Tình Yêu Nóng Bỏng - Lâm Thanh Thanh - Lưu Chính

 

Thực xin lỗi... Lâm Thanh Thanh tràn đầy áy náy. 

Lưu Chính chưa đã thèm mà liếm liếm nước dâm dính bên khoé miệng: "hả?” 

Lâm Thanh Thanh nhìn động tác của anh, mặt càng đỏ hơn, sao mà anh còn... 

Lưu Chính tiến đến trước mặt rồi hôn cô: "Bảo bối sao em lại giỏi như vậy? phụ hết vào miệng anh rồi." 

“Em không cố ý...xin lỗi. 

Lưu Chính vẫn muốn trêu chọc cô một hồi, nhưng nhìn thấy vẻ mặt áy náy của cô, anh sửng sốt một chút sau đó khẽ cười, không phải em cho rằng mình đi tiểu đó chứ? 

Không phải sao Lâm Thanh Thanh rõ ràng cảm giác được cô vừa mới đi tiểu. 

"Không phải, đó là triều suy, chính là em sướng đến nổi phun ra nước dâm. Cuốn sách em đọc không nói đến nó à?" 

Lâm Thanh Thanh lắc đầu: "Em chỉ mới đọc vài trang của cuốn sách đó thôi." 

Cô chỉ lướt qua vài trang chứ thực sự không thể đọc nổi, nội dung dâm tục như vậy... Vốn định ngày mai sẽ mang trả lại cho Xuân Hoa... Ai ngờ lại bị Lưu Chính phát hiện. 

Lưu Chính cảm thấy cô vợ nhỏ của mình cực kỳ đáng yêu, thế là anh nâng cằm cô lên rồi hôn tới tấp. 

“Em không thích sao ?” 

Lâm Thanh Thanh lắc đầu, anh đã uống hết rồi... Còn cô chỉ nếm nếm qua hương vị thôi. 

"Sao em lại đáng yêu như vậy chứ? Có nói cho em thì em cũng không hiểu, sau này làm em nhiều thì em sẽ biết thôi, đây không phải là đi tiểu đâu." Lưu Chính nhìn dáng vẻ đơn thuần của cô thì trong lòng vui đến nở hoa luôn rồi. 

Anh tuốt qua cự vật đã cương cứng của mình hai cái, lại nói: "Nhìn đi, nó nhớ em đến sắp nổ tung luôn rồi, chỉ muốn nhanh nhanh mà làm vào cái huyệt nhỏ của em, mà cảm nhận ấm áp trong đó thôi.” 

Lâm Thanh Thanh không muốn nghe những lời tục tĩu của anh, vì vậy cô dứt khoát quay đầu đi không thèm nhìn. 

Lưu Chính lại cố tình xoay đầu cô về lại: "Anh đều uống cả nước dâm của em rồi đấy, thế mà em chỉ nghe mấy lời cợt nhả của anh đều nghe không nổi?" 

“Anh.." Lâm Thanh Thanh muốn phản bác, rõ ràng là tự anh muốn uống đó chứ, cô có bảo anh đâu... 

Nhưng nghĩ đến bộ dạng anh cam tâm tình nguyện uống hết nước trào ra dưới thân mình, cô lại không cách nào nói ra được. 

Lưu Chính mím môi cười, muốn nghe xem cô định mắng anh như thế nào đây, ai ngờ cô lại không nói gì. 

Lưu Chính biết rằng cô đã ngầm đồng ý với chuyện anh nói mấy lời cợt nhả rồi, thế nên anh cố tình tuốt côn thịt của mình mấy cái, lại quỳ xuống bên cạnh cô, dụi quy 

đầu vào ngực cô: "Em có biết nó muốn làm em đến mức nào không? Mỗi ngày nó đều vì muốn làm em mà cướng đến cứng không chịu nổi." 

"Sao có thể, lúc nó cứng lên thì lớn thành như vậy, sao anh nhét vào trong quần được?" Lâm Thanh Thanh không nhịn được phản bác, cô cảm thấy lời anh nói có phần phóng đại. 

Lưu Chính cười nói: "Lúc em không nhìn thấy thì nó luôn lớn như vậy đấy. Em thấy nó không lớn là vì tôi đã tự mình giải quyết qua rồi, sở trường của tôi mà." 

Đêm nào anh cũng đòi hỏi cô, vậy mà còn tự mình giải quyết ở nơi cô không nhìn thấy nữa? 

Thể lực của anh thật đáng sợ khủng khiếp! 

Lưu Chính cầm cự vật cạ cạ trên đầu vú cô, cho đến khi tinh dịch đã tràn ra từ cự vật của anh bao phủ hết núm vú của cô, khiến núm vú cô bóng loáng ánh nước thì anh mới chịu bỏ qua. 

Anh lại quay dương vật của mình áp vào mặt cô. Lưu Chính muốn đưa cự vật của mình để ở bên miệng cô rồi ra lệnh cho cô phải há miệng ra để ngậm lấy thứ thô to đấy của anh, để cự vật có thể cảm nhận được độ ẩm trong cái miệng nhỏ nhắn của cô. 

Đánh tiếc là không thể ... 

Cô vợ nhỏ của anh quá mềm mại, da mặt lại quá mỏng, nếu để cô ngậm côn thịt của anh thì cô sẽ khóc nháo đòi ly hôn với anh mất. 

Anh không muốn ly hôn với cô, cho dù biết sau khi cô tốt nghiệp đại học thì bọn họ sẽ phải tách ra, nhưng hiện tại anh không muốn. 

eyJpdiI6IkFPMVVha0NtR1VoUVZsSkJOUk1CalE9PSIsInZhbHVlIjoib1F6Wm1peHdWRVNMdThqVTF6aXJ4NVdCc3ZXa2pCYituQVp4OUlqVUpUSnVQV1RtMlBKTHVoXC9TemoweW04OEgwNHNsWU5KOWVQSTJWclk4bHJTSUlVaHNpVDJXZDlicTcyN1VRRHZQZUZvb3YxV0xXZVwvSnRiTXBTdDF6eGd1MThLXC9NSGdaZUV4dHhGcEhKTkdJSFY5dzFjd0xwOVJmUkorYUk5NW14ZStmQWhHc3VvV1ZQTVlwK3hiNlwvUWk3Tks2dG1kUHlvYTRzdFZOVmNcLzEyNzdGTGZBVFNvTUQxR29JRldTME90MzFzanNCRTcza1VmZ0ZhVkpcL1wvNjg2Q0ZEM25jUVZMZkNMcTBlY2RlV0xuZThnPT0iLCJtYWMiOiJmNmUwNzg1ZjBiMDA3YjQ3YzViZTNkN2E4MTBmYmU1YjIwNTk0ZTE4ODU2MGFhMWUwNWNjMWExZThkZmQwMzI5In0=
eyJpdiI6IjVjTmxxMDBZTVF4dUFmVkljbUNEWVE9PSIsInZhbHVlIjoiaWFzWHNMNG01UGc4aUVCd080STZIVUFNQWlhc2ZZZHFNY280N05KaXFVWVNMYldxRkkzM2N5MnZWU0ZUeko4UW14WnhxYmRsR1ZuR1d3QUhSZXdzTWVKZkx3MVNMcXJNYXNPazBcL20xNitzd1lCYVVscXNObCtLVDRqWXNqdWdnUTN3ZWk4SDlFUjg1WVZMa2tnWEpjcGFVWlhjdmpadkxuU3FUQXdJemlsSVAxalFpWVwvakdMZ3JwQ1Q5YUZwREVIS3g0VlBYa1RYakZ6STJtMDVPQlZxdE5oRzdiOUZZNVd1V0hXU0NLRlpYZ3ZRaGNrc3Z3OFYxR1lhWlBjalhhVXdJMXlVektcL1RFMlo4ZURsNnhqckE9PSIsIm1hYyI6ImU1ZTAxN2E0YTE2NTkzNGFjOTkwZGZiMTgyNTBiNzIxNjc4MzU0YjNiNGUzZDk3OTFhNzhlNTc5NTdiYmQ1MDcifQ==

Thanh Thanh nếu ngày mai em muốn về nhà mẹ thì cứ đi đi, sáng mai anh đưa em qua đó. Lưu Chính tách hai chân của cô ra, chen vào trong đó, kề cự vật của mình lên cửa huyệt của cô ....

Ads
';
Advertisement