Dương Bách Xuyên đã nhận ra sức mạnh Đạo Chủng trong người mình đã vượt hẳn trình tự sức mạnh Tiên giới. Từ khi hắn sáng tạo, cải tiến Càn Khôn Tạo Hóa Công thành Càn Khôn Đạo Chủng Công, tu vi của hắn gần như tăng lên từng khắc từng giây.
Mười loại lực lượng trong thiên đại đều do hắn khống chế.
Khi ở núi Hồng Diệp đối đầu với lực oán sát của Ngự Linh Tường, hắn không phải không đủ sức chống đỡ, mà chỉ muốn thử xem liệu có thứ lực lượng nào có thể uy hiếp mười loại đại đạo của mình hay không.
Kết quả cho thấy có uy hiếp đến, nhưng nhỏ đến mức không đáng kể.
Tuy lực oán sát rất mạnh và tà ác nhưng xét đến cùng thì vẫn là thuộc tính Âm. Đối phó với lực lượng thuộc tính Âm, thì chí dương chí cương chính là khắc tinh. Từ sau khi bước vào từ đường Cơ gia, đạo chủng Lôi Đình của hắn đã hấp thu không ít lôi lực.
Một chưởng đánh văng Cơ Vô Họa, khiến ông ta phun máu cũng là lẽ bình thường.
Bây giờ Dương Bách Xuyên muốn thừa thắng giải quyết luôn Cơ Vô Họa.
Tuy một chưởng vừa rồi khiến Cơ Vô Họa hộc máu, nhưng chưa chết, cũng chưa thể giết chết ông ta trong một chiêu. Điều này cũng dễ hiểu, dẫu sao Cơ Vô Hạ cũng là Chí Tôn Tán Tiên, nếu thật sự chết chỉ với một chiêu thì đó mới là chuyện nực cười.
Mang theo sát ý, hắn lóe người, xuất hiện ngay trước mặt Cơ Vô Họa, ra tay không chút do dự.
"Ầm ầm ầm…"
Siết chặt nắm tay, vận chuyển sức mạnh của mười loại Đạo Chủng, lấy Lôi Đình cầm đầu.
Dưới tác động của lực Không Gian, thân hình Dương Bách Xuyên nhanh như chớp, thoắt ẩn thoắt hiện, nhoáng cái đã xuất hiện xung quanh Cơ Vô Họa, tấn công dồn dập từ mọi hướng.
"A a a…"
Mỗi quyền đều nện chắc như búa bổ lên người Cơ Vô Họa, tiếng nện trầm đục dồn dập, tiếng kêu thảm cũng liên tục vang lên.
Ông ta bị Dương Bách Xuyên đập đến mức biến dạng.
Chỉ trong vài chục giây, Dương Bách Xuyên đã trút xuống người Cơ Vô Họa không dưới ngàn cú đánh. Lúc đầu Cơ Vô Họa còn gào thét, về sau thì tiếng kêu tắt lịm.
Dương Bách Xuyên dừng tay.
Cơ Vô Họa đã hóa thành một bãi máu. Sinh cơ hoàn toàn mất sạch, thần hồn tan biến giữa trời đất, bị Dương Bách Xuyên hành hạ đến chết.
Tuy không giết chết trong một chiêu, nhưng cũng chẳng khác là bao. Sự khủng bố của Dương bộc phát đến tận cùng, để Cơ Vô Họa, một kẻ thuộc hàng Tán Tiên Thiên Tôn hoàn toàn không còn sức đánh trả.
Chắc Cơ Vô Họa chính là Thiên Tôn chết nghẹn khuất nhất Tiên giới, hoàn toàn không có sức đánh trả, bị Dương Bách Xuyên đánh đến biến dạng rồi hóa thành một bãi máu.
Mọi chuyện diễn ra quá nhanh, nhanh đến mức những người có mặt ở đây trợn mắt há mồm.
Đặc biệt đám người phe tam phòng thì cực kỳ sợ hãi, một người được bọn họ coi là thần lại bị Dương Bách Xuyên xử lý dễ như trở bàn tay.
Bên kia, trận chém giết giữa Cơ Vô Tâm của nhị phòng và Cơ Vô Mệnh của đại phòng không biết từ lúc nào đã chạy ra khỏi tế đàn Vân Lôi, biến mất không thấy.
Lúc này, lực lượng của nhị phòng và tam phòng đồng loạt dốc sức tấn công phe đại phòng.
Thế trận mạnh như vũ bão, vốn dĩ người của đại phòng đã không đông, chớp mắt đã bị giết hơn nửa. Tính cả Cơ Tử Hà và cha mẹ nàng, thì số người còn sống của đại phòng chưa đầy bốn người.
Nếu không nhờ Tiểu Lam che chở cho Cơ Tử Hà, thì tiểu sư tỷ đã gặp nguy hiểm.
Sau khi Dương Bách Xuyên giết chết Cơ Vô Họa của tam phòng, uy áp khủng bố lan tràn khắp nơi.
Người của nhị phòng và tam phòng không ngu, chẳng biết là ai hét lên: “Chạy!”
Ngay tức thì, hơn chục bóng người lao ra ngoài tế đàn. Không chạy không được, đầu sỏ tam phòng Cơ Vô Họa là Thiên Tôn còn bị Dương Bách Xuyên giết chết, bọn họ càng không phải đối thủ. Không chạy thì chờ chết chắc?
Nhưng Dương Bách Xuyên không định tha cho bất kỳ kẻ nào. Bởi tu vi của bọn họ đều đánh đổi bằng vô số mạng sống của phàm nhân.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất