“Dực đạo hữu, hôm nay ngươi cũng là người trong chúng ta rồi, tầm mắt nên cao hơn một chút. Ngươi cho rằng luyện đan cho mấy người chúng ta là vì tình hình chung của Nhân tộc. Chúng ta thanh trừ phản đồ cũng là chuyện tốt với Nhân tộc. Ta biết rõ quan hệ của ngươi và Diệp Viễn không tệ, nhưng thiên phú của hắn quá mạnh mẽ, sự phản bội của hắn có uy hiếp quá lớn đối với chúng ta, bất đắc dĩ mới áp dụng thủ đoạn như thế này!”
Hỏa Tổ ngươi Hiền mặt không đổi sắc tim không đập, ngược lại còn tận tình khuyên nhủ Thánh Tổ Đại Tế Tư.
Dáng vẻ kia giống như lão ta đang đứng ở nơi đức cao trọng vọng.
“Ông Hiền, lão tử không bao giờ tin tưởng chuyện ma quỷ của các ngươi nữa! Diệp Viễn sẽ phản bội Nhân tộc ư? Ha ha, mấy lão già các ngươi chết hết rồi, Thông Thiên Giới này chỉ còn lại một mình hắn, hắn cũng sẽ không phản bội Nhân tộc! Rất tốt, sau khi bản tổ đắc đạo chưa đánh nhau với cường giả cùng cấp. Hôm nay, bản tổ phải ước lượng kỹ Đạo Tổ mạnh như thế nào!”
Dực cười lạnh một tiếng, khí thế trên người bất ngờ bộc phát, lực lượng quy tắc nở rộ trong nháy mắt.
Ầm!
Xuất ra một đấm, trời đất chấn động.
Hai cường giả quy tắc hùng mạnh đối mặt chỉ trong nháy mắt!
Thánh Tổ Đại Tế Tư nén giận ra tay, uy nghiêm không giới hạn.
Chẳng qua cuối cùng căn cơ của hắn ta không vững chắc bằng Hỏa Tổ.
Quanh người Hỏa Tổ phát ra lực lượng Hỏa Diễm khủng bố, gần như đốt hư không thành một cái động lớn.
Mỗi một chiêu đều mang theo đai động năng lượng cực kỳ khủng khiếp.
Trong nháy mắt đã áp chế Thánh Tổ Đại Tế Tư.
Nhìn thấy một màn này, khóe miệng Lâm Hoán không khỏi nở một nụ cười, nhìn Vạn Chân nói: “Có phải ngươi cảm thấy bản thân được cứu rồi không? Không có tác dụng đâu! Trên đời này, không ai có thể đến núi Khải Nguyên cứu ngươi đâu!”
Nói xong, hắn ta cầm lấy thanh Phá Diệt Phệ Cốt Đao, trong giây lát đâm về phía Vạn Chân.
Đúng lúc này, xảy ra bất ngờ!
Đột nhiên trong hư không xuất hiện một tia sáng lạnh cực kỳ sắc bén, bắn về phía Lâm Hoán.
Phốc!
Lâm Hoán còn chưa kịp phản ứng đã bị tia sáng này đâm xuyên.
Một lực vô cùng lớn đánh bay hắn ta ra ngoài, gắt gao ghim hắn ta trên mặt đá.
Lâm Hoán trừng lớn hai mắt, trong ánh mắt tràn đầy vẻ không dám tin.
Trong miệng của hắn ta chảy máu, cả người run rẩy.
Tất cả mọi người đều bị tia sáng lạnh này dọa sợ ngây người.
Nhanh quá!
Nhanh đến mức không ai kịp phản ứng!
Mà ngay cả cường giả chí tôn Thiên Nhân Ngũ Suy như Lâm Hoán còn chưa phản ứng đã trúng chiêu rồi.
Hơn nữa, một kiếm này xuyên thẳng qua hư không, tốc độ nhanh đã đến cực hạn.
Chờ đến khi Lâm Hoán phản ứng lại thì kiếm đã đến trước ngực của hắn ta rồi.
Lúc này, cho dù tốc độ của hắn ta có nhanh hơn nữa cũng không có khả năng tránh được.
“Thời... Kiếm thời không! Là kiếm thời không của Diệp Viễn! Thanh Thánh Diệp Viễn đến rồi!” Có người tinh mắt nhận ra lai lịch của nhát kiếm này, lập tức hoảng hốt la lên.
Lời này còn chưa dứt, một bóng người đã đạp lên hư không bước ra, đi tới bên cạnh Vạn Chân.
Không phải Diệp Viễn thì là ai?
Diệp Viễn xuất hiện khiến mọi người thốt lên.
“Hắn... Hắn đến thật rồi!”
“Thế mà hắn lại dám đến!”
“Không đúng! Sao hắn lại trở nên mạnh như vậy rồi hả?”
“Đúng vậy! Lúc trước một kiếm toàn lực của hắn chỉ miễn cưỡng làm Lâm Hoán bị thương thôi. Lúc này đây lại đâm xuyên!”
...
Cường giả khắp núi đều khiếp sợ không hiểu.
Vốn dĩ bọn họ vốn sợ hãi dũng khí của Diệp Viễn nhưng ngay sau đó lại phát hiện chuyện không hợp lý.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất