Nhưng thời gian mới trôi qua bao lâu, một kiếm của Diệp Viễn lại dính chặt Thiên Nhân Ngũ Suy Lâm Hoán trên mặt đá!  

 

Nhìn dáng vẻ của Lâm Hoán, rõ ràng đã bị trọng thương, thậm chí còn không có sức chiến đấu tiếp.  

 

Sự tiến bộ đáng sợ quá?  

 

Điều Vạn Chân lo lắng nhất đã xảy ra.  

 

Trừ khi Diệp Viễn không biết chuyện này, nếu như hắn biết thì chắc chắn hắn sẽ đến!  

 

“Bàng Chấn! Ngươi... Tại sao ngươi lại nói cho đại nhân!” Vạn Chân nhìn xem Bàng Chấn đứng sau lưng Diệp Viễn, tức giận nói.  

 

Sắc mặt Bàng Chấn đầy xấu hổ, Diệp Viễn lại thản nhiên nói: “Huynh đệ gặp nạn, sao có thể thấy chết không cứu được?”  

 

Vạn Chân thở dài, yếu ớt nói: “Đại nhân, ngài... ngài không nên tới!”  

 

Diệp Viễn không nói gì, bất ngờ đánh một chưởng vào người Vạn Chân.  

 

Một luồng thần nguyên giống thác lũ điên cuồng tràn vào thân thể Vạn Chân.  

 

Thần nguyên bị Phá Diệt Phệ Cốt Đao chấn động rút ra, trôi nổi trên không trung.  

 

Diệp Viễn khẽ nhúc nhích đầu ngón tay, thanh Phá Diệt Phệ Cốt Đao ‘vèo’ một tiếng cắm thẳng vào trái tim của Lâm Hoán.  

 

“A!”  

 

Lâm Hoán hét thảm một tiếng, đau đến giãy dụa không ngừng.  

 

Chẳng qua thân thể của hắn ta bị dính chặt trên trên mặt đá, hoàn toàn không thể giãy giụa.  

 

Hắn ta càng giãy dụa thì càng đau đớn  

 

Dường như Diệp Viễn không làm cái gì, chỉ cười nói với Vạn Chân: “Ngươi biết là ta không thể không đến đây. Hơn nữa cho dù Bàng Chấn không nói, ta cũng sẽ nhanh chóng biết được. Không phải bọn hắn sắp xếp một bàn cờ lớn như vậy để cho ta biết à?”  

 

Đang nói chuyện, đầu ngón tay của hắn lại nhúc nhích.  

 

Lại là một thanh đao phá không đâm vào trong thân thể của Lâm Hoán.  

 

“A! Đau nhức... Đau chết ta! Ta... Ta muốn chết! Diệp... Diệp Viễn, cầu... van cầu ngươi, thả ta đi!”  

 

Lâm Hoán không có khí phách như Vạn Chân, chỉ mới hai thanh đao cắm vào cơ thể mà hắn ta đã muốn chết rồi.  

 

Cái loại cảm giác đau thấu xương này khiến hắn ta tình nguyện tự sát.  

 

Hắn ta không chú ý được nhiều như vậy, chỉ muốn cầu xin Diệp Viễn buông tha.  

 

Diệp Viễn không để ý tới hắn ta, ngược lại nhích đầu ngón tay.  

 

Lại một đao!  

 

Lâm Hoán cảm giác dường như thân thể của mình đang bị một vạn con kiến cắn nuốt.  

 

Loại đau nhức này thật sự khiến người khác muốn sống không được, muốn chết cũng không xong.  

 

Hắn ta biết rõ Phá Diệt Phệ Cốt Đao rất đau đớn nhưng không ngờ thế mà nó lại đau đớn đến mức này.  

 

Cường giả khắp núi nhìn thấy một màn này thì cảm giác từng cơn lạnh lẽo phóng thẳng tới.  

 

Bọn họ nhìn thấy dáng vẻ máu lạnh của Diệp Viễn.  

 

Diệp Viễn lúc này cho bọn họ một cảm giác không rét mà run.  

 

Đối mặt người tổn thương bằng hữu hắn, hắn sẽ trả lại gấp đôi!  

 

Hơn nữa, Diệp Viễn là chí tôn Đan đạo, hạ đao chính xác hơn Lâm Hoán rất nhiều.  

 

Hắn biết rõ ra tay ở chỗ nào thì càng đau đớn hơn!  

 

Diệp Viễn đỡ Vạn Chân xuống, giao cho Bàng Chấn, tiện tay đưa cho hắn ta một viên đan dược, nói: “Cho hắn ăn cái này, ngươi chăm sóc hắn.”  

 

Nói xong, hắn quay đầu hét lên với Thánh Tổ Đại Tế Tư đang chiến đấu trong hư không: “Đừng đánh nữa, ta tới cứu ngài đây.”  

 

Thánh Tổ Đại Tế Tư nghe tiếng, vội vàng rút khỏi chiến trường, gào thét hạ xuống dưới.  

 

Hỏa Tổ cũng không đuổi theo, mục đích của bọn họ là Diệp Viễn, Thánh Tổ Đại Tế Tư không quan trọng.  

 

Diệp Viễn đến rồi, hắn ta không cần phải đánh nhau sống chết với Dực.  

eyJpdiI6InFrV1ZRTlR6c2ZtY1BaQTlncDBkaXc9PSIsInZhbHVlIjoiVmEyMHhZRjB3QVBRcXhVT3E3RnNwXC9hNVwvREVPcXRHMFlGZ2F2ZmY5NjVtT0dwYW1EbGpSbFlXMEN5eWRqc1NGIiwibWFjIjoiN2YwMzA0NTFkOGVjNmNjYWFkN2Q2Y2FjMmY1YTkwNDg4ODJkMGQwMjFjZjZhMjY0ODU1ODljZGY5Yzk0NTQ0NyJ9
eyJpdiI6IllheTB0OVZXRzQ3bm9vTjExTWxqRUE9PSIsInZhbHVlIjoiUUE0cFdHXC9JZVdHcW5MNkhhaXhISGl6SnNlakdtVnNqeHUyVWw2OG1MMFFQTUlvQ2hVOHhjMzRRUThhTzdRUVlcL0Z2dDVNMFhhRGlZU0YrWlwvaGF4T1wvOXliT3lyY3IyckYwNXorRFQyekQ1SEpPQjhnTlpoTldQZG9EQjZwYlN3NkY4ak5OZTNuSHNUcXl6QlJScXVUOVJVRG1NYWdSV3JkdFdtWjc3enNzM2F4c1FkTG41VWtFSHRkb3ppQ2R6c1N3R240aVdWcnI0VTJZc1c3SG1qOHFSWjBxVmx6V3hcL1Nqd1Q5bUQ2Q0hSck5QOGkwdVJMeXV1eDBCaUJ5T1RwUHA2c0pHeVAyYzhpK1IyTE5BajEwQUVtVXEwVWJvYkwxajZuSDE4bmdrbUlGcEZMTUlxcitoZldBaG8weUswNHNoQU5tbUJPT2E2KzVna0VDOXpxa2U4djM4eTNzck9RNmd4NXFpXC9PWkRNWGNHV1c5bENRMDhwU0lDdm1HaUpzaWxacUlwU2ZNVk5MNDVqZHBVaVwvK24zQTY5QVc3ODkwTW52MlRnMnZwdlYzSVJ6YXVwbkNDRmUyRW40dlQyQjU1NCtQYzBcLzJVV09lcVY5Qm9hQkpOaVJSVGxQMWhKNGhhQzZ6bmtqcGVERkVKeUVDcWxGZHhIUWdrSkZtd25wVWUzdTV6SGN3dE15cnBlOE9JbzBBS1Z1RExwd0VLMGFadFhNNGphcjVVcFE9IiwibWFjIjoiOTNiYWM4MDI0OGY3M2IyYWU4MmI1ZmNjNDc1YWU2NTRiOTkyNmE4NDE0MjNlMjgyZTU4ZjdhYjQ2NjJiMmY4NiJ9

Diệp Viễn lắc đầu nói: “Biết rõ, thế nhưng mà ngài biết là ta không có khả năng nhìn bọn họ chết mà!” 

Ads
';
Advertisement
x