Tình Yêu Nóng Bỏng - Lâm Thanh Thanh - Lưu Chính

 

 

Nghĩ đến sự ngang ngược chuyên chế của anh lần trước, Lâm Thanh Thanh có chút mâu thuẫn, cơ thể cô không khỏi cứng đờ. 

“Lưu Chính em sợ,anh đừng như lần trước được không?" Trong bóng tối Lâm Thanh Thanh lên tiếng khẩn cầu! 

Nghe đến đây trái tim Lưu Chính đau nhói, anh nắm lấy tay cô, đặt lên môi hôn nhẹ, ánh mắt chân tranh mà nói: "sau này anh sẽ không bao giờ làm như vậy nữa em nói thế nào thì làm thế ấy." 

Lâm Thanh Thanh Cảm nhận được sự trân thành trong lời xin lỗi của anh trái tim cô cũng mềm đi đôi chút . 

Lòng bàn tay bị anh hôn đến có chút ngứa ngáy, cô không nhịn được mà rút tay ra, nắm chặt, đặt ở bên người. 

Ánh trăng mỏng manh chiếu vào căn phòng 

Vậy mà lại soi rõ khuân mặt trắng nõn của cô. 

Lưu Chính cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên mặt cô,đôi môi nóng bỏng hôn lên trán cô lên mắt cô, lướt qua má cô để rồi cuối cùng đậu lại trên môi cô: "Thanh Thanh,em vĩnh viễn không biết anh yêu em nhiều như thế nào đâu." 

Lâm Thanh Thanh khẽ cau mày, nhất thời không hiểu ý nghĩa trong lời nói của anh, anh yêu cô rất nhiều ư? Trước khi kết hôn, mỗi lần cô vừa nhìn thấy anh đều là quay đầu bỏ chạy, hầu như chưa từng nói chuyện với anh bao giờ, cũng chỉ có hai ngày sau khi kết hôn thì hai người mới sớm chiều ở chung thôi. 

Chỉ trong hai ngày này, anh có thể yêu cô bao nhiêu đây? 

Lâm Thanh Thanh không biết loại tình yêu này rốt cuộc sâu đậm đến mức nào. 

Đôi môi của Lưu Chính lướt qua cổ cô, hôn lên khắp ngực cô. Anh há miệng ngậm lấy núm vú căng mọng của cô cho vào miệng, tấm tắc nút liếm. 

Những khi chơi đùa với núm vú cô như thế này, anh thường thích dùng răng khẽ cắn, giống như trẻ con ngậm vú nút sữa vậy. 

“A... Đau... Lưu Chính, nhẹ chút...” Nhưng đầu vú non nớt của cô chưa từng bị trẻ con mút qua mà đã bị anh day cắn nhiều lần như vậy, khiến đầu vú mẫn cảm của cô có chút đau nhói. 

"Được, anh sẽ nhẹ chút.” Lưu Chính thật sự nhả đầu vú của cô ra, thay vào đó là liếm liếm nó. 

Đầu lưỡi của anh làm sao thế, cứ sắc tình mà liếm núm vú của cô như vậy. Đầu lưỡi thô ráp cứ thế kích thích đầu vú nhạy cảm, thậm chí còn kích thích, còn khiến cô không thể chịu nổi hơn cả lúc anh ăn vú cô nữa. 

Lâm Thanh Thanh đưa tay ra chặn lại, nhưng lại bị anh ghì xuống: "Anh đã nghe lời em, không bú ngực em nữa mà chỉ liếm thôi. Sao giờ em cũng không cho tôi liếm luôn vậy?" 

Lâm Thanh Thanh bị anh nói đến khuôn mặt nhỏ đỏ bừng cả lên: "Anh cũng có phải trẻ con đâu, sao lại muốn ngậm nó thế?" 

"Chỉ trẻ con mới được ăn à? Ngực của vợ tôi, tôi muốn ăn thế nào thì ăn thế ấy chứ." 

Lâm Thanh Thanh vội lấy tay che miệng anh lại. Sao mỗi khi anh nói chuyện đều thô tục như thế chứ, vừa thô tục lại bậy bạ. 

Lưu Chính lè lưỡi liếm lòng bàn tay non mềm của cô, cô cảm thấy ngứa ngáy nên cuống quýt rút tay ra. 

Lưu Chính cười đầy đắc ý, tùy ý dùng bàn tay to của mình nhào nặn cơ thể cô: "Em là vợ của anh, vú còn không cho anh ăn à? Cái động nhỏ bên dưới cũng không cho anh ăn luôn, thế rốt cuộc là chịu cho anh ăn chỗ nào đây? Còn em nữa, khi nào thì em mới chịu ăn của anh hửm?” Cự vật lớn của anh đã khao khát cái miệng nhỏ nhắn 

của cô từ lâu lắm rồi. 

Cả người Lâm Thanh Thanh trông chẳng khác gì một con tôm luộc, đỏ bừng bừng nằm dưới thân anh, đang dãy giụa cố thoát khỏi gông cùm xiềng xích của anh. Cho dù cô có ngốc thì cũng có thể hiểu ý tứ trong câu nói vừa rồi của Lưu Chính 

Lưu Chính bất đắc dĩ ôm lấy cô, sợ cô chạy mất. Anh nhẹ giọng dỗ dành: "Thanh Thanh, em không thể cứ thẹn thùng như vậy mãi được. Nếu không thả lỏng tâm thái thì không thể tận hưởng được hết lạc thú trên giường trong chuyện yêu giữa hai vợ chồng đâu." 

Giống anh, miệng đầy những lời thô tục như vậy á? Cô không thể làm được! 

Lưu Chính cũng mới biết được rằng cô vợ nhỏ nhà mình sẽ cảm thấy thẹn thùng xấu hổ vì không khống chế được mình vào những lúc hai người thân mật, thế nên anh muốn từng bước một dẫn dụ cô, để cô có thể hoàn toàn buông thả bản thân, nằm dưới thân anh mà phóng đãng hét to. 

eyJpdiI6IkVJSzVrQUYwcTJ3RHlCdU5ubnFkT0E9PSIsInZhbHVlIjoiZkpqSFFoT0xkcXdxSEFzYXBnMzBrc2NURDFXRVwvekhmTFhMS1Rha1c3R1c0bkk4NGJWR0Q2TXdVeDIrN09qdFVSd1JnUEx5azMzRzBqMXJpN00yVkZMWXlMMlJkdjFMXC9mMUxoV1E4Y0ZvMFpnQ2doblg1UTAwbUF4OGhNbEJsbE1VbWV5NGFwWllKak94ZmJCYjZ0ejBtTlNVVFRVK0RXZDJIeUdLQk5UaFJOcEY1VXU0UUh3aUZaeDNJMjBnU0ZJNjVyZVljU3pzZGQzcldsbVBrRjcreHdaKzhOb0J5VmY4dmNUOHpoUEFqWVwvYmF6c1Q0NFVwa1VZcTI5aVhGbCtxUitnaGJybWQ5XC8rRnlPSDIySWYwT1V0am1FK05ZSUJ3ZGRPS2kzZDQrYWYzYm1BbTZxN05pcFFTbWNSSit3SkVUSVZxU004T0MxRFBRRjlNb2xucGdWYXBod2ZPb1o3RHhEQ1p6OWVYRlJuWEw1MVIySGJ5QjVCekxCbCthbDVGcVhMOVRSdVlHbUMxRUw0TGJtYVViRk90bUh5UWlOT2hXaGw0SHhXVnc9IiwibWFjIjoiYWZkNjBmMjkwMTAyN2Q4MTAzMTFkNGU1MzQwZjk5OTY3NTU0MDhlM2QwMGIxZmQxYzFhNzBkN2JiNmZjMTJmNSJ9
eyJpdiI6IkpPdU1TeEF5N1h4SzdaNkJuYlRacHc9PSIsInZhbHVlIjoiNjhseWZmWHNaZG1sVTRrM1JLK2xBSnZxNUxZMnFBWDZLYjlhcXdqWTJ2TUpLODdyNVwvVjUzQVA2Vm1rcUlYVVpSalN2bmhoNWtPMjZydktsZ2NTZm4ydURxajhJZGpXS09tOTdpYSs3STVkNEpXc09ubEhqbTUzMWx5T1A3M2ducGZPU05EdDA4QVphUnVINENtZlZQN2tTU3NNK2dubnMrdUp6TFRGMWs1RCtKeGwyRmFhQkdJd0RKS1ZVVHI5T1lQRys4SVRJT0VWb1QyeWZMWEt6dXArMEdIWVwvb2h6em5LQ2haYXhMUk05WkZJK1J5dTczOHkzempzOTMrbFZzd0FWUU9cL0ZUZDI5cHVMYmhjUWwxNTlPcnFwUFd6OVhMbVE3VHN1WHNoMk9USGdrV2FwTTk4RFo1MWZxN01VY0pWeGtzekwwQkhUMTN5cjhYUFdOc01xME9wdkxiWGFBWVZOd1lCUnpLUlFjMDNYZ0N2XC9URFNpSG1vbDFsQmw0NFM4eEk3MGVnRmsrcDlSaFlwa2x0ZVJ3ZkM3TCtQSmptcEpVa21EVjduK0RmbU9cL3VUR1c2XC9Eb0ZlUldDUDJCcFBRTTVGNUNIMVBPdmMxbVU0cGVhQThjYjNSZzJMOWllbU5LQlZtam5yUld1QVdUNndaN01MbURYUTIwd1NZMFQyTjc4M1FGN1JCdHNyclQ5UWhnRzlnPT0iLCJtYWMiOiJhZGJjYzcyMWRkMTJjODA4YjU1OTZhZDRkNzg5MjlmZTlmY2Y0ZTBiYzYyNDA0YjY4NDNlZDg5ZWM3NzJiNjBiIn0=

Anh cởi quần áo của mình ra, khiêng hai chân của Lâm Thanh Thanh lên trên vai mình. Cự vật thô dài của anh lúc này đã đã nổi đầy gân guốc, quy đầu cực lớn, nơi mã mắt trào ra chất lỏng trong suốt, khiến cả cây gậy thịt đều óng ánh nước .

Ads
';
Advertisement