Trái Cấm Hoàng Triều - Hàn Linh Lăng (FULL)

 

Hoàng hậu đến Trà Viên để tìm hoàng thượng thì bị thái giám thân cận của hoàng thượng cản lại từ ngay cổng vào. 

Tiểu Khanh Tử tỏ vẻ khó xử lên tiếng “Xin hoàng hậu nương nương quay về cung chờ, sau khi hoàng thượnng phê duyệt tấu chương xong thì nô tài sẽ bẩm báo nếu hoàng thượng muốn gặp người thì thần sẽ đi truyền lệnh đến Phượng Cung mời người đến gặp mặt ạ.” 

Hoàng hậu nhìn Tiểu Khanh Tử bằng ánh mắt không vui, giọng bà trầm xuống đến cực độ “Từ bao giờ mà một nô tài như ngươi có quyền cho ta vào gặp hoàng thượng hay không vậy hả? Thật là to gan mà.” 

Tiểu Khanh Tử dù biết hoàng hậu không còn được sủng ái nhưng lại là người đứng đầu hậu cung, sư huynh là lại là thừa tướng, xuất thân trong gia tộc hàng đầu nắm giữ binh quyền nên không dám đắc tội. 

Tiểu Khanh Tử vội vàng quỳ xuống trước mặt của hoàng hậu “Nô tài không dám ạ, mong là hoàng hậu thương xót cho nô tài bởi vì hoàng thượng đã căn dặn nô tài canh cổng không cho ai vào Trà Viên quấy rầy lúc người đang phê duyệt tấu chương nên thần mới không dám để hoàng hậu nương nương vào, ngộ nhỡ hoàng thượng tức giận thì sẽ chém đầu nô tài mất.” 

Hoàng hậu cũng biết thân phận nô tài cung nữ thì chủ tử dặn sao phải làm vậy không có quyền phản kháng chỉ có thể nhất mực cúc cung tận tụy hết lòng hầu hạ chủ tử mà thôi. 

Hoàng hậu cũng không có ý định gây khó dễ cho một tiểu thái giám nên liền hạ giọng tức giận xuống “Ta biết ngươi cũng chỉ là làm theo lệnh của hoàng thượng mà thôi nhưng mà ta đang có việc quan trọng ảnh hưởng đến cả vương triều cần phải gặp hoàng thượng bàn bạc gấp nếu như ngươi cứ một mực không cho ta vào ngộ nhỡ vương triều có mệnh hệ nào ngươi gánh vác nổi không?” 

“Dạ nô tài..nô tài...” 

Hoàng hậu lại lên tiếng “Thôi ta tính thế nào đi ngươi cứ cho ta vào Trà Viên gặp hoàng thượng mọi hậu quả ta sẽ gánh chịu không để liên lụy đến ngươi được không?” Tiểu Khanh Tử biết là hôm nay hoàng thượng không có phê duyệt tấu chương gì cả, thời gian gần đây người bỏ bê việc triều chính sau khi bãi triều liền đến Trà Viên người ngoài nhìn không hiểu còn tưởng là hoàng thượng nghiêm túc phê duyệt tấu chương xem những ý kiến của các đại quan nhưng hắn thì biết rõ hoàng thượng nôn 

nóng đến Trà Viên là để làm tình cùng với Liễu Trân Nhi. 

Tiểu Khanh Tử sợ rằng hoàng hậu vào trong nhìn thấy hoàng thượng và Liễu Trân Nhi đang làm tình cùng nhau thì sẽ tức giận đến lúc đó để hậu đấu đá thì ruồi mũi như hắn là kẻ chết thế mạng mất. 

“Hoàng hậu nương nương thật ra hoàng thượng đang ở bên trong cùng Liễu Tú Nữ hay là người về trước ngày mai thần sẽ bẩm báo hoàng thượng triệu người đến gặp mặt được không ạ?” 

Hoàng hậu nghe vậy trái tim rỉ máu nhưng vẻ mặt vẫn vô cùng điềm tĩnh “Không sao đâu, ta biết là hoàng thượng và Liễu Trân Nhi đang ở cùng nhau, lần này ta đến gặp hoàng thượng cũng là có liên quan đến nàng ta nhưng là chuyện tốt nhất định không làm ngươi khó xử đâu, ngươi tin ta để ta vào trong đi.” 

Tiểu Khanh Tử ngẩng đầu lên nhìn hoàng hậu “Chuyện tốt liên quan đến Liễu Tú Nữ sao ạ?” 

Hoàng hậu gật đầu lên tiếng đáp “Phải, dạo gần đây ta biết là hoàng thượng rất là ân sủng Liễu Tú Nữ, ta biết là hoàng thượng cũng muốn lập nàng ta làm phi tần của mình nhưng mà vẫn còn e ngại ta vì vậy hôm nay ta đến để đề nghị hoàng thượng phong nàng ta là phi tần có thể đường đường chính chính vào hậu cung để sống.” 

Tiểu Khanh Tử nghe thấy như vậy thì cũng vui mừng trong lòng nếu hoàng hậu mở lời muốn hoàng thượng phong Liễu Trân Nhi làm phi tần thì tốt quá rồi bọn họ không cần phải lén lút ở Trà Viên nữa. 

Tiểu Khanh Tử vội vàng mời hoàng hậu đi vào trong “Dạ nô tài mời hoàng hậu nương nương vào Trà Viên ạ.” 

Hoàng hậu đi vào Trà Viên vì bà biết hoàng thượng chắc chắn đang làm tình với Liễu Trân Nhi bên trong bà sợ mình sẽ trở thành người đáng thương trong mắt bọn nô tài cung nữ nên bảo tất cả dừng lại bên ngoài chờ không cho bất cứ ai theo vào hết kể cả cung nữ cũng không cho đi theo. 

Một mình hoàng hậu đi vào nguyệt môn dẫn vào Trà Viên, càng đi tới gần căn phòng mà hoàng thượng thường hay ngồi phê duyệt tấu chương thì bà đã nghe được những âm thanh rên rỉ mê người của Liễu Trân Nhi phát ra rồi. 

“Aaaa...hoàng thượng ơi thiếp sướng quá...aaa...thiếp sướng...aaaa...hoàng thượng đụ vào cái lồn của thiếp sướng chết mất thôi...aahahahh.” “Pạch...pạch..pạch.. tiếng hai bộ phận sinh dục va vào nhau bành bạch vang lên khắp căn phòng. 

Bên trong thư phòng hoàng thượng đang ngồi ở bàn phê duyệt tấu chương, những bản tấu chương để ngổn ngang trên bàn còn Liễu Trân Nhi thì nằm bò trên bàn đè lên những bản tấu chương kia, mông nàng đặt trên người của hoàng thượng, tất nhiên là con cặc của hoàng thượng đang đâm vào cái lồn đỏ hồng của nàng mà nắc liên 

tục. 

Giọng của hoàng thượng vang lên “Lồn nàng vừa đẹp mà đụ sướng cặc thật đó Trân Nhi à, hừ hừ ta đã đụ cái lồn này mấy chục lần rồi nhưng vẫn cứ muốn được cắm cặc vào mà đụ nàng mãi thôi..” 

Liễu Trân Nhi ưỡn cong người bộ ngực đẫy đà lắc lư khi hoàng thượng dồn sức đụ vào cái lồn non đỏ hồng của nàng. 

“A...aaa..chết thiếp...sướng...sướng quá đi...aaahhh...đâm sâu vào nữa đi hoàng thượng...aaa...aaahhh” 

Hoàng thượng nghe thấy Liễu Trân Nhi lên tiếng mời gọi như thế thì liền nhấp cho con cặc ngập lút trong cái lồn xinh xắn của nàng, cảm giác ấm áp bao quanh thân cặc làm hoàng thượng nổi hứng mà bắt đầu nhấp từ từ một cách nhanh dần, tiếng kêu từ hai bộ phận va đập vào nhau phát ra nhóp nhép càng kích thích hai người nữa. 

“A...sâu quá rồi...nhưng mà sướng...aaa...thiếp sướng quá...hoàng thượng ơi...lồn thiếp sướng quá... 

Hoàng thượng hừ từng tiếng “Này thì muốn ta đâm sâu vào...ta đâm sâu đụ nát lồn nàng luôn Trân Nhi ơi.” 

Hai tay của Liễu Trân Nhi quờ quạng trong bàn bàn tay nắm nhằm một bản tấu chương nào đó khiến nó nhăn nhó gào lên “A...chết thiếp...lồn thiếp sướng quá hoàng thượng ơi...aaaa...sướng lồn quá.” 

Hoàng hậu đứng bên ngoài cửa phòng nghe từng tiếng rên rỉ của Liễu Trân Nhi thì vẻ mặt liền hiện lên sự ganh tị và độc ác, bà nắm chặt tay thành nắm muốn xông vào tát vào mặt con tiện nhân bên trong vài bạt tai rồi đem nó đến hình bộ chịu hết thảy tất cả những cực hình ở đó mới có thể hả cơn giận trong lòng. 

Qua vài giây hoàng hậu tự trấn an mình “Nếu như bây giờ mình làm vậy chỉ càng khiến hoàng thượng chán ghét mình hơn mà thôi mình phải làm như lời của Quốc sư đã chỉ điểm phải kìm chế cơn tức giận không đáng này lại, chờ ngày tiện nhân kia vào hậu cung rồi thì mình sẽ có rất nhiều cơ hội để dạy dỗ ả ta.” 

Bên trong thư phòng hoàng thượng rút cặc mình ra rồi đỡ Liễu Trân Nhi quỳ lên bàn để tấu chương hai tay chống xuống đất đẩy mông lên khá cao, sau đó hoàng thượng từ đằng sau cầm con cặc đã khá cương cứng để đúng lỗ lồn ướt nhẹp của nàng rồi ấn vào. 

Con cặc của hoàng thượng bị cơ lồn của Liễu Trân Nhi bóp khá mạnh khiến nó càng cương cứng hơn, hoàng thượng cứ như thế mà nhấp mạnh vào, con cặc của ông được cọ xát vào vách lồn nàng làm nàng rú lên vì sung sướng. 

“A... a... a... a... a đã quá đụ thế này... mới đã chứ. A... a... a. Phê quá... hoàng thượng ơi aaaaa... a... a. A. Cặc... hoàng thượng cứng quá... đó... a... a...làm lồn thiếp sướng quá...aaahhh.” 

Hoàng thượng bị khoái cảm bao vây nên chỉ biết rên hừ hự và cố gắng nhét thật sâu con cặc vào lỗ lồn của Liễu Trân Nhi, ông thò tay ra phía trước bóp hai bầu vú đang săn cứng của nàng 

Không lâu sau thì Liễu Trân Nhi không chịu nổi nữa ra khí còn hoàng thượng cũng lên đỉnh bắn ồ ạt vào trong lồn của nàng, những dòng tinh trắng của ông bắt đầu tràn ra từ khe lồn ra lênh láng ra hai mép lồn xuống đùi rồi tràn xuống đất. 

Liễu Trân Nhi dùng hai ngón tay kéo nhẹ hai mép lồn ra thì một đống tinh trùng rơi toẹt xuống nền nhà, vẻ mặt nàng rất là vui vẻ thoái mái “Tinh dịch của hoàng thượng nhiều thật đó làm thiếp sướng muốn chết à.” 

Hoàng thượng và Liễu Trân Nhi cùng thở dốc ngã ngồi xuống rồi nằm phịch xuống tấm thảm lông ngay bàn phê duyết tấu chương. 

Hoàng thượng ôm ấp Liễu Trân Nhi vào lòng rồi ôn nhu lên tiếng “Ta bắn nhiều tinh dịch vào lồn nàng như thế mong rằng nàng sớm mang long thai để ta còn sắc phong cho nàng nữa chứ.” 

Liễu Trân Nhi liền ôm chầm lấy hoàng thượng giọng nũng nịu lên tiếng “Dạ thiếp sẽ cố gắng mong là sớm mang long thai để đền đáp lại sự sủng ái của hoàng thượng 

a." 

Hoàng thượng lại nói thêm “Chỉ cần nàng mang long thái ta sẽ lập tức ra lệnh sắc phong nàng làm hoàng phi chịu không?” 

Liễu Trân Nhi tỏ vẻ ngây thơ lên tiếng hỏi “Hoàng phi là gì ạ?” 

Hoàng thượng liền lên tiếng giải thích “Hoàng phi sẽ có địa vị cao nhất trong các vị phi tần, gần như sánh ngang với hoàng hậu chỉ thua một chút mà thôi” 

eyJpdiI6IkdCV0pDQnF4MnZlSHlwQVpubGZiZEE9PSIsInZhbHVlIjoiUURvRjVzYUtLazhyNDdPbWdnYnZmaFwvdjBVaXI3NFNxT1Q3YkFcL0FLdDdvUHBMR1VFZFUxU0xVVkJUQkVkZURaTUcwOGtTZ1FFMTZ0ak51WXczRzVGUCswaHkyYWxMbm9cL2N2QzRtMlM4b0YwXC9tU3dzamFOUUZHRjZHKzhocEQwa29Gck9DVTBHZ0k2UnlZQzlUNGtLaEVGK2g5a1UrenFwSzVOdjR6dFhtQlY4RkNIbURDOFF6VDR1dVFCajRYcnN3aEZudW1iaXQ1dU8yRVZEbzRTN3BWVUNBUVB1eEVKUmJob3lid1oyckxFazVrdzJvUllLOVdiZ1BsTk42dlpDYUxMNUVrUXRlZXc3ZkJlN1gyNmxYTUZPNXJ5dTVTejB4SHVmTHZUWDREalliRGk3NmpWMWpBVzJWV1I3RGk4NE1ySkoxekJSQ0JKXC9qVmNhb0RHcEVzbUM5Y2JPU0Z5dndxUnVUbGh2aFdRbGNoUHN2dnRHS3kxTTZQZmJkSGczRXR0QkpQK3AxaGNwakxSQktvVGwrYW04V0FLdnFrdHUyeHpETStHSWVyQ0h5eDhYRDdqakJmOFlUMXVLaVp1RFBuc010TmFheWtVNm1xWEs5Y0tSaGlzN2ZNc2dvRTNQZkxyT2Vza0VhUWtHWTJrcDJpVjhmS202YW92bjFmb1BcL3lQZTBYK1hjYUdcL0xWTXcrYmpmSkdGQ3U1Tm9PTUV1VnpqZkJJckpuaFF4cDh1RzJXcEJkelJvOUpzSXJvMUt6am9YN2RrTnVhMmRWNFlybnRQeEZ1b0Q1UHpQRVJhZDVLbGR2YXhDSk45R1lNWFJWQXJJcU8wNGtVWHI2dzBEWjUxcXVhWGNocWVLb21yS2pXelltK2EwRng2VnZSa3NxQ2ZUa0p5czhzSzhrUUFrRVFWV09PQzZhTjk1dE5ZIiwibWFjIjoiNmQwOWEzMWI3NDk3NjVjYmQ2ODVmNGYyZGYyY2MyZjc1OWEwM2VmNmZkZWI4MTUxN2YxNmQ2YmRiMDdmNDlhYiJ9
eyJpdiI6IlBsK0U3dkQ4KzVvbDZYeE5uRG5uK2c9PSIsInZhbHVlIjoiYmttUUNGNk9yR1lBb1lMdEJzeUdGbkN5bk9JbWR6bkltV3k5aFY1clwvRlhaZUlSd1Jxbk5nczhWUjRtXC9NSlZzYlp4Mktvcjh4R3J0MTZRMG4yYUgwMjJSWXZMSmQwbU1aQUVpQ2RUZHhzNk1mVFI5bHV1MVFvRmo2V3ZcL2xrMTJ2cEN0VEZxTHZIbEI5bHRDbmxWemZUZ3ROeHhcL2d4RngybEo4VGtKVTVVd2pST3Y2bkp1S3NqU2phWnQzRkF3VWlNQjhOeFdzUzVUTDFueTBLTWhEU1Z5NkMwMFdcL2NJNlVrZEpVQXNpZ3pQUTBNRzhYMXdTYjNINHp5UkZCbml3dE95dmJ0bXJqenJJeVdDbGxnT1BjR0dYNW13Wk4rUHAwUnNJS1VRVCtTVzJVK0RCdGhhSnlEK0g4Vlp4MTR0bWwxdkZSTFlxTXYyTWRWK0Q2UERHXC9OUEdqZnV5UHZpWWc5NDdSQkJkSUJIWDVGWHNuaklNbGNpNEJFSkFidkV1cjlvd2M0bEI3UXp5UnBKb3cxcW1OMHhjK3FPWWlsbmhvTmdKYXlxWWI0MEoyOWtlOGlPRlFBUm5HaFowVGFJWjYxZmx4UWFkZkkwcjUydENBTnpcLzJhd3hONVlNK2tzQ2NOd1R2NENzVXFvTkUzemdMNlhwZGsrZ216cU1ablNMN1NSaDd4cEZ3OFBHKzN3QzNcL0NDNW5wRUxLdEVhOENSNzJTRTZtK1lRZ1RaYTRVeTRzWGQ1c1BHcjFZeTBPYjBjNVNOMWhoTW1JY0I0V3pUcDl5NGFUN1h6NEFSTk80SGs2aStZMHN0aThPVXBZZWs3V0ZFakRuMVg4cTh4MUdHUUl6a3ZvQzFaNjMyTEo3NlhpTE5zdzRnV1BqZitObmpuaFM4VU9wSEF0NVk2NVVcL2F4UnJrUjhnYUpzNzczelwvXC9Ubjk3MzZiQWFFbUNac0dDaUpBQ3dpR213Q2VcL0RoUXJhdjlmNmdkMXlxXC9SalRCRFpnMm9QZXFvMzB0OEg0Z0lhZWszdTBxWXFFY0U5Qzl3aWdXeHczaW40VXhyRkk2ZVZuZ1wvbjZaTGtJPSIsIm1hYyI6IjU1ZDJmMDI4NWI4ZjdhMGY0MmUxZjE1ZDYzN2JlYTM2NmUyNjc3NWExM2M4MTljNjJmZTM4YTVlYTg3YzExOTIifQ==

Liễu Trân Nhi nghe vậy thì càng vui sướng trong lòng thầm nghĩ “Hoàng hậu sinh được 3 nhi tử cho hoàng thượng, nếu như mình có thể sinh nhiều hơn thì biết đâu một ngày nào đó mình sẽ thay thế được ví trí của bà ta không chừng. Hơn nữa bà ta cũng đã lớn tuổi lắm rồi nhan sắc không còn sớm muộn gì mình lật đổ bà ta ngồi vào cái ghế của hoàng hậu đương triều mà thôi.”

Ads
';
Advertisement