưng tụ lại mà không bắn ra, ngưng tụ kiếm đạo đến cực hạn. Bộc phát lên một điểm, thủ đoạn cao minh hơn Hỏa Tổ nhiều. Diệp Viễn vừa lên Đạo Tổ, thực lực đã siêu việt hơn Ngạo Kiếm Đại Tổ năm đó nhiều, đạt tới cảnh giới không thể nào tưởng tượng. Bên trong Chín đại Đạo Tổ trừ Sinh Mệnh Đạo Tổ, đã không ai là đối thủ của hắn nữa.”  

 

Lời đánh giá này truyền vào trong tai mọi người.  

 

Tất cả mọi người bỗng cảm thấy khiếp sợ.  

 

Chỉ một ngón tay đánh bại Hỏa Tổ.  

 

Thực lực thế này, tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người, bao gồm cả Lâm Triều Thiên.  

 

Diệp Viễn đứng chắp tay, nhìn về phía Lâm Triều Thiên thản nhiên nói: “Ngươi ra tay đi, nhưng hậu quả tự ngươi gánh chịu.”  

 

Lời tuyên ngôn bá đạo này khiến tất cả mọi người khiếp sợ một trận.  

 

Sắc mặt Lâm Triều Thiên càng khó coi tới cực điểm.  

eyJpdiI6IjZPVG5iS0tsQ21QaHZmWkR1aWR0N1E9PSIsInZhbHVlIjoiN2Mxb1pNK1RscGJvd0RNM0ZNUVwvXC85Y3NpQmNTMW84R3FuQnc2S2VoeVdvUVltUTJLQkpjc0s0M21aZnMwQkJkIiwibWFjIjoiN2MyYjQ4NGU3MmU5OWY4MGFjMWRmNGQyYzUwNWZjYTY0Zjg3MmU4ZjhiNWEwZDMyOWRjNWIxZWRkMTk2NDFhZSJ9
eyJpdiI6ImsyUHZtbk8xcUZkK3Rtd1B5Y3JQV0E9PSIsInZhbHVlIjoiNXFoWklLU25MamVuODZIR2R4Z3pISEZFU0RDbXZvVHFBUkdWcUk2dCt4QVBjdTlOdEFZaEY1U3VEVmZFNllvdklBQVdYRXRpTkd6UWRcL3BUSnFoV3ZURU5iZCtDSE9nWmtYOW41Mmx4aHBqaGFIU2NVaGJIaWQzR25iRytsRVNoXC8yVGNrNUF0d2ZpWUl1YzFlWVB1RVE9PSIsIm1hYyI6IjJmYmRlNWRhMzk5NDYzODllZGU3OTYwMzA4ZTNkMzZlMDVjYWRhMjk4NDJiOWQ0MmFmODIxZjZlOTJkNmU2YzYifQ==

Ads
';
Advertisement
x