Lưu Chính có chút hoảng hốt, anh phát hiện Lâm Thanh Thanh nổi giận đây là lần đầu tiên cô tức giận trước mặt anh như vậy anh có chút sợ hãi:
"Thật sự, anh nhờ một người bạn đáng tin cậy lấy thuốc giúp anh."
Lưu Chính còn tưởng rằng bởi vì mình lại Lần nữa bắn bên trong nên cô mới tức giận: "anh sẽ không làm em mang thai đâu, nếu không thì lần sau anh sẽ bắn ở bên ngoài..."
Ngủ đi Lâm Thanh Thanh nhẹ giọng nói trái tim Lưu Chính chìm xuống đáy vực, anh nằm bên cạnh Lâm Thanh Thanh thật lâu mà vẫn chưa thể vào giấc, lại một lần nữa tưởng hết thảy mọi chuyện xảy ra hôm nay vừa lúc nãy anh ăn cơm cô vẫn còn vô cùng vui vẻ cơ mà. Nhưng làm tình xong thì cô lại không vui nữa.
Có phải vì anh ra bên trong không hay là vì anh làm em đau.
Anh đợi đến khi Lâm Thanh Thanh đang ngủ say mới trở dậy anh nhẹ nhàng nhắc chân cố lên nhìn hết bên trong thật sự đã có chút sưng đỏ.
Ngày hôm sau, Lưu Chính dậy từ sáng sớm, ra ngoài mua thuốc mỡ rồi về lại nhà.
Tối hôm qua Lâm Thanh Thanh bị lăn lộn đến kiệt sức, thế nên bây giờ cô vẫn còn chưa tỉnh. Anh đi lấy một chậu nước ấm lại lấy một cái khăn lông mới, ngồi ở mép giường, vắt khăn giúp cô lau nơi cửa huyệt.
Lâm thanh thanh cảm thấy bên dưới chỗ ấy còn có chút ấm áp dễ chịu nữa cô lờ mờ mở mắt ra phát hiện Lưu Chính anh đang ngồi ở mép giường, nhấc chân cô lên cúi đầugiúp cô xoa huyệt.
“Anh làm gì vậy..? Lâm Thanh Thanh thấy muốn nhấc chân ra lại bị Lưu Chính giữ lại.
Đừng nhúc nhích anh giúp em lâu khô rồi bôi thuốc. Anh mua thuốc mỡ rồi cũng đã hỏi cụ thể em phải lău khô vết thương cái đã sau đó mới có thể bôi thuốc được. “Không cần em tự làm được rồi, anh như vậy làm em vô cùng xấu hổ."
Anh biết em đang giận anh lần sau anh sẽ không thô bạo như vậy nữa, cũng cũng sẽ không mạnh ở bên trong nữa. Để anh bôi thuốc cho em trước đã sau này nếu em không đồng ý thì anh sẽ không chạm vào em đâu. Anh không phải kẻ tiểu nhân chỉ là khi đối mặt với em lại chẳng có cách nào là một đứng quân tử không thẹn với
lương tâm được
Đối mặt với cô, tràn ngập trong đầu anh chính là làm thế nào để em xuống dưới người anh mà "làm", làm sao để trêu cho cô khóc ra,làm sao để em nằm dưới thân anh kêu ca cầu xin anh tiếp tục cuộc yêu. Lưu Chính kịp thời rút lại suy nghĩ, mở lọ thuốc mỡ bóp một ít lên tay rồi mới bôi lên cửa huyệt sưng tấy của cô.
"Em không ..ưm ưm .. lạnh “ Lâm Thanh Thanh vừa định nói cô không giận anh thì nơi cửa huyệt đã chuyển đến một cơn lạnh lẽo một lát sẽ không lạnh nữa. Lưu Chính cũng không ngẩn đầu, ngược lại càng cẩn thận hơn mà giúp cô bôi thuốc. Lưu Chính thật ra em không hề giận anh vậy em hôm qua rút cuộc là em làm sao.
"em.." Lâm Thanh Thanh nhất thời không biết nên nói cái gì cho phải, chẳng lẽ nói là bởi vì cô sợ những lúc bản thân mình mất khống chế mỗi khi làm chuyện chăn gối
với anh à?.
Lưu Chính nghĩ là cô đang tìm bậc thang cho mình, thế là anh cẩn thận bôi thuốc mỡ, còn ân cần thổi thổi giúp cô, cửa huyệt vốn sưng đỏ đã có vẻ đỡ hơn một ít.
Mặt Lâm Thanh Thanh từ đỏ bừng chuyển thành nóng như lửa đốt, cô vội vàng rút chân ra, kéo chăn phủ lên người, trái tim trong lồng ngực không thể khống chế được mà đập loạn xạ, từng tiếng thình thịch thình thịch đến định tai nhức óc.
Chị em tốt của cô là con gái nhà hàng xóm tên là Xuân Hoa bằng tuổi cô, hai người bọn cô cùng nhau đi học từ nhỏ, nhưng khi Xuân Hoa lên cấp hai trong nhà không có tiền cô ấy cho cô ấy học tiếp nữa, thế nên cô ấy phải nghỉ học ở nhà phụ giúp, mấy năm rồi kết hôn với Ngưu Oa thôn bên cạnh bây giờ con trai Xuân Hoa cũng đã hai tuổi rồi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất