Ầm.
Người Lý Trường Sinh như một luồng sáng dài, vọt ra khỏi hố sâu, tóc tai gã rối bời, khuôn mặt trắng trẻo dính đầy máu, trông vô cùng chật vật.
Gã sắp phát điên rồi, trong mắt chất chứa sát ý ngập trời, hận không thể băm vằm Lâm Phong thành vạn mảnh.
Gã là ai chứ?
Một đời Chí Tôn, từ vô tận năm tháng đến nay, chưa từng chịu đựng sự sỉ nhục nào như thế, bị một tiểu bối đá ngã xuống đất, khó mà nuốt trôi nổi sỉ nhục này.
"Giết."
Vẻ mặt Lý Trường Sinh dữ tợn, dốc hết sức lực vây công Lâm Phong.
Cùng lúc đó.
Vương Khôn cũng xông lên, gầm lớn: "Tên này không thể giữ lại. Hôm nay nhất định phải giết hắn. Nếu không sau này chắc chắn sẽ thành họa lớn."
Khoảnh khắc này.
Hai đại Thượng Cổ Chí Tôn đều phát điên.
Một cảm giác nguy cơ chưa từng có dâng trào trong lòng, khiến cả hai người toát ra sát khí mạnh mẽ.
Cho dù cả hai bọn họ không cam lòng đến mấy, cũng không thể không thừa nhận thực lực đáng sợ của Lâm Phong, đã không còn là người mà một mình họ có thể đối phó.
Đây là khái niệm gì?
Một đấu hai, vẫn chiếm thế thượng phong, nhìn khắp thời Thượng Cổ hào kiệt xuất hiện như nấm, những năm tháng rực rỡ ấy, cũng hiếm ai có thể đạt đến cảnh giới này.
"Gào cái gì mà gào? Tưởng gào to gọi lớn là có thể tăng sức chiến đấu sao?"
Đối diện với hai người đang điên cuồng vây công, Lâm Phong vẫn tỏ ra rất bình tĩnh, khí huyết trong cơ thể anh càng thêm sôi trào, thân thể tỏa ra vạn trượng ánh sáng, giống như trung tâm của thế giới, thu hút vô số ánh mắt.
Thật quá đáng sợ.
Tất cả mọi người đều kinh hãi tột độ.
Đã bao nhiêu năm rồi?
Vạn năm tháng trôi qua vội vã, nay lại có một vị Thanh Niên Chí Tôn quật khởi mạnh mẽ, ngay cả Thượng Cổ Chí Tôn cũng không thể ngăn cản bước chân anh, điều này khó có thể tưởng tượng nổi, cũng khiến người ta kinh hoàng.
"Bịch."
"Ầm."
Trong chớp mắt, ba người lại lao vào chiến đấu kịch liệt, liều mạng chém giết, mỗi chiêu thức mỗi đòn tấn công đều là một cuộc va chạm long trời lở đất.
Các loại thần thông diệu thuật cùng lúc tung ra, kinh thiên động địa, làm toàn bộ Băng Xuyên Tuyết Nguyên phủ lên một tầng ánh sáng nhạt.
"Phụt."
Nhục thể Lâm Phong vô song, từng bước áp sát, tung ra một quyền làm cho Vương Khôn hộc máu trong không trung, ngay sau đó, từ đôi mắt lạnh lẽo của anh lại bắn ra hai luồng hàn quang xuyên thủng hư không, ép Lý Trường Sinh đang vòng đến từ phía sau phải liên tục lùi lại. Năng lượng khủng khiếp trực tiếp làm cho cơ thể Lý Trường Sinh giống như sắp tan vỡ.
"Trường Sinh Thông Vạn Pháp."
"Bất Diệt Thần Thuật."
Nhưng dù là vậy, hai người vẫn liều mình chiến đấu, bất chấp mọi giá, ngay cả máu tươi đang chảy ra trên cơ thể cũng không còn để ý nữa.
Lúc này, trong lòng hai người vừa phẫn nộ vừa hoảng sợ, không còn sự thản nhiên như trước.
Chỉ khi thực sự đối mặt với Lâm Phong, họ mới nhận thức rõ ràng được thanh niên này đáng sợ đến mức nào, giống một vị Chiến Thần giáng trần từ Tiên Giới, không thể địch nổi.
"Cái gì mà Bất Diệt Thần Thuật, cái gì mà Trường Sinh Vạn Pháp, đều sẽ bị Lâm Phong này phá vỡ."
Cơ thể Lâm Phong toả sáng rực rỡ đến cực độ, dạo bước giữa ánh sáng của thuật pháp, tiến lên trong vạn loại Đạo Quả, song quyền vung lên, quét ngang tất cả, buộc hai đại Chí Tôn liên tục lùi bước, liên tục hộc máu.
Ngay lúc này.
"Giết."
Một tiếng quát lạnh đột nhiên truyền đến từ phía sau Lâm Phong.
Là Chí Tôn của Thiên Sứ Thần Tộc đã ra tay.
Chứng kiến cục diện của trận chiến, giờ phút này trong lòng gã cũng có chút chấn động, biết không thể chờ đợi thêm nữa, hôm nay nhất định phải loại bỏ đại họa này.
Mặc dù gã là Chí Tôn, ngày thường hiếm khi can thiệp vào chuyện trong tộc, nhưng cũng nghe nói tộc mình và Lâm Phong có mối thù lớn. Lúc này không thể không nhúng tay.
Cùng lúc đó.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất