Trương Chấn này thế mà muốn nhờ bảo vệ bản thân.
Huyền Cơ Thiên Đế nghe vậy, không khỏi cười nói: “Ha ha, lòng người ủng hộ hay phản đối. Danh hiền giả của Thanh Thánh đại nhân đã có một không hai Thông Thiên Giới. Ta đoán Trương Chấn chỉ vừa mới bắt đầu, đằng sau chỉ sợ sẽ có càng nhiều võ giả tới đây tìm ngươi che chở.”
Trương Chấn tiếp lời: “Đúng vậy. Thanh Thánh đại nhân trong mắt võ giả chúng ta uy vọng cực cao. Ai nâng Thanh Thánh đại nhân lên cũng không nhịn được dựng thẳng ngón tay cái.”
Diệp Viễn nghe vậy, cũng không khỏi cạn lời.
Hắn cũng không ngờ thế mà lại xuất hiện chuyện như vậy.
Có điều hắn lắc đầu nói: “Ngươi đi đi, ta không thể che chở ngươi.”
Trương Chấn sững sờ, sắc mặt chợt thay đổi: “Đại nhân, chuyện này… chuyện này vì sao? Chẳng lẽ… đại nhân bởi vì xuất thân của ta, xem thường ta?”
Diệp Viễn lắc đầu nói: “Không liên quan xuất thân của ngươi, chỉ là ta tiến vào Thông Thiên Sơn, sẽ không tham gia cuộc chiến tranh giành Đạo Tổ, đương nhiên không thể che chở ngươi.”
Trương Chấn há to miệng, vẻ mặt không dám tin nói: “Đại… Đại nhân thế mà không tranh Đạo Tổ?”
Diệp Viễn gật đầu nói: “Ta sẽ tiến vào Thông Thiên Sơn, nhưng chỉ vì lấy được nước mắt sinh mệnh, vị trí Đạo Tổ, ta không hứng thú.”
Trương Chấn hoàn toàn im lặng.
Bây giờ cả Thông Thiên Giới đều đang điên cuồng vì vị trí Đao Tổ.
Bên ngoài, vì một khối thông thiên lệnh đã giết đến máu chảy thành sông.
Nhưng vị đại lão này thế mà chẳng thèm ngó tới vị trí Đạo Tổ.
Hắn suy nghĩ nói: “Đại nhân, khối Thông Thiên Lệnh này ngài nhận lấy, ta chỉ cầu xin đại nhân mang ta tiến vào Thông Thiên Sơn. Sau khi tiến vào Thông Thiên Sơn, tiểu nhân sẽ tự mình tìm kiếm cơ duyên, đại nhân ngài thấy được không?”
Diệp Viễn vừa muốn mở miệng từ chối, Huyền Cơ Thiên Đế nói: “Thanh Thánh đại nhân, nếu ngài từ chối, bọn họ chỉ có thể lựa chọn chín đại Đạo Tổ. Lấy tính cách của những người kia như bọn họ khẳng định chỉ là lợi dụng những người này mà thôi. Chỉ sợ cuối cùng không tránh được kết quả bỏ mình mà chết. Hiện tại ngoại trừ ngài, không ai có thể bảo đảm an toàn của bọn họ. Huống chi ngài chắc chắn sẽ không bỏ qua mấy thứ kia, phải có người thay bọn họ, ngài mới tiện ra tay, không phải sao?”
Ầm!
Chỗ ngồi dưới thân của Lôi Tổ vỡ thành một đống bột phấn.
Vẻ mặt lão ta âm u có thể thấy được lúc này tức giận cỡ nào.
“Đám súc sinh này, bản tổ đối đãi không tệ với bọn họ, tại sao bọn họ lại phản bộ bản tổ?” Lôi tổ tức giận không kiềm chế được nói.
Phía dưới, Bàng Chấn ngạo nghễ mà đứng, thản nhiên nói: “Lão tổ tông, lòng người theo hay chống! Chuyện các người làm đã làm lạnh tâm võ giả thiên hạ, bọn họ sao sẽ đứng về phía ngài nữa.”
Ánh mắt Lôi Tổ nghiêm túc, tức giận nói: “Ngậm miệng, nghịch từ nhà ngươi. Có phải ngươi cũng định đứng về phía hắn?”
“Vâng.” Bàng Chấn không hề do dự đáp.
Ầm!
Một áp lực đáng sợ lập tức bộc phát, lòng bàn tay Lôi Tổ đã đặt trên đỉnh đầu Bàng Chấn.
Chỉ thiếu chút nữa sẽ lấy mạng hắn ta.
Nhưng vẻ mặt Bàng Chấn không thay đổi không rung động, cứ như vậy nhìn thẳng Lôi Tổ.
Giống như căn bản không thèm để ý tính mạng của mình.
Mặt mũi Lôi Tổ tràn đầy tức giận, một chưởng này nhưng thế nào cũng không che giấu được.
“Cút! Cút cho bản tổ. Từ này về sau, ngươi không phải người nhà họ Bàng ta nữa.” Lôi Tổ giận dữ hét.
Bàng Chấn quỳ xuống, dập đầu ba cái với Lôi Tổ nói: “Mặc kệ lão tổ tông có nhận không, ta đều là người nhà họ Bàng.”
Nói xong, hắn ta đứng dậy rời đi.
Một màn tương tự xảy ra trên người các đại Đạo Tổ.
Chín đại Đạo Tổ chúng bạn xa lánh, gần như hoàn toàn bị cô lập.
Sự tức giận của bọn họ có thể nghĩ tới.
Thậm chí rất nhiều võ giả dòng chính bọn họ như hàng ngũ Trương Chấn đều chia trận doanh bọn họ ra.
Bởi vì bọn họ bây giờ có lựa chọn tốt hơn.
Ngày hôm ấy trước Thông thiên Sơn, chín đại Đạo Tổ, tám đại Thủy Tổ Thần tộc thình lình xuất hiện.
Thần tộc bên này có khoảng hơn trăm người.
Mà bên cạnh chín đại Đạo Tổ thì có vẻ hơi quạnh quẽ.
Thiên Kình nhìn thấy màn này, không khỏi cười nói: “Ha ha, đường đường Đạo Tổ, bên cạnh thế mà chỉ có mấy người này, làm mất thân phận.”
Sắc mặt Lâm Triều Thiên rất khó coi, hừ lạnh một tiếng nói: “Quy Tắc Chi Tinh chỉ có mấy cái, cần nhiều người như vậy làm gì?”
Dáng vẻ Thiên Kình bừng tỉnh hiểu ra nói: “A, thì ra là thế… Ha ha ha…”
Trong tiếng cười đầy trào phúng.
Sắc mặt bọn người Lâm Triều Thiên tái xanh.
Đúng lúc này chân trời xuất hiện rất nhiều chấm đen nhỏ.
Vẻ mặt tất cả mọi người trở nên nghiêm túc, Diệp Viễn tới rồi.
Chấm đen nhỏ dần dần biến lớn, một đám người đen nghịt đi theo sau lưng Diệp Viễn, sợ chưa tới sáu bảy trăm người,
Bảo Trư đang ngủ say trong ngực Diệp Viễn.
Bên cạnh hắn, Thánh tổ đại tư tế, bọn người Huyền Cơ Thiên Đế thình lình xuất hiện.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất