Trái Cấm Hoàng Triều - Hàn Linh Lăng (FULL)

 

Hoàng hậu nghe thấy mưu tính của hoàng thượng và Liễu Trân Nhi bên trong về chuyện sớm mang long thai thì sẽ sắc phong làm hoàng phi có nghĩa là trong hậu cung chỉ dưới hoàng hậu mà thôi thì liền cau mày không vui. 

Nhưng mà hoàng hậu biết mưu tính của hoàng thượng và Liễu Trân Nhi mãi mãi không thể trở thành sự thật được nên nhếch môi mỉm cười một cách đắc ý thầm nghĩ trong đầu “Tiện nhân này thật ngu ngốc, bao nhiêu năm qua hoàng thượng đã sủng ái biết bao nhiêu mỹ nhân nhưng chẳng có một ai mang long thai ngoài ta mà nó không nghi ngờ gì sao chứ? Muốn mang long thai để sớm ngày lật đổ ta sao thật là tội nghiệp cho ả quá ngu ngốc mà 

Năm xưa lúc hoàng hậu mới vào cung cũng chỉ là một nữ nhân tâm can lương thiện nhưng sau khi trãi qua chuyện của linh phi bà ta đã vô cùng căm hận những nữ nhân vây quanh hoàng thượng, lúc đó hoàng thượng còn tính phế truất bà ta vì một nữ nhân khác khiến bà vô cùng thất vọng và tổn thương. 

Từ sau vụ việc của linh phi thì hoàng hậu cũng không còn là một nữ nhân lương thiện trong sáng ngày nào nữa mà trở nên tâm cơ hơn để giữ được vị trí của mình trong 

cung. 

Hoàng hậu sợ rằng một ngày nào đó nếu như thái hậu không còn thì hoàng thượng sẽ không còn ai cản trở nữa mà phế hậu đưa người khác lên vị trí của mình nên sau khi sinh được hai hoàng tử và một công chúa thì hoàng hậu đã nhờ nhà mẹ để tìm giúp thuốc khiến hoàng thượng vô sinh. 

Loại thuốc kia được đem về từ phương Bắc khi pha chung với trà thì không có vị gì lạ hết nên hoàng hậu đã mua chuộc bên người bên thái y viện nói đó là thuốc bổ dương giúp hoàng thượng có nhiều nhi tử mang đi pha chung với trà cho hoàng thượng uống mỗi ngày. 

Hoàng thượng đã uống loại thuốc vô sinh đó mấy chục năm rồi bây giờ đã không còn khả năng khiến nữ nhân nào mang thai nữa cả, đó cũng là lý do hoàng hậu là người duy nhất sinh được hoàng tử và công chúa, địa vị vững chắc nhất hoàng cung. 

Loại thuốc vô sinh mà hoàng hậu sử dụng có ưu điểm là tráng dương bổ thận thật cho nên hoàng thượng luôn có tinh lực dồi dào nhìn bề ngoài thì nó đúng là thuốc bổ phát huy công dụng rất tốt nên hoàng thượng đã hơn 50 tuổi vẫn còn sức đụ những nữ nhân khác chết lên chết xuống vì sung sướng. Tuy nhiên tác dụng chính của loại thuốc này lại gây vô sinh vì lẽ đó mà hoàng thượng từng ân ái với rất nhiều nữ nhân nhưng mà chẳng có nữ nhân nào mang long thai được cả. 

Chuyện hoàng thượng bị vô sinh chỉ có hoàng hậu và mẫu thân của người biết là thôi nay mẫu thân của hoàng hậu đã mất chuyện này mãi mãi là bí mật không một ai 

khác biết nữa cả. 

Vẻ mặt của hoàng hậu toát lên sự đắc thắng trong mắt thầm nghĩ “Liễu Trân Nhi cho dù hoàng thượng có bỏ bê triều chính để ở bên cạnh đụ ngươi liên tục trong suốt một tuần trăng thì cũng chẳng có kết quả gì đâu, bởi vì hoàng thượng vốn vô sinh làm sao mà có thể khiến ngươi mang long thai được, giấc mơ thay thế ta của người còn xa vời lắm tiện nhân à.” 

Liễu Trân Nhi bạo gan lên tiếng “Hoàng thượng thiếp có một thắc mắc nhỏ không biết có nên hỏi được không?” 

“Nàng cứ hỏi đi.” 

Liễu Trân Nhi chần chừ rồi lên tiếng hỏi “Thần thiếp thấy hoàng hậu cũng đã lớn tuổi lắm rồi nhiều năm không thể thị tẩm hoàng thượng sao người không thay thế hoàng hậu bằng một nữ nhân dung mạo xinh đẹp hơn trẻ tuổi hơn ạ?” 

Hoàng thượng rủ mắt “Không thể thay thế được, hoàng hậu là thê tử chính thất của ta, hơn nữa mối quan hệ giữa ta và hoàng hậu được xây dựng trên nhiều lợi ích quốc gia, nàng ấy lại là mẫu hậu của thái tử nên không thể thay thế được, dù bất cứ ai cũng không thể thay được cả” 

Hoàng hậu đứng bên ngoài nghe thấy như thế thì trong lòng cũng có chút thoải mái, bởi vì hoàng thượng dù không còn sủng ái bà nữa nhưng trong lòng ông ta thì bà vẫn có một địa vị vững chắc mà không một ai có thể thay thế được. 

Hoàng thượng và Liễu Trân Nhi đang nằm trần truồng ôm ấp nhau thì đột nhiên cửa phòng đột ngột mở ra khiến cho cả hai người có chút giật mình. 

Hoàng thượng cau mày không vui lên tiếng hỏi “Ai? Là kẻ nào dám ngang nhiên xông vào Trà Viên hả?” 

Lúc này hoàng hậu mới lên tiếng “Thần thiếp thỉnh an hoàng thượng, thần thiếp có chuyện gấp cần bàn bạc với người nhưng mà gõ cửa mãi không thấy người trả lời thiếp sợ hoàng thượng gặp chuyện nên mới tự ý xông vào đây, xin hoàng thượng thứ tội” 

Hoàng thượng vừa nhìn thấy người tới là hoàng hậu thì có chút chột dạ, Trà Viên này là nơi để phê duyết tấu chương vậy mà bây giờ ông ta lại bị bắt gặp nằm ôm ấp một nữ nhân khác chẳng những vậy hai người còn trần truồng không mảnh vải che thân nữa. 

Liễu Trân Nhi nhìn thấy người đến là hoàng hậu cũng khiếp sợ vô cùng, nàng ta đang âm mưu muốn lật đổ hoàng hậu để chiếm mất ngôi vị của bà nên có chút chột dạ. 

Liễu Trân Nhi vội vàng đứng dậy rồi lên tiếng “Thần thiếp tham kiến hoàng hậu nương nương.” 

Hoàng hậu vốn không để Liễu Trân Nhi vào trong mắt nhưng mà trước mắt của hoàng thượng bà phải tỏ ra mình là người hiểu chuyện, cao thượng và rộng lượng “Miễn lễ đi, nãy giờ muội muội đây hầu hạ hoàng thượng chắc là cũng mệt lắm rồi.” 

Liễu Trân Nhi cúi đầu nhìn xuống đất không dám nhìn thẳng vào mắt của hoàng hậu, nàng thầm lo sợ trong lòng “Nếu như bà ta biết mình dám kêu hoàng thượng bú lồn mình thì chắc chắn sẽ không tha cho mình đâu.” 

Hoàng thượng thấy không khí quá ngượng nghịu nên quay sang nói với Liễu Trân Nhi “Nàng trở về hậu viện trước đi, ta cần phải nói chuyện với hoàng hậu.” Liễu Trân Nhi liền gật đầu vội càng cầm y phục lên “Dạ hoàng thượng.” 

Liễu Trân Nhi trong lúc lúng túng tính ôm y phục mà đi ra ngoài nhưng mà hoàng hậu liền lên tiếng nhắc nhở “Muội muội nên mặc y phục vào bên ngoài còn rất nhiều thái giám cung nữ đang đứng muội tính làm mất mặt hoàng thượng hay sao? Trà Viên là nơi để phê duyệt tấu chương không phải nơi để đong đưa làm tình cùng nhau.” 

Hoàng thượng cũng chột dạ khi nghe hoàng hậu nói như thế, ông biết bà ấy nhắc nhở Liễu Trân Nhi nhưng mà thật ra là đang nói mình. 

Hoàng thượng cau mày “Trân Nhi ngươi mau mau mặc y phục vào đi.” 

“Dạ hoàng thượng.” 

Sau khi Liễu Trân Nhi mặc y phục vào rồi thì mới đi ra ngoài đóng cửa lại để hoàng thượng và hoàng hậu nói chuyện với nhau. 

Hoàng hậu nhìn thấy con cặc của hoàng thượng vẫn còn dính tinh dịch bên liền bước đến dùng khăn tay của mình lau lau còn cố tình sục nó vài cái để xem thế nào. 

Tay của hoàng hậu tuy là mềm mại nhưng da tay lại nhăn nheo theo thời gian vốn không còn sức quyến rũ nữa nên hoàng thượng cũng thờ ơ không tha thiết “Được rồi, để ta mặc y phục vào đã.” 

Hoàng hậu có chút thất vọng trong đáy mắt nhưng mà bà không thể thể hiện rõ ra ngoài mà vội thu ánh mắt đáng thương đó vào rất nhanh. 

Sau khi hoàng thượng mặc y phục chỉnh tề liền nói với hoàng hậu “Chuyện vừa rồi là do ta không tốt, tại ta muốn quá nên mới làm bừa nàng đừng trách tội của Trân Nhi nha.” 

Hoàng hậu nghe vậy thì đau lòng hóa ra là đang lên tiếng trước để bảo vệ cho Liễu Trân Nhi kia, sợ bà sẽ trách tội nàng ta. 

“Thật ra hôm nay thần thiếp đến gặp hoàng thượng cũng là vì chuyện của Liễu Tú Nữ. 

Hoàng thượng nhíu mày “Thừa tướng đã đến gặp nàng nói gì rồi hả?” 

“Liên quan gì đến thừa tướng chứ?” 

Hoàng thượng liền hằn hộc “Đúng thật là ban đầu có hứa ban Liễu Trân Nhi cho thừa tướng nhưng mà hiện giờ ta không muốn nữa, ta muốn giữ nàng ta lại hầu hạ cho ta, lâu lắm mới có một nữ nhân khiến ta động lòng như thế.” 

Hoàng hậu liền lên tiếng đáp “Chuyện mà hoàng thượng hứa hẹn gì với thừa tướng thì thiếp không hề biết, thiếp nghe trong cung đồn đoán dạo gần đây hoàng thương ân sủng Liễu Tú Nữ rất nhiều lần còn ban vào Trà Viên sống tạm nên mới đến đây để bàn bạc với hoàng thượng về chuyện này.” 

“Nàng tính bảo ta đuổi nàng ấy khỏi cung có đúng không hả?” 

Hoàng hậu liền bày ra vẻ mặt hiền từ “Làm gì có chứ, nếu hoàng thượng đã sủng ái Liễu Trân Nhi như thế hay là hoàng thượng phong nàng ta làm phi tần để nàng ta có thể đường đường chính chính vào hậu cung mà ở” 

Hoàng thượng kinh ngạc liền ngẩng đầu lên nhìn hoàng hậu “Nàng nói vậy là có ý hả?” 

“Trà Viên là nơi hoàng thượng chuyên tâm phê duyệt tấu chương mà giữ một nữ nhân ở lại thì không thích hợp lắm, người trong cung sẽ có cơ sở đồn đoán người vì nữ sắc mà bỏ bê triều chính không quan tâm đến con dân trăm họ như vậy sẽ không hay. Thần thiếp xin hoàng thượng phong Liễu Trân Nhi làm Liễu phi trước để nàng vào hậu cung được ban nơi ở riêng như vậy có thể hầu hạ hoàng thượng hơn là để nàng ta sống tạm tại Trà Viên này.” 

“Nàng nói thật sao hoàng hậu, nàng không ghen tuông mà còn đề nghị ta phong Trân Nhi làm phi tần sao?” 

Hoàng hậu gật đầu “Dạ phải, từ lâu thần thiếp đã không thể hầu hạ hoàng thượng được nữa rồi vì vậy thần thiếp cảm thấy biết ơn Trân Nhi muội muội vô cùng khi muội ấy có thể hầu hạ thỏa mãn tình dục cho hoàng thượng ạ.” 

Hoàng thượng liền bày ra vẻ mặt hối hận “Nàng khiến ta cảm thấy có lỗi quá, ta không bàn bạc gì với nàng mà đã giấu Trần Nhi ở Trà Viên rồi. 

“Thần thiếp hiểu mà, thật ra hoàng thượng cũng vì sợ thần thiếp buồn nên mới làm vậy mà thôi, nay mọi chuyện khuất mắc được hóa giải là vui rồi.” 

Hoàng thượng tâm trạng trở nên tốt hắn “Được vậy ta sẽ ban chiếu chỉ phong Liễu Trân Nhi làm phi tần... 

eyJpdiI6IlNCTDRxUVVscXJhYVBYWGtYTUJrbHc9PSIsInZhbHVlIjoiVzI1cjgzeXBmNlRGZUx5ZHNFUHZjaGQycFdocmNEK1lUVSs4bTlFOFFNeTdBK0pQVU9HRUpUS1dpWkpDQ2ZGeGNTTkM1Y1pNb01IVnI3alZXaXVkXC9IcktsQnFiNDFJM1JwNnh6K1wvZ0VocTFZa2xcL2dITkdZN3dMTFFmdVwvMGtoajlYNFUwN0Rra09QeEtXWk9oYjcwa0kwWUoyTmJjWkxQTHJpRTRPXC9FcEhFK0NCbnlPTU5kaGMwWnhwT2tZMWFrWjU0ZnlkVzZcL01UK1J1cUtudGd0clRDRHREV0JKWTZiNXkzekdVOHhwTXlvdWlzVGtJYzU3UWFxWWxZUjlpSytFdzJjY09OTmp3ajZZUXl5Y3MwTmZLMmVBemp6N0JKRmFSXC8rN3kreEVVUDQzZ0FWbGJuNmxjUm5zb1RXUTk1UHBMUm51N1crNkl1XC80THFcL1FjTkJvQllCVkJacjBYUmJ4NU5tOWRyQkczdTAwYmsxZDhybHk5cWRjQzRyQ0JUeHpKZmE0cGlVVmJ3VXJZays4WGlZb0NyM2IrZnlXeTArN3R1QWlrd0dCemZQY3gyNTczNzNqWWZXaUIzRWZJXC8iLCJtYWMiOiJlMGM3ZjdiNTFhYThhZWJkODVkODZhZGMzMDQ4ZGQyZDU1ZjNjYzEwN2RmYTRlZmFiNDg4NmM1MDdjMWQ3NDRiIn0=
eyJpdiI6IndrRHZmUmxjYW5LeklXY3pDTldGYkE9PSIsInZhbHVlIjoiVjJKRVhnV3BlSWpENjBoSHZLZkNGZm9DdnBYeDlDc3pGb1pkT256NHBZdnlKeEQ3bm4wNGhDM284SjQrQlpEcDZva0g1MStmQnNLVkV0WUc5QXRIQ0JrSW9odGJzWFI0VzQ0dldIV0o2cm1KWGcwTEU0bGlWajVXOURJN0NFRlhqNG5WcEVyOFM2ZzNEeWMzbHdUUzhpTnFzcUsreUZ0VzFpRnMwOFMyZEk1MzhScE1IS2dzSHlYcnBmcGFsM0FnV3hrTFwvc3RVYXVPV2habm1zeU9HbmZWYUpSNEo2bGVZNncyVktcL3hyWEZDbVlzYUNLVjl2ZTRxeGNQbG9kUnVGUnBJbnVcL2VzRVFRR3pJWmVcLytOV2E2STh1bFdUcVwvb2taYkM0TFIrblVwa2taOFQ3VnZtUWdWK2dJaUJpbk4rUlE2K05zc09rb0NkMzAwcGhueW1VZVVodzkxaDl4NVhla2lVbVlcL3VLWU1Gc2N2ZGFjZXgwdjZMb0pXVDlVcUFneFhhcWJaV3RGbktsYmpScUdWR0R1QjYyRDlRem04dStzVHZjQzkxc0tOXC9ZQ1dnVkcwRFhlUkRqSjJWbE1SbXRQZTZ2RlZ4XC9qbTlRNTB3aVwvWVZsdWkzcDI0KzZcL0VHV3lYWEUzNCtDejhZPSIsIm1hYyI6IjA1MTlmODg5NmY5ZTZkNmIxMjVkMTllM2I1MWJmOWU2ZThhNGMxM2UxZjY0NWY3MzhhZmJjZmE3MzkyNjJmMzIifQ==

a."

Ads
';
Advertisement