Thần Chủ Ở Rể (Thần chủ bí ẩn) Vương Bác Thần - Triệu Thanh Hà

 

Vương Bác Thần rất ngạc nhiên, ông cụ này đến cùng là có ý gì. 

Ông cụ Dạ lại nhấp một ngụm trà, nói: "Chỉ là, cậu đã từng nghĩ đến danh dự của Thư nhà tôi chưa? Con bé là con gái, bây giờ mặc dù là giả kết hôn với cậu, nhưng truyền đi, người bên ngoài sẽ cho là thật. Hơn nữa bây giờ Thư đã mang thai rồi, lại kết hôn với cậu, sau này dù nói thế nào, cũng bất lợi với Thư." 

Vương Bác Thần hiểu, ông cụ này muốn biến hôn sự của anh và Dạ Anh Thư thành thật. 

Không đợi Vương Bác Thần nói, ông cụ Dạ lại nói: "Đương nhiên, tôi nói nhiều như vậy đối với cậu cũng có chỗ lợi. Cậu và Thư thật sự kết hôn, như vậy nhà họ Dạ chúng tôi đương nhiên phải đứng về phía cậu. 

Vương Bác Thần liếc nhìn Dạ Anh Thư một cái, anh không xác định được đây có phải là Dạ Anh Thư cố ý hay không. 

Nhưng chuyện này, anh sẽ không đồng ý. 

Cũng sẽ không có khả năng thỏa hiệp. 

Triệu Thanh Hà đi theo anh mấy năm nay, chịu vô số tội, ăn vô số khổ. 

Đời này, ngoại trừ Triệu Thanh Hà, anh sẽ không chia sẻ tình cảm của mình cho những cô gái khác. 

Vương Bác Thần nghiêm túc nói: "Cảm ơn ý tốt của cụ, nhưng tôi không thể chấp nhận. Tôi đã có vợ con. Người vợ tào khang không thể bỏ, đời này tôi cũng sẽ không thích cô gái khác. Tôi đến, là tìm nhà họ Dạ hợp tác, nếu nhà họ Dạ không hợp tác, tôi hiểu, tôi nghĩ cách khác. 

Lời này nói cực kỳ kiên quyết. 

Không có chút hòa hoãn nào. 

Trong đáy mắt Dạ Anh Thư có chút mất mát. 

Còn có không cam lòng. 

Nói về gia thế, cô ta trên trời, Triệu Thanh Hà dưới đất. 

Nói về dung mạo, cô ta thậm chí còn xinh đẹp hơn Triệu Thanh Hà một phần. 

Mấu chốt nhất là, cô ta và Vương Bác Thần, còn có hôn ước của gia tộc. 

Nhưng bây giờ, Vương Bác Thần vẫn từ chối như cũ. 

Từ chối không chút do dự. 

Bất kỳ một người phụ nữ xinh đẹp nào, sau khi câu được đàn ông sẽ rất đắc ý, bởi vì đó là vốn liếng của cô ấy. 

Mà khi có một người đàn ông cự tuyệt cô ấy, sẽ cảm thấy có chút thất bại. 

Vẻ mặt ông cụ Dạ hơi thay đổi, sắc mặt lạnh xuống, thản nhiên nói: "Chẳng lẽ Thư của tôi không xinh đẹp bằng vợ cậu?" 

Vương Bác Thần lắc đầu nói: "Dạ Anh Thư xinh đẹp hơn vợ tôi." 

Ông cụ Dạ tiếp tục hỏi: "Chẳng lẽ gia thế của Thư không mạnh bằng vợ cậu?" 

Vương Bác Thần tiếp tục lắc đầu: "Vợ của tôi chỉ là một cô gái của một gia đình nhỏ, không thông minh như Dạ Anh Thư, cũng không xinh đẹp như Dạ Anh Thư, càng không có kiến thức bằng Dạ Anh Thư. Nhưng mà Thanh Hà vẫn là vợ của tôi, này không liên quan đến xinh đẹp và gia thế." 

Trong mắt ông cụ Dạ lộ ra vẻ giận dữ, trầm giọng nói: "Vậy tôi hỏi cậu, nếu trong bụng Thư mang đứa con của cậu thì sao?" 

Vương Bác Thần không kiêu ngạo không xu nịnh nói: "Không có nếu, cũng không có khả năng xảy ra." 

Ông cụ Dạ hơi nheo mắt lại: "Tôi nói là, nếu." 

Vương Bác Thần nhìn chằm chằm vào mắt ông cụ Dạ, cũng không vì đối phương có thực lực mạnh mẽ mà sợ hãi, thản nhiên nói: "Nếu xuất hiện tình huống như vậy, tôi sẽ phụ trách. Nhưng tình huống như vậy, vĩnh viễn sẽ không xuất hiện." 

Nghe được đáp án này, trong lòng Dạ Anh Thư trống rỗng, rất mất mát. 

Bởi vì Vương Bác Thần nói, là phụ trách. 

Đúng vậy, chỉ là phụ trách. 

Nếu như xuất hiện tình huống như vậy, anh sẽ phụ trách. 

Đây lại thái độ của một người đàn ông. 

Nhưng phụ trách và tình cảm, là hai chuyện khác nhau. 

Ông cụ Dạ muốn, cũng không phải phụ trách. 

eyJpdiI6IjRvVWRoSjRPRm40cklJYWxsQTNtdXc9PSIsInZhbHVlIjoidE50b2xXbHdDR0FMalVDMzMrcDNqclRHdGZiZHBYWmR5Q0NYM1E0N1JUQUxCQ0dMcUxQUlVoT1ZEb1ZCUzJOY1FnczBCaFwvcndLM2NUalpKUHR5ak8zb2tZUzArbjBrTEt5MkxnZzFRVW1NRHp1NnkxaGVmSXdBMml0ZUQrQ2J3NGNRYjhOREpRWGlaWmVIS1NmSDNcL0tPYjlVUjFyUTM5STZ4MnNRMVhOV2NkZnQ0VFdCYXJQT3JQdVk0ZllsazMiLCJtYWMiOiJlZDcxMTQ4ZWMyMGQ2Zjg0ZDAwZTg2NWZhMGY1NjhjYmM4NDUwMTEyY2QzMWI1MjVjMTg3ODExNmFhMmU0MjY5In0=
eyJpdiI6Ill0Y081VHdcL0V6S2xkN2NNZ3I5bU5RPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkJsVGh6V3lrWmNQS1dEUVwvMlJjZGVaSmxSVEdYU2VOemhWaHdjc2prVjV0aDVCd3JVVURUNytoQW9Wd2VJeXBuM1ZxTis0bkdcL2Z2UitpUUdqN3VzclJyWXJrNjNyY24wVVhJanF0SEp6XC9JaGo3d1U4dXpYNENvSGdYdXB3M1FTZHpXd3JkakwzeFhRUHdqS3ZVUUkxdzBPSFhkVjN3Tm83YzE3ZHlqdUZ5cjYwV250UDY5ZzdDV21UUFAwdkNcL2grU1IrZ1ZMWTcwbjRYWDVud096ZktBQ0VsVWhUYTFCYTdWZ0laRjRKRlFwWEF6K0dsamk3SzljSkJCRDBwcEpyQmpJN1dPQXJnckZkNmNmQjVEN3VaWDhyZGQwZE9jMkxyak82Tk52R2ZxY1ZFTmJ1eEJsZ3lRQkpHNjNEZVpSTms2aXFqN1JUdU5wOW9cL2hia2dYenF0aUNMaGJKdWhJaDhqWG1FMmdmU2lXRTJSWU9cL0hzMFhVV09vUFJyTFY0Z25zUFRuaGdvU0ZidThlakdKRW1NcjBaNHFOQ25iSTBKbGtOVUcycHpcL1pBPSIsIm1hYyI6ImVlYjhmMTQ2YzEzZWUyZWU2NWRkYzgxNmFiOWEzNjVlNTkyZmQ5MWY2YTQ1ZTllZjBiZTZkZmJmNzJjYmUyM2MifQ==

Dạ Anh Thư vừa cười vừa nói.

Ads
';
Advertisement