Dương Bách Xuyên cầm thần thạch Lôi Đình, hắn cảm thấy hơi phỏng tay. 

 

Bởi vì Cơ Vô Mệnh đã giao phó nhà họ Cơ cho hắn, mặc dù chỉ nhắc tới tiểu sư tỷ nhưng hắn cũng đâu thể bảo toàn mỗi mình nàng? 

 

Bên cạnh tỷ ấy có cha mẹ, ngoài ra còn có một Tán Tiên Thông Ngộ thất trọng thiên, dù chưa nhắc tới, nhưng người có thể đứng trên tế đàn này đều là nhân vật quan trọng của nhà họ Cơ, tất cả đều phải cứu. 

 

Hơn nữa không chỉ có mấy người, phía sau còn có rất nhiều đệ tử, hắn đã nhận thần thạch Lôi Đình thì không thể không quản. 

 

Khó giải quyết là bởi vì Cơ Vô Mệnh đã bỏ mạng. 

 

Đường đường là người đứng đầu, linh hồn của nhà họ Cơ, một cường giả cấp bậc Thiên Tôn, thực lực như vậy nhưng vẫn bỏ mạng, nói cách khác là bị Cơ Vô Tâm đánh chết. 

 

Điều này chứng tỏ sự cường đại của Cơ Vô Tâm, Dương Bách Xuyên phải cân nhắc thật kỹ. 

 

Hiện tại hắn không có lựa chọn, bởi vì hắn phải lo chuyện của tiểu sư tỷ, bản thân cũng đã cuốn vào vũng nước sâu của nhà họ Cơ. 

 

Còn có hai lý do, sự tà ác của Cơ Vô Tâm được trả giá bằng tính mạng của người thường, thân là tiên nhân tu đạo, hắn phải quản. Cuối cùng là chuyện của Lục Tuyết Hi, mặc dù theo như Cơ Nguyên nói, Lục Tuyết Hi bị Cơ Vô Họa khống chế, nhưng suy cho cùng, đầu sỏ gây tội vẫn là Cơ Vô Tâm. 

 

Về công hay về tư, hắn đều phải diệt trừ Cơ Vô Tâm. 

 

Nhưng Dương Bách Xuyên không chắc mình có giết được lão ta hay không. 

 

Một người có thể giết được Cơ Vô Mệnh, nghiên cứu ra phương pháp khiến Tán Tiên không ngừng đột phá Tán Tiên thập nhị kiếp, thành tựu còn đạt tới Thiên Tôn, kẻ này chắc chắn không tầm thường. 

 

“Ầm ầm ~” 

 

Đúng lúc này, mây mù bao phủ tế đàn, sấm sét nổ vang. 

 

Đó là Cơ Vô Tâm, mái tóc dài đỏ như máu tung bay, lồng ngực của lão có một lỗ thủng, khóe miệng rỉ máu, nhưng khí thế vẫn rất mạnh, dường như hoàn toàn không để ý tới vết thương trên ngực. 

 

Lúc này, Cơ Vô Tâm giống như Tu La bò ra từ địa ngục, áo trắng bị máu nhuộm đỏ, đôi mắt tràn đầy sát ý. 

 

Chân mày Dương Bách Xuyên nhíu chặt, cơ thể lóe lên xông về phía Cơ Vô Tâm trên tế đàn, hắn nói với tiểu sư tỷ: “Sư tỷ, mọi người tự bảo vệ bản thân, nhanh chóng ra ngoài, không gian tế đàn sắp sụp đổ.” 

 

“Tiểu sư đệ cẩn thận ~” Cơ Tử Hà biết lúc này nàng không giúp được gì, có lẽ cũng chỉ có tiểu sư đệ mới đánh được một trận với Cơ Vô Tâm. 

 

Bọn họ lên cũng chỉ thêm gánh nặng, hơn nữa không gian quả thật sắp sụp đổ, lõi tế đàn là thần thạch Lôi Đình, thần thức bị lấy đi, nơi này sẽ không thể duy trì được lâu. 

 

… 

 

Cơ Vô Tâm thấy Dương Bách Xuyên xông lên, lão ta nở nụ cười khinh thường, mặc dù Dương Bách Xuyên cũng là Thiên Tôn, nhưng ngay cả Cơ Vô Mệnh còn bị lão ta giết, một Thông Ngộ ngoại giới thì có thể làm gì được? 

 

Quan trọng nhất là Cơ Vô Tâm thấy Cơ Vô Mệnh giao thần thạch Lôi Đình cho Dương Bách Xuyên, đối với lão mà nói, việc có lấy được quyển hạ của Âm Dương Lôi Đình hay không không quan trọng, lão cần lấy được thần thạch Lôi Đình, bảo vật của nhà họ Cơ để bù đắp cho điểm yếu về thực lực. Tới lúc đó, lão sẽ không phải sợ bất cứ thứ gì. 

 

Cơ Vô Tâm rất xem trọng thần thạch Lôi Đình, nhưng bây giờ lại bị Cơ Vô Mệnh giao cho tên tiểu tử trước mắt. 

 

“Tiểu tử, giao thần thạch Lôi Đình ra, bản tôn có thể tha cho ngươi một mạng, đó là bảo vật nhà họ Cơ, không thể giao cho người ngoài.” 

 

Cơ Vô Tâm nheo mắt, nói với Dương Bách Xuyên đang xông từ dưới lên. 

 

“Hừ ~ thần thạch ở trên người bản tôn, phải xem ông có bản lĩnh lấy nó hay không.” Dương Bách Xuyên lạnh lùng đáp, dù biết Cơ Vô Tâm mạnh nhưng hắn không quan tâm. 

 

Lúc này, khí tức trên người Dương Bách Xuyên không ngừng tăng lên, sau khi kích hoạt thập đại đạo chủng, cơ thể hắn được bao phủ bởi một vầng sáng rực rỡ. Bầu trời trên tế đàn, hàng ngàn tia sét giáng xuống, như Lôi Thần tại thế. 

 

Khi khoảng cách của hai người ngày càng gần, cuối cùng Cơ Vô Tâm cũng cảm thấy có gì đó không đúng, mặc dù lão tà ác nhưng cũng là lão quái vật đã tu luyện bao nhiêu năm tháng, nhìn thấy trên người Dương Bách Xuyên lại có mười loại sức mạnh và mười pháp tắc của đất trời, huyết mạch nhà họ Cơ vẫn luôn tự hào về sấm sét, nhưng khí thế và khả năng khống chế sấm sét của Dương Bách Xuyên còn mạnh hơn nhà họ Cơ. 

 

Mí mắt Cơ Vô Tâm khẽ giật, lão biết mình đã xem thường tên tiểu tử này. 

 

Cơ Vô Tâm nghĩ đến việc khí thế và uy lực sấm sét trên người Dương Bách Xuyên liên quan tới thần thạch Lôi Đình. 

 

Chắc chắn là do lão già Cơ Vô Mện đã đưa thần thạch cho tên tiểu tử kia, trong lòng Cơ Vô Tâm thầm mắng chửi. 

eyJpdiI6Ik1YWjA2cHFBQ1p3UWJiNk5oSWQxdEE9PSIsInZhbHVlIjoidFBjamxXVFErK0tGaHcyQkxNOFhNYWhzV2QzV3N2eXhuQmxnVHh6OE1OWVNjV0tIUVNMb3J5K2JCTlRJZHVkUSIsIm1hYyI6ImM2ODkwYjc0ZjgwZTQ0MDllMmEyY2M3NjMyNTg2NTgyZThkZjkzNGE5MjNlMzY3M2FjYTAwMzk5MDU3YWVmNTcifQ==
eyJpdiI6IjZJTUdtUzQ0REFZQ0JVTXRcL2dsZGhBPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImQ5b1FHZGFDbzBtdExEMnpRT2IycW5IdW5lWW05RUF2eVgxVFwvdGV4NHdhUFZuWks5aEs3OFhBckFHT1ZqeVNuOUtabWJSY3FSRWRLN1BubVdlcXNYZFNWbXpPdWltQ0xBXC9mTjZkYjhQV0szK1JXUTNJMXZFQkduUHZNR0syUXhWMTlyUmZnUXpIMWd2Y2hZSUVSb2ZUYW9FdDM1SGlselwvTjRxTWJqUlV4NGJ2NjRodjJsWGRXQnpCRitMXC9wbkVaN29nWVdYN0JDZFNid0NMSFFLTXlCSmRVdXE5SHBKcTJpVllhMDdQVjA1c1dGZE4rXC9QRmRjQ2c4YXh2ZnVMMFVzXC82S1dTMGNrZFo3SXJcL3FHa0tvdENFZkkrY1p5bFhnVjFydHk1YWsxc0RnOUhJUXpUQjlmUDRaM0ZvU1Bkd0o4ZU9hcG9BSVJNejZJUUtMcjJjY2dJZlAyUXh2XC9EKzgwWUh3Z3FYUE9FPSIsIm1hYyI6ImFiM2NkZmVkMzg4MTYwMGNiZWIzOTQyMTEzODA5OGM2NDMwZDk0MWViMTExOTMwODUyYWFkZTg3MjEwYzg0Y2YifQ==

Cũng do Cơ Vô Tâm không tìm hiểu tình hình ở Tiên giới, nếu không thì lão cũng sẽ không nghĩ như vậy.

Ads
';
Advertisement
x