Hàn Bách Hào dính líu đến vụ mưu sát, hơn nữa còn là mưu sát bà nội của mình.
Có thể nói gã ta là kẻ giết người thân, bất trung, bất nghĩa, bất hiếu.
Hàn Bách Hào không còn giá trị lợi dụng, vậy nên Diệp Tử Long hoàn toàn rũ sạch mọi quan hệ với Hàn Bách Hào, mặc dù hắn ta đã biết chuyện này từ lâu rồi.
Hàn Bách Hào bị cảnh sát bắt đi, Hàn Tử Hiên vẫn ở trong xe MPV nãy giờ thì sợ mất hồn mất vía.
Cô ta không nghe thấy cảnh sát nói gì, nhưng lại bất giác nhớ tới bà cụ Hàn.
Nhưng chẳng phải cây gậy đã bị cô nàng Chuột Bạch đánh cắp và tiêu hủy rồi sao?
Hàn Tử Hiên hoảng loạn tìm người liên hệ trung gian lúc trước, bảo hắn liên lạc với cô nàng Chuột Bạch để hỏi xem tình hình thế nào.
"Cô Hàn, không biết cô nàng Chuột Bạch đi đâu mất rồi, chúng tôi không liên lạc được với cô ta", một lát sau, đối phương nhắn lại như thế.
"Không được, mình phải đi ngay lập tức..."
Hàn Tử Hiên lẩm bẩm nói. Tuy rằng cô ta không tự tay làm, nhưng lại là đồng lõa, dựa theo luật hình sự thì ít nhất cũng bị phán ba năm, thậm chí là năm năm trở lên.
Rất có thể Hàn Bách Hào sẽ khai cô ta ra.
Hàn Tử Hiên mở cửa xe, bắt taxi đi về phía xa xa.
Ở một bên khác, Diệp Phàm nhìn Diệp Tử Long, châm chọc nói: "Mày có nhiều đồng đội óc lợn quá nhỉ, ngưu tầm ngưu mã tầm mã, có đám đồng đội óc lợn ấy, thế mày là cái gì?"
Sắc mặt của Diệp Tử Long rất khó coi: "Nếu ngày mai mày không chết, tao ở thủ đô chờ mày, để mày biết ai mới là người thừa thích hợp nhất với nhà họ Diệp ở thủ đô!"
Diệp Tử Long rời khỏi đó, Diệp Phàm không động tới hắn ta, ở đây đông người như thế, lại còn có phóng viên, anh không thể làm gì được.
Nhưng anh đã nói sẽ để Diệp Tử Long sống bảy ngày, vậy thì hắn ta tuyệt đối sẽ không sống được tới ngày thứ tám!
"Diệp Phàm, sao Hàn Bách Hào lại là hung thủ sát hại bà nội?"
"Người bà nội thương yêu nhất chính là anh ta, sao anh ta lại làm thế...", Hàn Tuyết cực kỳ phẫn nộ, cảm thấy bất bình thay cho bà cụ trước sự vô liêm sỉ của Hàn Bách Hào.
Mặc dù bà cụ không tốt với cô, nhưng dù sao cũng là bà nội cô, còn ông nội Hàn Thiên Bảo thì lại rất thương cô, trong lòng cô vẫn ghi nhớ thân tình.
Diệp Phàm nắm chặt tay cô: "Bà nội mất thì hắn sẽ là người được lợi nhiều nhất, có lẽ hắn có một vài suy nghĩ xấu xa, bị bà nội ngăn cản, vậy nên đã hạ sát thủ!"
Hàn Tuyết thở dài, trong lòng rất bất lực, vốn dĩ hôm nay là ngày khánh thành, phải thật vui vẻ mới đúng, không ngờ lại xảy ra nhiều chuyện như vậy.
"Được rồi, chúng ta bắt đầu nghi thức cắt băng thôi", Hàn Tuyết kéo tay anh đi ra phía sau.
Các phóng viên nhao nhao vây quanh, ngoài ra thì có không ít người túm lại, mục đích không phải là để xem nghi thức vén vải đỏ, mà là xem hai minh tinh.
"Tổng giám đốc Hàn, nghe nói lần này Công Nghệ Tuyết Phàm mời ngôi sao mới nổi trong làng điện ảnh là Trịnh Tuấn Triết cùng tiểu hoa đán đang hot là Từ Diệc Huyên tới tham gia nghi thức cắt băng, chuyện này là thật sao?"
Một phóng viên kề micro vào miệng Hàn Tuyết và hỏi.
Hàn Tuyết đã điều chỉnh lại tâm trạng rồi, cô cười nói: "Đúng thế, chúng tôi đã mời hai minh tinh tới, bọn họ cũng đã đồng ý với lời mời của chúng tôi, đồng thời đây cũng là sự ủng hộ của bọn họ với sản phẩm của công ty".
"Nghe nói sản phẩm chủ yếu của công ty các cô lần này là tinh chất dưỡng thể, đó là một sản phẩm thần kỳ, có thể chăm sóc cơ thể và làm đẹp da, khôi phục lại thanh xuân, có đúng không ạ?"
"Đúng thế, sản phẩm dưỡng thể của chúng tôi được tạo thành từ ba mươi sáu vị thuốc bắc, dựa vào..."
Một người hỏi một người đáp, Hàn Tuyết đã nằm lòng những điều ấy rồi, công hiệu kỳ lạ ấy khơi lên sự tò mò của mọi người.
"Xin chào tổng giám đốc Hàn, tôi là phóng viên của kênh Manyu, nghe nói trước khi sản phẩm được đưa ra thị trường, công ty của các cô đã ký hợp đồng với mấy tập đoàn y dược đa chi nhánh lớn, ví dụ như Y dược Hoành Bác và Hồi Xuân Đường, nhưng vì sao hôm nay chúng tôi không thấy bọn họ tới tham dự lễ khánh thành của các cô?"
"Chuyện này...", Hàn Tuyết không ngờ là phóng viên lại hỏi tới chuyện này, cô nhanh chóng vận chuyển suy nghĩ, đoán rằng tên phóng viên ấy đang cố tình hỏi như vậy.
"Tổng giám đốc Hàn, có phải sản phẩm của các cô có vấn đề gì không?"
"Chúng tôi được biết những công ty y dược đa chi nhánh này đều đã tồn tại nhiều năm ở thành phố Cảng, có uy tín thương hiệu, không phải công ty nào cũng có thể hợp tác với bọn họ. Bây giờ bọn họ không tới tham gia, có phải là bởi vì sản phẩm của các cô có vấn đề nên bọn họ mới hủy bỏ hợp đồng không?"
Thấy Hàn Tuyết không trả lời được, phóng viên vội vàng hỏi lại lần nữa, ánh mắt của những người khác đều đổ dồn về phía cô.
Hàn Tuyết không biết phải nói sao, nếu trả lời không ổn thì sẽ ảnh hưởng lớn tới tinh chất dưỡng thể của bọn họ.
Diệp Phàm cười một tiếng, bước tới nói: "Đầu tiên, tôi phải sửa lại một câu của anh, chúng tôi chưa ký hợp đồng, không tới tham dự lễ khánh thành là quyết định nội bộ của các doanh nghiệp ấy, chúng tôi không thể thay đổi được, đồng thời rất tiếc nuối về chuyện này!"
"Tiếp đó, bọn họ không tới tham dự lễ khánh thành cũng không sao, ngược lại thì tôi phải nói với các anh, rằng chúng tôi từ chối hợp tác với những doanh nghiệp này".
"Tôi vẫn còn nguyên hợp đồng ở đây, Công Nghệ Tuyết Phàm vẫn chưa ký tên, lát nữa tôi có thể đưa cho các vị kiểm tra, đương nhiên, hợp đồng là bí mật, vậy nên sẽ không thể để lộ ra được".
Đối mặt với bao nhiêu phóng viên, Diệp Phàm không hề e dè: "Tôn chỉ của Công Nghệ Tuyết Phàm lấy người làm tiền vốn, sẽ tung sản phẩm ra thị trường ngay khi có hàng để phục vụ mọi người tốt hơn. Năm nay chúng tôi dự định hành lập năm điểm bán hàng, đến lúc đó mọi người có thể tới trải nghiệm và mua sắm!"
"Ý của anh Diệp là Công Nghệ Tuyết Phàm định tuyên chiến với mấy doanh nghiệp y dược đa chi nhánh nói trên sao?"
Tên phóng viên đó vừa dứt lời, ánh mắt của mọi người đều sáng lên. Nếu Diệp Phàm nói là đúng thì sẽ chứng tỏ sự ngông cuồng của Công Nghệ Tuyết Phàm, kiểu gì cũng bị mấy doanh nghiệp chèn ép.
Nếu nói không phải thì chứng tỏ sản phẩm của bọn họ không hiệu quả như quảng cáo.
Bất kể thế nào thì cũng sẽ có ảnh hưởng tới Công Nghệ Tuyết Phàm, đây là một bài toán hiểm!
Trong căn phòng thuộc một khách sạn xa hoa của thành phố Cảng, có mấy người đang uống rượu và xem màn phỏng vấn của Diệp Phàm trong ti vi.
Diệp Phàm khẽ híp mắt lại, anh ghi nhớ xem phóng viên này thuộc cơ quan truyền thông nào, cười nói: "Câu hỏi rất hay, tôi có thể nói với anh rằng chúng tôi không tuyên chiến, cũng không né chiến, mà là..."
"Sản phẩm của chúng tôi là hàng độc, đừng nói là thành phố Cảng, cho dù nhìn khắp Hoa Hạ thì sản phẩm của chúng tôi cũng là hàng độc!"
"Bất kể nam nữ, chỉ cần sử dụng thì đều có tác dụng nuôi dưỡng cơ thể và làm đẹp da, khôi phục lại thanh xuân!"
Diệp Phàm nói chắc như bắp, trên mặt hiện lên nét ngạo nghễ, sản phẩm được điều chế từ linh nhũ thạch dược thì tất nhiên sẽ là hàng độc rồi.
Dứt lời, anh còn bổ sung thêm một câu: "Sản phẩm của chúng tôi là có giới hạn, vậy nên câu hỏi của anh thật buồn cười!"
"Ngông cuồng!"
"Càn rỡ!"
"Nói như rồng leo, làm như mèo mửa, nhất định phải chèn ép Công Nghệ Tuyết Phàm..."
Mấy người đàn ông đang ngồi trong căn phòng của khách sạn đều là người phụ trách của các doanh nghiệp y dược đa chi nhánh, nghe thấy câu trả lời của Diệp Phàm, ai nấy đều giận dữ mắng mỏ.
Bọn họ nhận được tin của Đường Kỳ Tài nên lần lượt hủy bỏ vụ hợp tác với Hàn Tuyết, vốn định xem trò cười, nào ngờ Diệp Phàm lại ngông cuồng đến thế!
Hiển nhiên các phóng viên có mặt ở hiện trường đều sửng sốt vì sự tự tin của Diệp Phàm: "Anh Diệp, anh đang nghiêm túc sao?"
"Anh Diệp, nghe nói anh là người ở rể, mọi người đều biết ở rể thì không có địa vị gì cả, lời nói của anh có đáng tin không?"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất