"Thật chứ... A..." cơ thể anh trầm xuống, cự vật thô to đang kề bên cửa huyệt cũng theo đó mà vùi vào trong huyệt nhỏ của cô, Lâm Thanh Thanh không khống chế được mà kêu to ra tiếng .
“Thật. Hôm nay anh không chịu là vì sợ em giận anh rồi ở nhà mẹ đẻ không về đây nữa. Bây giờ em không giận anh nữa rồi, vậy ngày mai anh đưa em đến đó, ở lại hai ngày rồi về cũng được."
Nhiều hơn nữa thì không thể anh sẽ nhớ em lắm.
Kể từ khi cưới cô đến nay, không ôm cô là anh ngủ không yên.
Lưu Chính rong ruổi trên cơ thể cô, cự vật không ngừng ra ra vào vào trong huyệt nhỏ hồng nộm của cô.
"Ưm..." Lâm Thanh Thanh thừa nhận cự vật thô to của anh, nhưng lần này cô đã có phần cần tâm tình nguyện .
Hoá ra anh không đồng hả cho cô ở nhà mẹ đẻ là vì cho rằng cô đang giận anh.
Anh sợ cô giận đến thế sao.
Cự vật thô to không ngừng tiến công trong huyệt nhỏ của cô, khiến huyệt nhỏ vốn khô khốc trong nháy mắt trở nên trơn trượt hơn rất nhiều.
Biết rằng cô đang động tình, Lưu Chính một bên ra sức đâm rút, một bên cúi đầu ngậm liếm vú cô.
Anh há miệng ngậm lấy bầu ngực cô, đưa lưỡi liếm láp đầu vú cô như đứa trẻ khát sữa đang bú mút vậy. Nhưng cô còn chưa sinh con, sữa ở đâu ra chứ. Ngoại trừ đầu vú bị anh nút chặt cũng chẳng có sữa đâu ra cho anh uống.
Vú của cô bị anh bú mút đến căng lên, căng đến phát đau.
“A... Lưu Chính, đừng mút nữa... Đau quá..” Lâm Thanh Thanh muốn né tránh, nhưng cả người cô đều bị anh đè ở dưới thân, hai tay cũng bị thắt lưng cố định ở đầu giường, làm sao có thể tránh thoát được đây.
“Chỉ thế này đã đau? Lúc con nhỏ bú sữa thì còn dùng sức hơn so với tôi nhiều lắm, vậy cứ để tôi mút giúp em làm quen trước vậy."
“Anh nói bậy bạ gì đó!” Lâm Thanh Thanh hờn dỗi mắng anh, cô còn phải đi học đại học nữa, con cái ở đâu ra chứ.
Lưu Chính sửng sốt trong giây lát, cũng nhận ra là mình đã nói sai rồi. Thế nên anh mím môi cười cười, không nói nữa mà thay vào đó là chăm chỉ cày cấy trên người cô.
Cơ thể cô mềm mại lại tinh tế, tưởng chừng như anh có làm ngày qua ngày cũng không đủ. Thậm chí nước dâm càng tuông ra nhiều hơn, cơ thể cô càng thêm mẫn cám.
Anh thúc mạnh cự vật của mình vào trong cô, gầm to một tiếng... Aaa....
Cự vật của anh thô to, lại đột ngột dùi sâu vào như vậy, cho dù huyệt nhỏ của cô đã ngậm qua nó không biết bao nhiêu lần thì lúc này vẫn có chút chịu không nổi.
"Thanh Thanh, huyệt nhỏ của em vừa mềm vừa ấm, thịt mềm bao bọc lấy thằng nhỏ tôi, càng làm tôi muốn đâm em sâu hơn nữa..." Hai tay Lưu Chính ghì lấy eo nhỏ của cô, đại trương đại hợp như đóng cọc vào trong cô.
“A... Hết rồi... A... Sao có thể đâm vào nữa được... Cơ thể của Lâm Thanh Thanh liên tục đong đưa theo từng nhịp va chạm của anh.
Cô cảm thấy rõ ràng cự vật của anh đã chôn hoàn toàn vào trong huyệt nhỏ, chạm đến tận hoa tâm của cô luôn rồi, vậy mà anh vẫn muốn đâm tiếp vào trong nữa là
sao?
“Có thể chứ.” Lưu Chính đè lại người cô, cự vật lui ra đến miệng huyệt rồi đột nhiên đâm mạnh vào trong, quy đầu cứ thể xuyên qua từng từng thịt huyệt để rồi đâm đến
hoa tâm.
Mặc dù quy đầu đã chạm đến hoa tâm nhưng anh lại không có ý định dừng lại, mà bỗng nhiên dùng sức, đẩy mạnh quy đầu cực lớn phá mở cái miệng nhỏ nơi hoa tâm.
“A..." Lâm Thanh Thanh kêu lên một cách khó nhọc: "Đau quá... Lưu Chính ... Đau quá...
"Đâm vào cái miệng nhỏ này hơi đau một chút, nhưng rất nhanh sẽ tốt thôi.” Nói rồi côn thịt tiếp tục đâm sâu vào trong.
Cung khẩu vô cùng nhỏ hẹp bị quy đầu của anh đâm mở, để quy đầu gian nan chen vào trong.
"Thanh Thanh, trong tử cung của em mềm quá, nóng đến nổi thằng nhỏ của anh sắp tan ra luôn rồi.” Lưu Chính vuốt ve những sợi tóc tán loạn bám trên má cô, cưng chiều nhìn cô.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất