Quỷ Thất bên này không biết chuyện gì vẫn còn đôi co với Ninh Ninh. Lần trước anh đã cảnh cáo cô không được nói ra những từ thân mật mờ ám khiến người khác hiểu lầm, từ lần đó cô ta cũng không dám nữa, vậy mà lần này lại cố tình nói rốt cuộc không biết Ninh Ninh có tính toán gì.
Quỷ Thất cau mày:” Mẹ tôi là mẹ của tôi từ khi nào lại thành mẹ cô rồi? Dù bà ấy có nhận cô là con nuôi đi chăng nữa tôi chưa chắc đã chấp nhận nên đừng từ sau trước mặt tôi dừng ăn nói bậy bạ!”
Lần trước cũng là vì Ninh Ninh tỏ ra thân mật chủ động ôm anh còn tự nhiên nói cười khiến Khánh San hiểu lầm, cô ấy cũng vì thế mà rất đau lòng. Ninh Ninh từ khi trở về liền biến thành con người khác không còn đơn thuần nữa, đầu óc luôn toan tính khiến người khác phải dè chừng đề phòng.
Quỷ Thất liếc nhìn đồng hồ cũng đã trễ, trong lòng có chút bồn chồn không yên. Khánh San chưa bao giờ trễ hẹn tại sao hôm nay giờ này con chưa tới. Quỷ Thất thấy Ninh Ninh còn nú tay mình chưa chịu đi liền lạnh nhạt gạt tay cô ra rồi rời khỏi phòng.
Vừa bước ra khỏi phòng làm việc anh liền rút điện thoại muốn nhanh chóng gọi cho Khánh San, cô tới trễ cũng được chỉ là đừng có chuyện gì xảy ra. Vừa tính bấm máy thì hộp cơm quen thuộc liền xuất hiện trước mắt anh khiến anh sững lại.
com.
“Hàn Thiên?” Quỷ Thất hơn giọng gọi Hàn Thiên đang ngơ ngác ôm hộp
Hàn Thiên bị gọi ngược liền giật cả mình, vừa quay đầu liền thấy giám đốc anh liền tái mét mặt mày.
Hàn Thiên thầm nghĩ:“Lần này mình chết chắc rồi...”
Quỷ Thất hầm hầm đi tới, bước chân ngày càng nặng nề rõ ràng khiến Hàn Thiên bị dọa ngồi thụp xuống ôm đầu hét lớn:” Giám đốc, đừng, đừng đánh vào mặt!”
Quỷ Thất đứng trước mặt anh kiền cầm lấy hộp cơm với chiếc móc khóa là hình Arrebol đang ngáp ngủ, nhớ lần ấy Khánh San nổi hứng lấy máy ảnh chụp hình chung hai người vì cô thấy con báo đen Arrebol của anh rất dễ thương liền kéo nó chụp chung.
Arrebol rất lười biếng nhưng cũng mặc kệ cô chỉnh kiểu vuốt lông, mặt mày hằm hằm chịu đựng, tấm hình ngáp ngủ này Khánh San thấy dễ thương nhất liền in ra làm móc khóa kỷ niệm nên liền nhìn đã biết là hợp của cô, nhưng sao nó lại trong tay của Hàn Thiên. Sao cô không lên đưa trực tiếp cho anh mà nó lại nằm trong tay tên ngốc đang ngồi ôm đầu này chứ.
Quỷ Thất:” Còn không mau đứng dậy, mọi người đang nhìn kìa, với lại tôi có từng đánh cậu sao?”
Hàn Thiên thấy giọng nói Quỷ Thất bình thường mới dám hé mặt đứng dậy, nhưng mà có gì đó không đúng lắm sao cái khí tức bức người này với cái mặt đen ngòm kia là gì.
“Giám, giám đốc... là do cô Ninh Ninh nay đột nhiên vào giờ nghỉ trưa còn lẻn vào phòng ngài nên giờ tôi mới biết nên không kịp thông báo cho thiếu phu nhân... nên, nên... tất cả là lỗi của tôi!”
Nghe Hàn Thiên như vậy anh liền hiểu mọi chuyện:” San San gửi hợp cơm trưa này cho cậu sao?”
Hàn Thiên liếc nhìn muốn thăm dò tâm tư anh nhưng mà cái vẻ mặt đáng sợ kia hù anh không ít liền một mạch có gì đều nói ra.
“Không phải ạ... lúc thiếu phu nhân đi ra sắc mặt không được tốt lắm, khóe mắt còn có chút đỏ, đi rất vội vàng dường như không muốn ai thấy.
35
“Là tối thấy không ổn lên muốn lên phòng giám đốc xem sao thì liền
thấy hộp cơm lúc nãy thiếu phu nhân mang đến lại để ngay ghế hành lang liền tiện tay cầm lên, chưa tới nơi thì...”
Quỷ Thất liền cười lạnh nhanh chóng đuổi theo Khánh San, thì ra lại là
Ninh Ninh, anh còn đang thắc mắc hôm nay cô ta đột ngột đến vào giờ nghỉ
trưa còn đang cho rằng cô ta thật sự hiểu chuyện rồi nhưng thì ra chỉ là đang
ủ chiêu tính kế mà thôi.
Khánh Sna vốn là người nhạy cảm còn trải qua nhiều tổn thương thà
chấp nhận bản thân bị thương còn hơn lắng nghe sự thật, trên thường
trường cô rất lí trí mạnh mẽ nhưng tình yêu lại khác nó khó có thể khống
chế, trái tim của Khánh San rất mong manh. Là anh, Quỷ Thất cố gắng bảo
vệ vậy mà giờ cũng vì chuyện của anh làm cô đau khổ.
Bỗng điện thoại hiện trên hot search tin tức về công ty của Khánh San
vừa dính phải scandal chất lượng mỹ phẩm, danh tiếng của nghệ sĩ đang hót
cũng bị ảnh hưởng không nhỏ. Công ty Khánh San vừa đứng vững chưa bao
lâu nay lại có tin chấn động như vậy?
Chuyện lớn như vậy chưa bao lâu đã bị đẩy lên đầu trang, dù có người ở
đó quay đăng lên cũng không nhanh chóng như vậy chắc chắn có người
đứng sau giật dây. Hơn thế sao đoạn video chỉ kéo dài chưa tới một phút?
Khánh San vừa xảy ra chuyện còn chưa kịp giải quyết đã đến tìm anh, thật không ngờ lại còn phải chứng kiến cảnh thân mật của Quỷ Thất... Quỷ Thất liền lấy điện thoại gọi điện cho các mối quan hệ điều tra, chưa tới năm phút đã giải quyết xong vụ việc vừa rồi của công ty, cũng may lúc đó đông người nên đã có người quay lại toàn bộ câu chuyện.
Tạm thời có lẽ nó cũng không thể lắng xuống, Quỷ Thất liền gọi điện kêu người điều tra kẻ đứng sau bán thông tin cho nhà đài, cũng dùng quyền lực xóa hết những tin tức không hay.
Trong công ty Khánh San, trước phòng cô.
Quỷ Thất bày ra giọng điệu đáng thương:“San San, anh biết em trong đó mau mở cửa cho anh! Anh có thể giải thích mọi chuyện, không lẽ... với anh em không có một chút niềm tin nào sao?”
Khánh San không phải không tin anh, mà là đang không tin bản thân là đang cảm thấy tự ti về bản thân, Khi một người yêu quá nhiều sẽ luôn suy nghĩ, luôn tự hỏi mình có xứng không? Hơn hết những điều tồi tệ luôn xảy đến khiến cho Khánh San vô cùng thiếu an toàn, cô không muốn nghĩ nữa cũng không muốn tiếp tục nữa chỉ muốn ngủ mãi cho vơi đi nỗi buồn, vơi đi những tâm sự không có chỗ trút kia.
Tiếc là, cuộc sống luôn như thế luôn chọn đúng thời điểm bạn khó khăn nhất để thử thách bạn. Khánh San không còn lựa chọn nào gồng mình cố gắng, vì cô biết bản thân mình đang phải gánh vác những gì.
Bên ngoài tiếng đập cửa ngày càng lớn, Từng tiếng “San San” cất lên như muốn xé lòng người, giọng nói có chút buồn bã tuyệt vọng, đọng lại chút tức giận.
Sau hồi lâu cuối cùng cũng yên tĩnh, Khánh San bây giờ không muốn
cho anh thấy vẻ mặt tùy tụy của mình, cũng muốn tránh mặt anh. Cô đã quá
mệt rồi, nhưng mà thầm nghĩ anh đã rời đi lòng lại khó chịu không nguôi,
vừa hối hận vừa bất lực.
“Cạch”
Khánh San mở hé cửa ra nhìn thử có phải thật sự anh đi rồi không thì
đột nhiên một cánh tay to vươn vào mở toang cánh cửa.
“Là anh, sao anh còn chưa đi?”
Khánh San hốt hoảng liền đẩy người muốn đóng cửa, quay ngoắt đi
không muốn thấy anh. Quỷ Thất năng cằm cô thấy đôi mắt hoen đỏ có chút
ẩm ướt liền nhịn không được mà đau lòng.
“Mình lại làm cho ấy khóc rồi, tệ thật!”
Mặc cho Khánh San cự tuyệt không ngừng đẩy anh ra, Quỷ Thất nhẹ
“Đừng đánh nữa anh đau đó! Ngoan đừng khóc.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất